Lâm Thanh Mai không nghĩ tới, một người lạnh lùng, thậm chí còn có thành kiến với cô là tổng giám lại hỏi cô vấn đề như vậy!
Cô không chắc anh ta hỏi câu này là có ý gì, nhưng cho dù thế nào, cô vẫn chưa tự luyến đến mức cho rằng Lý Trường Lâm có hứng thú với cô.
Cô sắp phải ly hôn, nhưng thật sự so với cuộc sống độc thân cũng không có khác biệt gì lớn.
Cô nói: “Không có.”
Lý Trường Lâm xiết chặt tay lái, nhưng anh không nói thêm gì nữa, khóe miệng khẽ cong lên.
Lâm Thanh Mai nghiêng đầu nhìn anh ta một cái, anh ta không nói lời nào, cô cũng trầm mặc.
Hai người không nói gì đi thẳng đến công ty.
Ở bãi đậu xe công ty, sau khi xuống xe, Lâm Thanh Mai thấy Lập Gia Khiêm cũng vừa xuống xe, cặp mắt đen nham hiểm của anh nhìn chằm chằm cô một lúc.
Khi Lý Trường Lâm xuống xe, Lập Gia Khiêm đã quay người đi vào thang máy chuyên dụng của mình.
Lâm Thanh Mai cảm thấy trái tim mình như bị ai bóp chặt, lúc nãy ánh mắt Lập Gia Khiêm nhìn cô giống như muốn giết cô...
Có lẽ do cô suy nghĩ nhiều!
Lý Trường Lâm đang định đi lên phía trước, thì thấy Lâm Thanh Mai đang ngây người, anh quay người nói: “Lâm Thanh Mai, công việc hôm nay rất nhiều, cần phải tăng ca.”
Cô hoàn hồn lại, hỏi: “Hả? Tại sao vậy?”
Lý Trường Lâm không nói gì mà đi luôn.
Lâm Thanh Mai vội vã theo sau, hai người cùng đi đến thang máy của nhân viên lên lầu.
Ở trong thang máy, Lâm Thanh Mai đang muốn hỏi Lý Trường Lâm, thì âm thanh nhắc nhở của điện thoại di động trong túi cô vang lên, là tin nhắn của Lập Gia Khiêm, thấy vậy cô không còn tâm trạng nói chuyện nữa.
Nhìn cái tin nhắn này, cô luôn có cảm giác muốn tìm anh ta tính sổ...
Lâm Thanh Mai cùng Lý Trường Lâm đi đến bộ phận thiết kế,
không ít đồng nghiệp bộ phận thiết kế nhìn thấy bọn họ một trước một sau đi vào bộ phận thiết kế, trong mắt ít nhiều đều suy đoán xem có phải hai người bọn họ đi chung hay không.
Chờ sau khi Lý Trường Lâm đi vào phòng làm việc của mình, Tạ Lan Lan mặc một chiếc váy màu đen bó sát trên người đi tới, trang điểm trên mặt cô ta có hơi đậm.
Cô ta đi đến bên cạnh Lâm Thanh Mai, tiếng nói lớn tiếng khiến mọi người gần đó cũng có thể nghe được: “Thanh Mai, cậu đi cùng với tổng giám sao?”
Lâm Thanh Mai đặt túi xách lên bàn, cô hơi chột dạ, nhưng vẫn tự nhiên nói: “Tình cờ gặp được…”
“Ồ, là tình cờ sao? Tình cờ đến mức có thể gặp xe của tổng giám, tôi cũng muốn may mắn như vậy!” Thiết kế chính Hồng Hoa chậm rãi đi vào bộ phận thiết kế.
Hồng Hoa mặc trên người bộ váy mới ra hồi hè của Chanel, đeo gọng kính đỏ, đôi môi được tô son đỏ đạt tiêu chuẩn, tóc búi cao, mang hơi hướng cổ điển mà thời thượng.
Lời này của cô mọi người đều có thể nghe thấy được.
Sau khi nói xong Hồng Hoa liếc mắt nhìn về phía Lâm Thanh Mai, sau đó lập tức đi vào phòng làm việc của mình.
Cơ thể Lâm Thanh Mai lập tức cứng đờ, cô từng nghe Tạ Lan Lan buôn chuyện ở phòng trà, nói Hồng Hoa thầm mến tổng giám Lý Trường Lâm, đây là bí mật công khai của bộ phận thiết kế.
Không ít nhà thiết kế đều không có ý tốt nhìn Lâm Thanh Mai, ở bộ phận thiết kế này âm thịnh dương suy, chỉ còn sót lại vài nhà thiết kế nam, nhưng đều là người đã có gia đình.
Lý Trường Lâm có vẻ ngoài và khí chất không tệ, tốt nghiệp đại học danh tiếng, gia đình giàu có, mà lại còn độc thân! Điều này làm không ít nhà thiết kế nữ độc thân thầm mến anh ta.
Bây giờ, trong mắt các cô ấy Tổng giám giống như hoa ngọc lan không thể xâm phạm vào, vậy mà lại cho Lâm Thanh Mai đi xe chung, vì thế khiến cho nhiều nhà thiết kế nữ vô cùng ghen tức.
“Thanh Mai, những gì thiết kế Hồng nói có thật là như vậy không?” Tạ Lan Lan sống chết cũng muốn nói cho rõ ràng.
Nhưng bây giờ Lâm Thanh Mai hoàn toàn không muốn tiếp tục cái đề tài này một tí nào, cô nói: “Lan Lan, tôi còn nhiều việc cần phải làm, tôi đi làm trước.”
Cô không quan tâm đến khiến Tạ Lan Lan tức giận, quay người trực tiếp đi đến phòng trà.
Chờ Tạ Lan Lan rời đi, Lâm Thanh Mai lập tức lấy điện thoại di động ra xem tin nhắn của Lập Gia Khiêm, anh ta viết: “Đi lên gặp tôi.”
Cô nhìn xuống công việc được sắp xếp hôm nay, không nghĩ tới tổng giám Lý Trường Lâm lại gửi qua email cho cô công việc của hạng mục này.
Vừa xem qua nội dung công việc, cô thở dài một hơi, cái này chính xác là dấu hiệu của việc tăng ca...
Lén nhìn mọi người xung quanh, lúc này, mọi người đã không còn chú ý đến cô nữa, Lâm Thanh Mai liền đứng dậy đi đến thang máy.
Mỗi lần muốn nghỉ làm bỏ việc là cô len lén chuồn đi như vậy, sớm muộn thì cũng có một ngày bị người ta bắt được!
Chỉ một lát sau, khi đến trước cửa văn phòng tổng giám đốc, Lâm Thanh Mai gõ cửa, được cho phép, cô liền tiến vào trong.
Cô đóng cửa lại, đứng ở cạnh cửa khoảng chừng 20 phút, Lập Gia Khiêm cũng không thèm ngẩng đầu lên nhìn cô, cứ để cô đứng đó như vậy.
Lại năm phút nữa trôi qua, Lâm Thanh Mai thực sự không nhịn được mà hỏi: “Nếu anh không có việc gì khác thì tôi đi về làm việc trước đây.”
“Tôi có cho phép cô rời đi sao?” Trong giọng nói lạnh thấu xương của anh ẩn chứa cả sự tức giận.
Cô nói: “Anh bận rộn như vậy, nên để tôi đi thôi..”
Thấy cô quay người muốn đi, Lập Gia Khiêm buông chiếc bút máy trên tay xuống, anh ngước mắt lạnh lùng nói: “Nếu cô dám đi, tôi sẽ phát tán hình của cô trên mạng.”
Lửa giận trong lòng Lâm Thanh Mai lập tức bùng lên, cô quay người nói: “Lập Gia Khiêm, có phải anh rất nhàm chán không? Suốt ngày lấy mấy cái ảnh kia ra uy hiếp tôi, anh có phải đàn ông không? nɠɵạı trừ uy hiếp tôi, anh còn biết làm cái gì khác không?
Đôi mắt đen của Lập Gia Khiêm khẽ híp lại, trong nháy mắt khí tức nguy hiểm bao phủ toàn thân của anh ta, đôi mắt anh nhìn chằm chằm cô giống như là đang nhìn con mồi, nói: “Lâm Thanh Mai, thật ngây thơ! Cô cho rằng tôi nɠɵạı trừ dùng ảnh của em để uy hiếp, thì không còn cách nào khác để đối phó với cô sao?
“Hừ, anh cũng chịu thừa nhận sao? Thừa nhận là anh uy hiếp tôi sao?” Lâm Thanh Mai nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Anh ta thờ ơ nhìn cô, lười biếng nói: “Đúng vậy, tôi uy hiếp cô đấy, có gì mà không dám thừa nhận?”
Lâm Thanh Mai sửng sốt, sau đó cô đi lên phía trước, đứng trước bàn làm việc của anh ta, lớn tiếng nói: “Anh nói đi, cuối cùng anh muốn tôi phải làm thế nào! Đừng ép tôi!
Mọi hành động của cô, anh đều để trong mắt.
Lập Gia Khiêm tùy ý xoay ghế, ngón trỏ sờ cằm: “Để tôi suy nghĩ xem…”
Anh ta suy nghĩ một lúc, sau đó nghiêng người về phía trước, mười ngón tay đan vào nhau để trên mặt bàn, nói: “Hay là như vậy đi, ở bên cạnh tôi ba tháng, sau ba tháng, tôi sẽ đem ảnh trả cho.”
Hai tay Lâm Thanh Mai nắm chặt thành nắm đấm, cô không hiểu tại sao, tên đàn ông này lại không chịu buông tha cho cô...
Dù cho đẹp trai thì sao? Lập Gia Khiêm còn không phải ác ma sao!
Không những uy hiếp còn đùa giỡn cô, cô cũng không phải loại phụ nữ dễ bị người ta ức hiếp!
Ba tháng...
Thời gian này nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn, cô cũng sắp có thể thoát khỏi cái hố sâu ‘Trần Hoàng Khôi’ rồi, nhưng chẳng lẽ cô lại muốn nhảy vào cái hố đen Lập Gia Khiêm nữa sao?
Khi cô vừa có suy nghĩ chấp nhận, bỗng nhiên, phẫn nộ Lâm Thanh Mai kiếm chế đã lâu trong lòng bỗng bộc phát, trong mắt cô xuất hiện một loại kiên định cá chết lưới rách!
Cô lấy điện thoại từ trong túi quần jean ra, điền mật mã vào, mở một video bên trong một tệp văn kiện ra...
Đặt điện thoại di động lên bàn, Lâm Thanh Mai cười lạnh nói: “Lập Gia Khiêm, lần này là anh ép tôi! Đây là video lần trước tôi quay được ở văn phòng anh, nếu như anh dám phát tán ảnh của tôi ở trên mạng, tôi sẽ tố cáo anh lợi dụng chức quyền quấy rối tôi! Nếu như không sợ mất mặt trước nhân viên và truyền thông, vậy thì tôi cũng không có gì phải sợ! Cùng lắm thì tôi rời khỏi đây sang nước ngoài định cư! Tôi có thể từ chức!"