Cạm Bẫy Cừu Non

Chương 18: Bắt cóc  - Stockholm (18)

Trước Sau

break

Bàn chải đánh răng trong tay Lận Hoài Sinh bị lấy đi.

 

Ngay sau đó, cậu bị đè lên bồn rửa. Bắp đùi bị đè lên bề mặt bồn rửa lạnh băng, cơ thể nóng bỏng phủ sau lưng cậu, Lận Hoài Sinh bị nhốt trong một không gian còn chật hẹp hơn cả phòng tắm mấy mét vuông.

 

Cậu rất mất tự nhiên, không hiểu hành động vô cớ của C, hơn nữa C đã đi quá xa, hắn ta đã phá vỡ phòng ngự tâm lý của Lận Hoài Sinh rồi mà còn muốn chiếm được cơ thể cậu nữa. Lận Hoài Sinh cảm thấy có gì đó không ổn, sự khó chịu này đến từ một trực giác không thể giải thích được, sau đó trực giác lại tiến hóa thành lảng tránh và trốn tránh. Cậu muốn thoát khỏi hành động khiến mình mất tự nhiên này nhưng không thể tách khỏi C, trái lại bị C vén mái tóc dài ra sau gáy.

 

“Thưa ngài…?”

 

Có vẻ như cậu lại rơi vào tình trạng thấp thỏm không yên.

 

C nhìn vào dấu vết hắn ta phát hiện ra. Lúc đầu hắn ta còn tưởng đó là do hôm qua Lận Hoài Sinh bị hai người đàn ông tấn công để lại, điều này khiến hắn ta căm ghét. Tựa như một con chó hoang khác đang xâm chiếm một lãnh thổ vốn đang yên bình và để lại nước tiểu bẩn thỉu ở đây, nhưng hắn ta không thể làm gì được với dấu vết tồi tệ này.

 

Thiêu đốt, đào khoét, nướng, tất cả đều sẽ để lại vết thương thê thảm hơn trên người cừu con, mà vốn dĩ hắn ta không nên để cừu con phải chịu khổ. Người đàn ông nhìn chằm chằm vào hai dấu tay này, tỏ ra rất nôn nóng như một con thú bị mắc bẫy, thậm chí hắn ta còn không nghe thấy Lận Hoài Sinh gọi mình.

 

Cuối cùng, hắn ta chạm vào gáy Lận Hoài Sinh.

 

Những ngón tay dính đầy nước mang lại cảm giác khác lạ, Lận Hoài Sinh co ro thấy rõ, vươn phần thân trên về phía trước nhưng C đã kịp thời giữ thắt lưng cậu. Cừu con bày tỏ sự ưu ái của mình đối với loài chó, Centipede thể hiện rất tốt thân phận này, thông qua việc liên tục chạy nhanh quanh đàn cừu, chó chăn cừu thu hẹp phạm vi hoạt động của đàn cừu và lùa đàn cừu đi đúng hướng. Về phần con chó chăn cừu này, hắn ta hy vọng có thể lùa cừu con vào vòng tay của mình.

 

C nói: “Đừng cử động.”

 

Lận Hoài Sinh ngoan ngoãn nghe lời, dừng lại.

 

C vuốt ve, muốn bao phủ lên, nhưng trước tiên hắn ta phải vượt qua sự níu kéo và thử thách của những sợi tóc mềm mại đó, chúng lạnh lùng hơn người thật rất nhiều, không tin vào sự chân thành của C, quấn quanh ngón tay người đàn ông hết lần này đến lần khác để dò xét sự chân thành. Chỉ cần C dám to gan làm rụng một sợi tóc vào lúc này, chúng nó sẽ lập tức vu khống C rắp tâm khó lường và không đáng để tin tưởng.

 

Khó khăn lắm C mới xoa dịu được những sợi tóc đó, khi hắn ta hoàn toàn che phủ vết bẩn dơ dáy này thì lại chợt phát hiện ngón tay của mình hoàn toàn trùng với dấu vết đó. C cảm thấy khó tin và dồn hết tâm huyết vào việc nghiên cứu dấu tay này.

 

Lận Hoài Sinh nhìn qua gương, thấy vẻ mặt cau có của C, cậu mỉm cười và giả vờ quên mất những gì C nói, chỉ hơi cử động đầu, còn C đang cúi người không hề đề phòng, bị mái tóc quét qua mí mắt. C vô thức nhắm mắt lại, khi mở mắt ra lần nữa, tóc của cừu con lại trở thành bức tường che chắn cho dấu tay kia, khiến nó như ẩn như hiện, hét vào mặt C mà không hề sợ hãi.

 

“Ngài đang nhìn gì vậy?”

 

Như thể đã chịu đựng rất lâu mới nói ra lời này, giọng nói của Lận Hoài Sinh nhỏ đến mức gần như không thể nghe rõ.

 

C ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy trong gương phản chiếu một thanh niên với khuôn mặt đỏ bừng, mà mắt bản thân đỏ hoe, có một chút tơ máu, cúi người gục đầu vào cổ Lận Hoài Sinh, trông dáng vẻ sống động như một con thú hoang ốm yếu.

 

Bản thân cừu con không thể nào nhìn thấy dấu tay sau gáy, dù cậu có bị mù hay không. Thế nên cậu không biết ý nghĩa thực sự trong hành động của C, vậy cậu sẽ giải thích hành động của C như thế nào? C cảm thấy mình cần phải giải thích, nhưng không thể nghĩ ra lời giải thích nào về dấu tay trùng khớp hoàn toàn với dấu tay của mình. Hắn ta lại nhìn chằm chằm vào chiếc bàn chải đánh răng bị tráo đổi một cách kỳ lạ trên bồn rửa.

 

"Đang nhìn vào cổ em, rất gợi cảm, rất đẹp đẽ."

 

"Tôi có thể hôn em được không?”

 

Cuối cùng C đã không nói sự thật, nhưng có lẽ đây không phải là những lời nói dối được bịa đặt vô căn cứ.

 

Hắn ta ngày càng yêu con cừu con, yêu chàng trai trẻ đến với hắn ta dưới hình dạng một con cừu Stockholm, yêu đến khi mẫu người lý tưởng có hình có dạng và ham muốn có chỗ gửi gắm. Làm sao hắn ta có thể không thích một chiếc cổ thon dài và thẳng tắp như vậy? Dấu tay màu xanh lam chính là vết bản đầu tiên được in trên tờ giấy trắng này, dù có phải của hắn ta hay không thì cũng đã đẩy vẻ đẹp này lên đến đỉnh điểm. Nếu không phải, hắn ta sẽ che đậy nó bằng những nụ hôn; nếu phải, hắn ta sẽ tăng thêm màu sắc bằng những nụ hôn.

 

C hỏi xong, đợi một lúc cũng không nghe thấy Lận Hoài Sinh trả lời.

 

Hắn ta biết tại sao, cũng không cảm thấy tiếc nuối, bởi vì cừu con trong gương đã xấu hổ và giận dữ muốn chết, hắn ta và Lận Hoài Sinh cũng chưa từng ngắm cảnh hoàng hôn cùng nhau như thế này. C không chờ nổi đến lúc cừu con chủ động đồng ý, nhưng C biết, vẻ đẹp của cừu con nằm ở sự ngại ngùng muốn đón nhận mà vẫn từ chối, và việc không từ chối của cậu là lời đáp lại sống động nhất.

 

C đã hôn lên.

 

Lần đầu tiên hôn ở đây, hắn ta cư xử như một quý ông, môi chỉ chạm nhẹ, để lại nhiệt độ cơ thể của hắn ta. Nhưng lần sau, chỉ sợ hắn ta sẽ để lại một dấu răng quá đáng.

 

Lận Hoài Sinh cảm nhận được nhiệt độ mềm mại nhưng nóng bỏng này. Nhiệt độ cơ thể con người có thể nóng đến mức nào? Nhưng cậu vẫn biểu hiện như thể một thanh sắt nóng đang đốt cháy miếng da đó, ngả người ra sau như cổ một con thiên nga sắp chết, mời gọi người thợ săn tiến thêm một bước bắn chết mình. Nụ hôn càng sâu hơn.

 

C một tay ôm cừu con, tay kia bình tĩnh thay bàn chải đánh răng, còn bóp kem lên bàn chải, đưa đến bên môi Lận Hoài Sinh.

 

"Nào, mở miệng ra."

 

Hắn ta chỉ thiếu điều nói với Lận Hoài Sinh rằng mình sẽ đánh răng giúp cậu.

 

Lận Hoài Sinh vội vàng nói: “Để em tự làm.” Bởi vì cậu tin là C tiên sinh thật sự có thể làm được chuyện như vậy.

 

C làm theo mong muốn của cừu con.

 

Lận Hoài Sinh đang lơ đễnh đánh răng ở bồn rửa mặt, C ra tay ở khoảng trống phía sau, lúc thì hắn ta vén mái tóc hơi dài của Lận Hoài Sinh lên, lúc thì hôn lên cổ Lận Hoài Sinh, bắt đầu từ dấu tay đó đến những chỗ khác.

 

Hắn ta đã nghiện một cách điên cuồng và đi quá xa, khiến toàn thân Lận Hoài Sinh dần dần run lên. Cừu con không chịu nổi, bàn tay chống lên và nắm chặt mép bồn rửa, mu bàn tay hiện ra hoa văn màu xanh lam, tất cả những khoảng da lộ ra bên ngoài đều có màu hồng nhạt như con tôm bị hấp chín, bàn tay cầm bàn chải đánh răng cũng run rẩy. Cuối cùng C đã đạt được ước nguyện, hắn ta hỗ trợ nắm lấy tay cừu con, thậm chí còn giúp cậu chăm sóc răng miệng.

 

Những sợi lông bàn chải thô cứng quét qua quét lại giữa miệng và răng, kèm theo những âm thanh nghèn nghẹt trong bọt, tuy C không thể nhìn thấy dáng vẻ chân thật của cừu con nhưng qua gương, nhưng hắn ta có thể nhìn thấy cừu con bị buộc phải ngoan ngoãn mở rộng miệng chứa bọt kem đánh răng trong đó.

 

C nhìn kỹ và cử động tay rất cẩn thận.

 

Hắn ta đưa chiếc cốc đánh răng đến bên miệng Lận Hoài Sinh: “Ngậm một ngụm rồi nhổ ra.”

 

Khi Lận Hoài Sinh cúi người phun ra bọt nước, người đàn ông không nhịn được cúi theo, hôn lên cổ cậu.

 

Tất nhiên, hắn ta cũng có cái cớ khá chính đáng.

 

"Tóc hơi dài, tôi giúp em cắt ngắn hơn chút nhé?"

 

Người đàn ông này giống như một người bán hàng vụng về, không có chút nghệ thuật ăn nói nào, nhưng khi gặp một khách hàng dễ lừa, khi Lận Hoài Sinh vẫn chưa biết cách từ chối, hắn ta đã hoàn thành cuộc mua bán ép buộc một cách thân mật.

 

Nhưng hắn ta đã quên mất lẽ ra mình phải làm gì, lẽ ra phải hỏi điều gì.

 

Hắn ta cũng quên mất mình là kẻ bắt cóc đang giữ con tin. Từ căn phòng này mở cửa đi ra ngoài, trong phòng dần dần tối sầm lại thành hai màu đen trắng, vì vậy người đàn ông không muốn ra ngoài hay rời khỏi Lận Hoài Sinh bên cạnh. Lúc này, hắn ta bắt cóc cừu con của mình để cùng nhau xây tổ và tạo ra một cuộc gặp lãng mạn trong căn phòng này. C cảm thấy ở bên cạnh cừu con của hắn ta, làm gì cũng đều lãng mạn cả. Thế là hắn ta kiêu ngạo cho rằng mình đã nhai hết sự lãng mạn.

 

Hắn ta sắp điên rồi, vốn dĩ hắn ta đã điên rồi, nhưng bất cứ khi nào đàn ông nghĩ đến điều này trong thời gian ngắn, hắn ta sẽ luôn nhận được ánh mắt dịu dàng và bao dung của Lận Hoài Sinh. Không thể nhìn thấy nhưng lại cố gắng nhìn hắn ta, C hãm sâu, cảm thấy mình không phải là một người điên.

 

Bàn tay cầm súng của hắn ta bắt đầu sửa tóc cho Lận Hoài Sinh, có lẽ một đêm nào đó hắn ta sẽ dẫn Lận Hoài Sinh đi khiêu vũ trong căn phòng trống rỗng này.

 

Ngay đêm đó, C lập tức nằm mơ, mơ thấy mình đang khiêu vũ với cừu con, không ngừng nghỉ, mãi cho đến khi chân cả hai người đều bị gãy, họ cũng chưa bao giờ ngừng kề mặt say mê.

 

Khi C tỉnh dậy, hắn ta cũng cảm nhận được sự ấm áp tương tự.

 

Cừu con quay lưng về phía hắn ta và nằm trong lồng ngực hắn ta. C cúi đầu phát hiện không hiểu sao tay hắn ta lại đặt ở gáy Lận Hoài Sinh, nơi mà trước đó hắn ta đã tìm thấy dấu tay, nhưng điều khiến hắn ta kinh hãi là, một cái tay còn lại của hắn ta cũng đặt trên cổ Lận Hoài Sinh.

 

Ở phía trước cổ.

 

Chỉ cần hai bàn tay dùng thêm chút sức thì sẽ treo cổ một con cừu đang còn trong mộng.

 

break
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc