Cạm Bẫy Cừu Non

Chương 1: Bắt Cóc - Stockholm (1)

Trước Sau

break

Cuộc đời của Lận Hoài Sinh rất ngắn.

 

Nhưng cậu có vẻ đẹp của tuổi trẻ, cùng với một tâm hồn tự do như một chú ngựa hoang, tất cả khiến cuộc đời của cậu trở nên đáng nhớ và khó quên.

 

Và cũng có thể vì điều đó, nên sau khi cậu qua đời, cậu không được yên nghỉ.

 

Cậu đã rơi vào một trò chơi kỳ quái và huyền bí.

 

***

 

[Gần đây đã xảy ra một vụ bắt cóc độc ác. Bọn chúng đã bắt giữ năm con tin và đã giết chết hai trong số đó một cách tàn nhẫn. Bọn bắt cóc đã công khai video của các con tin trên mạng khiến toàn bộ dân chúng liên bang rùng mình. Cảnh sát liên tục nhận được những cuộc gọi thúc dục, nhưng trong quá trình điều tra vụ án vẫn chưa có tiến triển đáng kể. Tình hình này đối với các con tin ngày càng không lạc quan, không ai biết rõ mục đích thật sự của bọn bắt cóc, ngoại trừ chính phủ liên bang mà bọn bắt cóc đang đối đầu…]

 

[Ham muốn và tội ác là cái gai vĩnh cửu, là gốc rễ xấu xa của bản tính con người.]

 

[Bạn là một trong ba con tin còn lại, một thanh niên Á-Âu hướng nội, nhút nhát và có cảm giác đau cực kỳ mạnh.

 

Bây giờ, bạn là một bệnh nhân mù do bị đánh đập, còn mắc hội chứng Stockholm với bọn bắt cóc.]

 

***

 

Đã đến 16 giờ.

 

Đối với một người nhạy cảm với cảm giác đau thì đây có thể coi là giới hạn. Lận Hoài Sinh chưa bao giờ trải qua cơn đau dữ dội như bây giờ, như một con dao sắc đâm vào đầu và đang lắc lư theo từng nhịp, khiến cậu phải nghỉ ngơi một lát sau khi chấp nhận thân phận này.

 

Trong căn phòng tối tăm này còn lại tổng cộng ba người. Tình trạng các con tin không tốt, thái độ của bọn bắt cóc đối với con tin chỉ có thô lỗ và lạnh lùng, chúng không trực tiếp giao tiếp với con tin, mà chỉ xem các con tin như con cờ trong cuộc đấu tranh với chính phủ liên bang.

 

Tiếng bước chân trên sàn xi măng vang lên, đó là dấu hiệu bọn bắt cóc đã quay trở lại.

 

Người bước vào là một người đàn ông có thân thể cao lớn, với chiều cao trên 190cm, mỗi khúc xương và cơ bắp đều tràn ngập sự đáng sợ, giống như con sói hoang dã nhất trên đồng bằng Siberia. Hiện tại, người đàn ông này đúng ẩn mình phía sau cánh cửa tối tăm, lạnh lùng liếc nhìn xung quanh phòng. Cả ba con tin đều bị buộc chặt cả tay chân và đeo bịt mắt, khiến họ nằm ngang ra như một vật hiến tế không hề có bất kỳ sự tôn trọng nào. Nhưng, người đàn ông này làm vậy không phải vì sợ họ nhìn thấy tình hình trong căn phòng hay vẻ ngoài của mình, ngược lại, mỗi lần chọn con tin để quay video, hắn ta đều tháo bịt mắt ra, để lộ ra hình ảnh thảm hại nhất của họ. Và khi không cần đến những con tin này nữa, ở trong bóng tối mà không nhìn thấy gì sẽ là hình phạt tàn nhẫn nhất đối với các con tin.

 

Hôm nay, với sự lan truyền của video, sự hoảng sợ lo lắng và tức giận của công chúng đã đạt đến đỉnh điểm, nhưng cuộc đàm phán giữa bọn bắt cóc và chính phủ liên bang vẫn đang rơi vào tình thế bế tắc. Việc tuần tra lúc này của người đàn ông dường như là để chọn lựa nạn nhân cho lần này. Bầu không khí bắt đầu trở nên căng thẳng khi người đàn ông bước vào căn phòng và đi vài bước đến gần hai con tin, tháo bỏ bịt mắt của họ để quan sát kĩ cho lần lựa chọn lần này.

 

Trước đó có năm con tin, người đàn ông đã giết hại hai người, và hôm nay hắn ta quyết định hy sinh một người nữa cho lần đàm phán này. Nếu không đủ, thì sau khi giết chết hết bọn họ hắn ta sẽ bắt cóc thêm con tin mới. Nhưng để làm cho liên bang lùi bước, người đàn ông dự định chọn một người gầy yếu, biết kêu đau, lúc đưa ra quyết định này hắn ta đã nghĩ đến một con cừu nhỏ trong phòng.

 

“Nó” là người yếu nhất trong số các con tin đã giết trước đó, người đàn ông vẫn nhớ cách cậu hoảng sợ đến mức run rẩy trong tay hắn ta. Cậu có lẽ đã trưởng thành, nhưng có thể do di truyền Á-Âu nên trông vẫn như một chú cừu con mới sinh, không dám phản kháng một chút nào vậy. Khi chịu đau đớn, đồng tử sẽ mở to ra, nước mắt sẽ đọng trong hốc mắt và bắt đầu rơi xuống từng giọt, tất cả những điều này khiến người khác càng nảy sinh thêm ham muốn phá hoại.

 

Người đàn ông ném con tin ra khỏi tay, bước chân chuyển hướng đi về phía cừu con hoàn hảo nhất trong suy nghĩ của hắn ta.

 

Một mình cừu con co rút trong góc tối nhất, khi cậu nghe thấy tiếng bước chân của người đàn ông ngày càng gần, cơ thể bắt đầu run rẩy mạnh hơn nhưng không thể trốn tránh, cuối cùng chỉ có thể tự lừa dối bản thân, chôn đầu sâu vào đầu gối. Người đàn ông ở trên cao nhìn xuống, ánh sáng yếu ớt cũng không thể ngăn cản hắn ta nhìn thấy cái đỉnh đầu mềm mại nhất này, có thể vì là cừu con, nên đến cả lông tóc cũng mềm mại, sau đầu còn có một vòng xoắn tóc.

 

Trong lòng người đàn ông dâng lên cảm giác rung động lạ lùng, hắn ta lặng lẽ ngắn nhìn chàng trai trẻ người Á-Âu này. Nhưng có lẽ đối với chàng trai có tâm lý quá yếu đuối này, những tổn thương về cả thể xác và tinh thần mà những tên bắt cóc tàn ác đã gây ra trước đó khiến cậu rất sợ hãi, nên ngay cả việc nhìn chằm chằm như thế này cũng là một hình phạt tàn bạo đối với cậu.

 

Vì sự run rẩy trước cái chết của con cừu này khiến tâm trạng người đàn ông chuyển từ chế nhạo qua bắt đầu có một chút buồn cười. Vì vậy, người đàn ông cho phép mình tỏ ra ác ý một chút, cố ý dùng sự im lặng để trêu chọc đứa trẻ không còn lối thoát này. Nhưng cũng chỉ giới hạn ở đó, kẻ săn mồi sẽ không thương xót con mồi. Cuối cùng, người đàn ông vươn tay, nắm lấy hai bên má con cừu, dùng sự ép buộc không thẻ từ chốt bắt cậu nhìn lên.

 

Cảm giác tiếp xúc ở đầu ngón tay rất kỳ lạ, người đàn ông cho rằng cậu là một con cừu non, nhưng lúc này tay hắn ta lại giống như đang xuyên qua tấm rèm bằng sữa dê, khiến người đàn ông không thể kiềm chế được bắt đầu nguyên cứu và bóp chặt hơn, ngay cả khi nghe thấy tiếng khóc của cừu con hắn ta cũng không dừng lại hành động của mình. Cho đến khi chạm vào xương gò má, hắn ta mới cảm thấy được sự bình thường khi chạm vào khuôn mặt. Có lẽ vì có gốc Á-Âu, người tuổi trẻ và xinh đẹp trong bàn tay hắn ta lúc này không biết được tạo ra do sự yêu thích của Chúa đối với riêng cậu, hay là tất cả các đứa trẻ Á-Âu được tạo ra đều có sự yêu thích này. Nhưng sự tò mò của người đàn ông chỉ dừng lại ở đây, trong nhận thức của hắn ta, vẻ ngoài đẹp đẻ và trong sáng chỉ để con cừu có dáng vẻ đẹp nhất khi chết.

 

Người đàn ông kéo con cừu từ dưới đất lên theo tư thế đó. Nhìn đứa trẻ tội nghiệp này xem, đôi môi khô cằn run rẩy không ngừng, nhưng nó lại đang xin lỗi sai người, giọng nói nhỏ như vậy, không biết người Chúa nào có thể nghe thấy lời cầu xin của nó. Khi người đàn ông lại gần, mới nghe được đối phương đang nói gì,

 

“Đừng đánh tôi, đừng đánh tôi…”

 

“Xin anh…”

 

Nó luôn lặp đi lặp lại những lời này.

 

Dần dần, giọng nói của cậu cũng được mọi người nghe được, bao gồm cả Arnold và Isel, những người cũng là con tin như cậu. Con cừu nhỏ này khiến mọi người biết được sự đáng thương của cậu và càng làm lộ ra tình trạng tâm lý bất thường của cậu lúc này.

 

Kẻ bắt cóc nhăn mặt, hắn ta nhìn chằm chằm vào người trước mặt, vẫn giữ chặt tay trên khuôn mặt thanh niên và di chuyển tay trái phải, quan sát xem con cừu nhỏ này có đang chơi trò gì không. Nhưng khuôn mặt của cậu cũng rất nhỏ, bịt mắt hầu như che đi một nửa, người đàn ông chỉ có thể nhìn thấy đôi môi liên tục mấy máy của cậu, sau đó màu đen của bịt mắt càng đậm hơn, là do cậu lại bắt đầu khóc. Nước mắt chỉ có giá trị khi được yêu thương, nếu không thì nó không có giá trị gì. Đầu ngón tay cái của người đàn ông di chuyển ngược dọc theo không mặt cậu, dường như đang lau sạch vết bẩn trên mặt, nhưng cũng chạm vào cạnh của bịt mắt.

 

Lận Hoài Sinh đang phán đoán vai trò hiện tại của mình, mặc dù kẻ bắt cóc đến đột ngột, nhưng cho đến nay thì hành động của hắn ta ta có vẻ vẫn ổn? "Cậu" vẫn nhớ rõ từng nỗi đau trên cơ thể mình xuất phát từ khuôn mặt nào, giờ đây cậu có một sự sợ hãi cực đoan đối với khuôn mặt đó, khi người đàn ông cố ý bịt mắt của cậu, Lận Hoài Sinh đã thể hiện sự chống cự chưa từng có trước đây. Cậu nắm chặt cánh tay của người đàn ông, tay vốn đang bị trói nên điều này sẽ làm xước da, làm tăng đau đớn trên những dây thần kinh nhạy cảm, nhưng cậu vẫn muốn phản kháng, cào vào đối phương để xác định một cách chắc chắn.

 

“Không, không, đừng cởi ra, xin anh đừng!”

 

Cậu khóc thảm thiết hơn, như tiếng than khóc của một con cừu tội nghiệp biết rằng sắp đối mặt với cái chết tàn nhẫn.

 

Con cừu cuối cùng, van xin kẻ tra tấn, kẻ chém đầu của mình bằng tư thế thân mật nhất, thậm chí vì sự gần gũi của cơ thể, giọng nói của cậu cũng tạo ra một chén rượu ngọt ngào trong tiếng kêu la thảm khốc.

 

Người đàn ông này hiếm khi quan tâm đến những chuyện bên ngoài lề, nhưng hôm nay hắn ta đã phá vỡ nguyên tắc trước chàng trai Á-Âu này.

 

Hắn ta có một sự tò mò kỳ lạ muốn khám phá. Và sự tò mò này đã khiến hành động của hắn ta lệch khỏi ý muốn ban đầu.

 

"Lận, Hoài Sinh."

 

Hắn ta nhớ tên của con mồi này.

 

Khi giọng nam trầm chậm rãi và cẩn thận đọc tên của cậu, chàng trai trẻ im lặng. Cậu mím chặt môi lại, thậm chí làm nứt đôi môi khô khốc do thiếu nước, nhưng cậu không dám nói một lời cầu xin nào nữa. Chỉ còn lại đôi tay bị trói là vẫn nắm chặt áo của tên bắt cóc.

 

Trước mặt là địa ngục, nhưng cậu lại hoảng sợ chạy trốn về phía trước và lầm tưởng nơi đó là thiên đường. Cậu khiến người ta muốn bảo vệ, nhưng cũng khiến người ta muốn phá hủy, muốn xua tan sự ngây thơ này, để cậu trầm mình trong máu và đau đớn. Trong cuộc sống của con cừu này, chắc chắn sẽ có một người mạnh mẽ, một người đứng đầu không thể phản bội, đóng vai trò như người dẫn dắt cậu đến với thế giới đẫm máu thật sự, ngay bây giờ, người đó có thể là hắn ta. Kẻ bắt cóc lột bỏ bịt mắt của Lận Hoài Sinh.

 

Trong khoảnh khắc đó, con cừu này như bị bóp nghẹt hơi thở, khuôn mặt trắng bệch, lồng ngực phập phồng không ngừng.

 

Ban đầu Lận Hoài Sinh rất bình tĩnh, cậu chỉ cần theo kịch bản, đóng vai một con tin bị đánh đập trước đó rồi mất thị lực do đánh đập là được. Nhưng khi bị lột bỏ bịt mắt, Lận Hoài Sinh lại cảm nhận được những điểm sáng màu xám mờ nhạt. Đây là hiện tượng bình thường do mắt không nhìn thấy vật gì trong thời gian dài, cũng có nghĩa là cơ thể hiện tại không mù như được giới thiệu trong bối cảnh câu chuyện.

 

Lận Hoài Sinh do dự trong một giây rất ngắn, sau đó đã đưa ra quyết định.

 

Con cừu đang nhắm mắt. Điều này làm người đàn ông cảm thấy không hài lòng, hắn ta nắm cằm của thanh niên, buộc cậu lại gần mình, một lần nữa gọi tên cậu: "Lận Hoài Sinh." Một cách đe dọa đơn giản như vậy, nhưng với con cừu này lại rất hiệu quả.

 

Tuân theo mệnh lệnh của anh ta, Lận Hoài Sinh run rẩy mí mắt, rồi mở mắt ra như một người chờ chết.

 

Người đàn ông nghĩ rằng đôi mắt này có thể rơi nước mắt nhiều như vậy, thì đã bị dịch tiết gọi là nước mắt ăn mòn từ lâu, nhưng khi Chúa yêu thích một đứa trẻ thì người sẵn lòng thể hiện lòng yêu thương ngay cả trong những chi tiết nhỏ nhất. Thanh niên trước mặt có đôi mắt rất đẹp, mí mắt mỏng, khi mở ra, những mí mắt được tạo ra vừa đủ, không phải là hốc mắt sâu, giống như một vầng trăng, đến vị trí cuối mắt, lại trở thành hình dáng lông chim bồ câu. Còn đối với đồng tử, mắt đen của người Á-Âu có sâu có nhạt, mặc dù không trong trẻo và sáng bằng mắt xanh lá hay mắt xanh dương, nhưng luôn được cho là đôi mắt tình nhân dịu dàng nhất... Tên cướp không hiểu tại sao lại nghĩ đến đây, nhưng khi hắn ta nhìn lại một lần nữa, thì bất ngờ nhận ra điều không đúng, khuôn mặt bỗng trở nên lạnh lùng, hắn ta nhấc cằm của Lận Hoài Sinh lên, ánh mắt sắc bén kiểm tra một cách cẩn thận.

 

"Có chuyện gì với đôi mắt của cậu vậy?"

 

Lận Hoài Sinh phát hiện ra sự thật này muộn hơn kẻ bắt cóc.

 

Nhưng khi cậu nhận ra điều đó, cơ thể cậu bắt đầu run rẩy mạnh mẽ, đôi mắt không sáng ngời chảy nước mắt nhiều hơn, nhưng lần này, cậu hoàn toàn không sợ hãi mà là run rẩy trong sự phấn khích và hào hứng, đến mức thậm chí không thể hít thở bình thường, cổ họng khàn khàn, gò má bắt đầu đỏ ửng. Người đàn ông bắt cóc thả tay ra khỏi cậu, nhưng vẫn nhìn chằm chằm cậu một cách lạnh lùng, diện mạo của cậu ta không kém bất kỳ kẻ bắt cóc mang đến những tra tấn kinh hoàng nào trước đây, nhưng con cừu lại không còn sợ nữa.

 

Cậu đã không thể nhìn thấy nữa.

 

Cậu như được tha tội chết, cả người tràn đầy vẻ đẹp khác thường. Cậu cũng coi tên tội phạm đã làm tổn thương và làm mù cậu như người cứu rỗi của mình, hoàn toàn bỏ đi nỗi sợ hãi, gần gũi đi đến gần hắn ta, mắt không thấy nên bước đi rất lộn xộn, tìm kiếm vị trí của đối phương như một con vật nhỏ tìm kiếm sự thương xót và sự gần gũi.

 

Cậu đi nhầm một bước nên ngã sấp mặt xuống đất, vì cảm giác đau đớn bất thường mà cả cơ thể co rút mạnh mẽ. Nhưng cậu không kêu đau nữa, khuôn mặt vẫn cố gắng tươi cười. Lận Hoài Sinh không biết kẻ bắt cóc ở đâu, nhưng cậu nghĩ, người đàn ông chắc chắn đang cúi xuống nhìn cậu. Vì vậy, cậu ngước mặt lên và tươi cười rạng rỡ.

 

"Hình như tôi không thể nhìn thấy nữa..."

 

Con cừu này đang từng bước tiến vào địa ngục.

 

Cậu cũng bắt đầu gánh chịu sự ô nhiễm này.

 

Một từ bất ngờ hiện ra trong tâm trí người đàn ông.

 

Stockholm.

 

break
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc