Tác giả | Nguyệt Kiến Trà |
Tình trạng | Hoàn thành |
Lượt xem | 2 |
Thể loại | Đô thị Đam Mỹ Linh Dị |
Liên Dịch cúi xuống, ánh mắt trầm ổn nhưng khóe môi khẽ nhếch như mang theo ý cười nhàn nhạt. Anh gõ nhẹ lên cánh cửa tủ, giọng điệu mềm mỏng nhưng không kém phần nghiêm túc:
"Em nghĩ có thể trốn anh mãi sao? Ra đây, anh đã thấy rồi."
Bên trong tủ, đôi mắt to tròn của bé u linh lóe lên chút hoảng loạn. Ngón tay nhỏ bé siết chặt mép cửa, nhưng vẫn không nỡ nhốt mình mãi. Bé chần chừ một lúc, cuối cùng cũng đẩy cửa tủ ra thêm một chút, để lộ khuôn mặt tinh xảo pha lẫn chút ngốc nghếch, như một chú thỏ nhỏ bị dồn đến góc tường.
"Em... không cố ý đâu..." Bé u linh lí nhí, mắt chớp chớp, đôi môi mím lại như sợ bị mắng.
Liên Dịch cúi xuống ngang tầm mắt bé, đưa tay xoa nhẹ lên đầu:
"Không cố ý tặng anh một con thạch sùng đứt đuôi sao?" Anh nhướng mày, giọng nói có chút trêu chọc.
Bé u linh giật mình, cúi đầu lí nhí:
"Em nghĩ... anh sẽ thích..."
Nhìn dáng vẻ đáng thương này, Liên Dịch không nhịn được bật cười. Anh vươn tay kéo bé u linh ra khỏi tủ, đặt bé lên ghế, rồi nghiêm túc nhìn bé:
"Nghe này, dù là thạch sùng hay búp bê rách, anh đều nhận. Nhưng có một điều kiện."
Bé u linh ngước lên, ánh mắt long lanh đầy tò mò:
"Điều kiện gì ạ?"
Liên Dịch vỗ nhẹ lên đầu bé, nụ cười dịu dàng nhưng giọng nói trầm thấp mang theo sự kiên nhẫn:
"Từ giờ, em không được trốn nữa. Muốn tặng gì, hãy đưa thẳng cho anh. Hiểu không?"
Bé u linh ngập ngừng vài giây, sau đó gật đầu thật mạnh, đôi mắt cong cong như cười:
"Vâng ạ!"
Liên Dịch mỉm cười hài lòng, trong lòng thầm nghĩ: “Bé thỏ gan nhỏ này, cuối cùng cũng chịu ngoan ngoãn ở cạnh anh rồi.”