Cô đặt bánh ngọt lên tủ đầu giường, nhìn đồng hồ. Đã 11h59 phút. Cô tổ chức sinh nhật cho bản thân vào phút cuối cùng của ngày sinh nhật tuổi 18, cũng rất hợp với cuộc đời vạn người chê này.
Cô nhắm mắt lại, chắp tay trước ngực, cầu nguyện: Dù chỉ một người trên thế giới này yêu cô cũng tốt lắm rồi.
Giọt nước mắt bất chợt lăn xuống, rơi đúng vào quả dâu tây. Trông dâu tây như vừa mới được hái, vẫn đẫm sương trông rất ngon mắt.
Bạch Đào lau đi nước mắt, ăn hết bánh ngọt dâu tây, ít ra bánh ngọt rất ngọt.
Cô cười một tiếng, thật ra nguyện vọng của cô đã được thực hiện. Cô cũng là người, cô yêu bản thân cũng tính là có một người yêu cô rồi còn gì?
Cô ăn bánh ngọt xong thì nằm xuống giường, thư thái đi ngủ.
Trong lúc mơ màng, cô nghe thấy âm thanh kì lạ, vừa kỳ ảo vừa dịu dàng, như vọng ra từ sâu trong đầu cô.
[Cô Bạch Đào thân mến, bởi vì cô thành kính cầu nguyện khiến trời cảm động nên đã đặc biệt trao cô một năng lực đặc biệt, có thể thay đổi nhận thức thông thường của bất cứ người nào. Mong cô tin rằng thế giới luôn tốt đẹp vì cô, chúc cô có cuộc sống hạnh phúc.]
Bạch Đào mở mắt ra, dụi mắt rồi đứng dậy. Ánh nắng xuyên qua khe cửa, chiếu vào phòng, sáng rồi, phải đi học thôi.
Âm thanh vừa rồi kia hẳn là mơ? Bạch Đào lắc đầu, quên sạch giấc mơ khó hiểu rồi ra khỏi phòng.
Hôm nay bố chưa có mặt, có lẽ đêm qua hành sự hăng quá, em trai Bạch Tinh Di vẫn đang ăn sáng như mọi ngày, cậu lơ đãng liếc qua cô một chút, thì lập tức quay đầu lại như thấy thứ gì ghê tởm lắm: "Mặc cho tử tế đi, đừng để tối tôi gặp ác mộng."
Bạch Đào cúi đầu, áo ngủ cô đã mặc nhiều năm nên cúc rất lỏng, không cẩn thận rất dễ tuột ra. Giờ cổ áo cô tuột hai cúc, ngực lộ ra hơn nửa.
Bạch Đào giơ tay kéo cổ áo lại, nhục nhã run rẩy, trong đầu quỷ thần xui rủi hiện lên một suy nghĩ trong đầu: Không phải nói có thể thay đổi nhận thức à? Nếu có thể thay đổi nhận thức của em trai là phải trần chuồng với chị gái mới bình thường thì cô cũng không khó xử đến vậy.
Cô vừa nghĩ vậy đã lập tức cảm thấy hão huyền, xấu hổ muốn rời đi thì Bạch Tinh Di đang ngồi bỗng đứng dậy cởi quần áo.
Bạch Đào giật mình, sững sờ tại chỗ, trơ mắt nhìn em trai cởi đồ ra, cởi cả quần trong, gậy thịt thô thiển, to lớn cũng lồ lộ trước mặt cô.