50 đồng là biệt danh ai cũng biết của Bạch Đào, vì lúc cô vừa tới trường đã đắc tội với một nữ sinh nhà cơ to, nữ sinh rải tin đồn thất thiệt rằng thấy cô đã bán thân cho nam sinh, một lần 50 đồng. Người này đồn người kia, cuối cùng mọi người trong trường đều vô cùng khinh bỉ cô.
Nam sinh ngồi trước cô thấy tiếng động thì quay đầu lại: "Sao 50 đồng vẫn đi học thế? Để kiếm 50 đồng mà phải cố thế à?"
Người ngồi trước giễu cợt: "Trông nó vậy còn kiếm được gì, tặng không còn không muốn."
"Lời ông tệ quá đi à." Người ngồi trước giả vờ phê bình, quay đầu cười đùa với Bạch Đào: "Tao không chê, tao trả hẳn 10%, 5 đồng, bản thiếu gia đây sẽ cố hành sự trên người mày chút, thế nào?"
Bạch Đào không để tâm tới họ, cô chỉ nhìn lên bảng đen, trông như thật sự đang giải câu hỏi trên đấy. Nhưng thật ra cô không nhìn được chữ trên bảng đen, nam sinh trước mặt cao hơn cô nhiều đã chặn tầm nhìn lại. Cô bị xếp ngồi riêng ở cuối lớp, không ai muốn ngồi cùng cô.
Nhưng Bạch Đào vẫn ngẩng đầu nhìn bảng đen, nhìn không dời mắt.
Thời khắc vừa tan học, Bạch Đào buông lỏng cơ thể đã căng thẳng cả ngày trời, cô nhanh chóng đứng lên rời đi. Đi đến cổng trường cô mới bước chậm lại, đi từ từ đến bến xe buýt.
Cô đi ngang qua một cửa hàng đồ ngọt, cô thấy một đống bánh ngọt xinh đẹp, xa xỉ bày trong tủ kính. Cô chợt dừng chân lại, đứng một lúc rồi đi vào tiệm, chọn đi chọn lại mới lấy một chiếc bánh ngọt dâu tây tinh tế, dễ thương. Lúc tính tiền, cô do dự chút rồi hỏi nhân viên cửa hàng: "Ở đây có nến cắm bánh sinh nhật không ạ?"
Nhân viên cửa hàng liếc mắt nhìn cô, hơn phân nửa nghĩ cô là khách hàng phiền phức hám lời, cô ta trả lời bằng giọng thiếu kiên nhẫn: "Chỉ tặng kèm bánh to, bánh nhỏ không tặng."
Bạch Đào nuốt câu "Em muốn mua" lại, "Ồ" một tiếng rồi cầm bánh ngọt về.
Trong nhà không có ai, Bạch Đào cất bánh ngọt vào tủ lạnh rồi nấu hai món đơn giản, ăn xong làm bài tập, làm xong đi tắm, tắm xong lại nằm ngẩn ngơ trên giường, đến gần 12 giờ đêm mới lén đi lấy bánh ngọt.
Lúc đi ngang qua phòng của bố và em trai, trong phòng bố vẫn vang lên tiếng cười của phụ nữ, còn phòng em trai vang lên tiếng game gủng và tiếng cười đùa, la hét om sòm của mấy cậu con trai. Cô nhón chân, yên lặng bước qua, thật ra cô chẳng cần làm thế vì không ai nghe được tiếng của cô.