Cả Nhà Bị Oan Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta, Hoàn Toàn Hắc Hóa

Chương 3: Mẫu thân hắc hóa

Trước Sau

break

Cố Dung tay run lên, nước trà lập tức tràn ra ngoài.

Nỗi nghi hoặc lâu nay của bà ấy cuối cùng cũng có câu trả lời.

Diệp Bá Giản ở bên ngoài nuôi ngoại thất nhiều năm như vậy, không thể nào không để lại dấu vết.

Nếu nữ nhân ngoài phòng này là Cố Ánh Tuyết, thì cũng có thể lý giải được.

Năm đó bà gả cho Diệp Bá Giản không bao lâu, Cố Ánh Tuyết đột nhiên tới cửa khóc ầm lên, nói một ngày nọ nàng ta khi đi lên núi cầu phúc bị một kẻ xấu hủy đi trong sạch, hiện tại đang mang thai, phụ thân nàng đã đuổi nàng ta đi, nàng ta không còn chỗ nào để đi nữa.

Lúc ấy, Cố Dung cũng đang phải chịu cảnh bức hại, thấu hiểu nỗi gian nan của nữ nhân, huống hồ nàng và Cố Ánh Tuyết lớn lên bên nhau, là tỷ muội, sao nàng nỡ nhìn Cố Ánh Tuyết gặp cảnh khốn khó như chính mình.

Vì thế đã sắp xếp ổn thỏa cho nàng ta.

Mỗi tháng đưa cho nàng ta nhiều ngân lượng, có cái gì tốt cũng cũng bảo Diệp Bá Giản đưa đến tận cửa cho nàng ta.

Hai người họ ngay dưới mí mắt bà, đã có quan hệ bất chính nhiều năm như vậy.

A!

Cố Dung ở trong mắt bọn họ chính là một kẻ coi tiền như rác, một trò cười!

Cố Ánh Tuyết như cành liễu yếu ớt bước vào, ánh mắt dừng lại trên người Diệp Tinh Nguyệt, đánh giá một lúc.

Trong ánh mắt có chút khinh thường.

Bộ dáng Diệp Tĩnh Nguyệt không tồi.

Nhưng thấy được cũng sẽ không được coi trọng, rõ ràng là người ngu ngốc.

Cũng không giống nhi nữ của nàng Diệp Thanh Thanh khéo nói giỏi lấy lòng người khác.

Hoàn toàn kém xa.

Cố Ánh Tuyết kéo cánh tay Cố Dung: “Đích tỷ, ta mời từ chỗ Thanh Thanh tới đây, nàng ta khóc đến mức suýt chết, tỷ cũng không đi an ủi một chút sao?”

Cố Dung bình tĩnh nhấp một ngụm trà, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường.

“Ha, ta đi nhìn làm gì, nàng đâu phải là nữ nhi của ta, muốn chết thì chết xa một chút..”

Cố Ánh Tuyết không ngờ Cố Dung vốn là người dễ nói chuyện lại có thể nói ra những lời vô tâm như vậy, ngây cả người.

Sau đó vội vàng nói: “Tỷ tỷ, tỷ sao lại có thể nói như vậy chứ? Thanh Thanh dù không phải nhi nữ thật của tỷ, cũng là tỷ đã nuôi lớn mà! Hơn nữa Thanh Thanh trước đây cũng không biết thân thế của bản thân, nàng là người vô tội mà! Đích tỷ sao lại giận cá chém thớt vậy?”

Mặt Cố Dung lạnh lẽo.

“Nàng ta vô tội? Ngươi cho Hầu phủ của ta là tửu lâu sao? Ai muốn vào thì vào, ai muốn ra thì ra? Năm đó tráo đổi hài tử của ta, phụ mẫu nàng chắc hẳn đã tính trăm phương ngàn kế rồi? Ban đầu ta còn nghĩ nàng ta ở Hầu phủ lớn lên, chỉ cần nàng ngoan ngoãn không gây chuyện, ta còn có thể giúp nàng từ Hầu phủ gả đi. Nhưng Nguyệt Nhi của ta vừa mới trở về, nàng ta làm loạn đòi tự sát để Nguyệt Nhi chịu ấm ức! Ta còn có thể khoan dung nàng ta sao?”

Tráo đổi thiên kim Hầu phủ, đây là điều có thể đơn giản làm ra sao?

Chẳng phải những lợi ích đảm bảo đằng sau không phải là phụ mẫu hài tử đó làm sao?

“Không phải người Hầu phủ của ta, quả nhiên không nên xuất hiện. Ngày mai ta sẽ cử người đem nàng ta đi! Về sau mà chết ở Hầu phủ sẽ thật xui xẻo!”

“Đích tỷ!”

Giọng Cố Ánh Tuyết đầy sự ngỡ ngàng, đột nhiên lớn hơn, khuôn mặt yếu đuối xinh đẹp ấy bỗng trở nên tái nhợt

Nàng ta ý thức được bản thân quá kích động, vội vàng thêm vào.

“Đích tỷ không được! Chuyện tỷ năm đó đã để lại ấn tượng không tốt trong lòng mọi người, hiện tại tỷ mới đem nhi nữ về, liền đem dưỡng nữ đi, sợ sẽ gây ra sự chỉ trích!”

Cố Dung cười nhạo một tiếng.

“Ta quan tâm đến những lời chỉ trích của người khác sao? Ta dù có nhận bao nhiêu chỉ trích cũng không bằng sự chỉ trích mà muội muội nhận lấy phải không? Ngươi chưa thành thân đã mang thai, chẳng phải vẫn vô liêm sỉ tham gia nhiều yến tiệc sao? Ta cũng chưa thấy ngươi trốn tránh người khác nha! Ta yêu thương nhi nữ thật của bản thân, đuổi con chim tu hú đi, người khác có thể chỉ trích ta cái gì?”

Trong lòng Cố Dung lạnh buốt.

Chuyện năm đó là một cái gai trong lòng bà ấy.

Hôm nay bị Diệp Bá Giản nhắc tới.

Cố Ánh Tuyết cũng nhắc tới.

Gần như chắc chắn rằng Diệp Thanh Thanh là nhi nữ của bọn họ.

Giờ nghĩ lại, khi bà mang thai, Cố Ánh Tuyết vẫn luôn nói rằng nàng ta rất vui mừng, chưa hề làm gì cho bà, mà lại nói muốn đi chùa cầu phúc cho bà.

Bà ấy mang thai được mười tháng, Cố Ánh Tuyết cũng ở trong chùa đợi mười tháng.

Lúc đó bà ấy rất cảm động.

Bây giờ nghĩ lại, ha, chỉ sợ rằng không phải đi vì cầu phúc cho bà ấy, mà là sợ bà ấy phát hiện nàng ta đang mang thai?

Cố Dung thừa nhận rằng đối xử tốt với Cố Ánh Tuyết thật sự là xuất phát từ nội tâm.

Lúc trước khi đang ở trấn quốc công phủ, bởi vì Cố Ánh Tuyết là hài tử do tiểu thiếp của nhị thúc sinh ra, ở trong phủ không được yêu thương, còn bị bắt nạt khắp nơi, là bà ấy đứng ra che chở Cố Ánh Tuyết, hơn nữa bản thân có gì tốt đều cho Cố Ánh Tuyết một phần.

Mấy năm nay, Cố Ánh Tuyết mặc dù bị đuổi ra khỏi quốc công phủ, cũng có bà ấy chăm sóc tốt cho nàng ta.

Thiếu phụ ba mươi mấy tuổi, trông như một thiếu nữ hai mươi tuổi.

Da mịn màng như quả trứng đã bóc vỏ.

Nhìn kỹ, Diệp thanh Thanh quả thật giống Cố Ánh Tuyết mấy phần.

Thủ đoạn của Cố Ánh Tuyết và Diệp Bá Giảm thật sự làm cho người ta ghê tởm!

Những người này không phải muốn dựa vào bà ấy sống tốt sao?

Đừng hòng!

Những gì nợ bà ấy đều phải trả lại hết cho bà!

Nữu cổ lộc - Cố Dung online.

Diệp Tĩnh Nguyệt ở một bên mắt lấp lánh.

[Oa, mẫu thân ngầu quá! Đúng! Chỉ như vậy mới đánh bại trà xanh Cố Ánh Tuyết!]

[Mấy năm qua nàng ta cảm thấy mẫu thân nàng bị đem ra xoay vòng đùa giỡn, trong lòng đắc ý không ít! Thực tế chỉ là ký sinh trùng, chỉ cần rời xa mẫu thân, nàng ta sẽ không có một ngày sống tốt.]

[Người này thật sự rất đáng ghét, ta muốn thay mặt nương trút giận! Cho ngươi một liều thuốc, cho bụng ngươi đau cả ngày!]

Diệp Tinh Nguyệt ngoan ngoãn rót một ly trà cho Cố Ánh Tuyết.

“Tiểu di, người đừng suy nghĩ nhiều quá, vừa rồi nương ta cùng phụ thân cãi nhau, tâm trạng không tốt, nói chuyện có chút khó nghe. Đây, người uống trà để cho đỡ sợ!”

Cô Ánh Tuyết thật sự bị dáng vẻ hung dữ của Cố Dung hôm nay dọa sợ rồi.

Trước đây nàng ta nhắc tới chuyện trước kia của Cố Dung, Cố Dung đều sẽ tự ti khó chịu trong lòng.

Nhưng hôm nay lại trở nên sắc bén như vậy.

Vậy mà vẫn còn nói ngược lại nàng ta?

Nhất thời nàng ta có chút hoảng sợ.

Nhanh chóng cầm lấy tách trà Diệp Tịnh Nguyệt rót cho mình bắt đầu uống, để xoa dịu sự sợ hãi.

Nhìn thấy Cố Ánh Tuyết uống trà, nụ cười nơi khóe miệng Diệp Tịnh Nguyệt càng lớn hơn.

[Hì hì, đêm nay ngươi sẽ không thể dễ chịu, cả đêm cơ thể đau nhức như bị hàng ngàn con trùng cắn xé, đây là cái giá phải trả dám lừa gạt mẫu thân của ta!]

Lòng Cố Dung mềm đi, ánh mắt đầy yêu thương nhìn về phía Diệp Tịnh Nguyệt.

Đây mới là nhi nữ của bà, tiểu áo bông thân thiết, không giống Diệp thanh Thanh kia nuôi lớn vẫn là con sói mắt trắng.

Cố Ánh Tuyết chú ý đến ánh mắt của Cố Dung nhìn Diệp Tịnh Nguyệt, trong mắt hiện lên một tia hung ác.

Nàng ngay lập tức làm ra vẻ mặt dịu dàng vô hại: “Đích tỷ, xin lỗi, ta vừa rồi lỡ lời. Cũng trách ta, nhìn thấy Diệp Thanh Thanh lớn lên từ nhỏ, biết được tin nàng ta treo cổ tự tử, nhất thời bối rối quá, mới nói nặng lời.”

Sau đó ánh mắt dừng ở trên người Diệp Tịnh Nguyệt, khoác lên bộ mặt yêu thương.

“Đây là Nguyệt Nhi sao, trông thật xinh đẹp thanh khiết, khuôn mặt thật sự rất giống đích tỷ. Tiểu di lần đầu gặp ngươi, cũng không chuẩn bị lễ vật gì, chiếc vòng tay này là thứ tiểu di thích nhất, tặng cho ngươi coi như quà gặp mặt.”

Diệp Tịnh Nguyệt nhận lấy mỉm cười nhu thuận, không bỏ lỡ tia miễn cưỡng trong mắt Cố Ánh Tuyết.

“Cảm ơn tiểu di."

[Ha, xem ra nội tâm là cảm thấy khủng hoảng rồi, ngay cả vòng tay yêu thích nhất của nàng ta cũng lấy ra được, vậy ta cũng không cần khách sáo, chiếc vòng tay này ban đầu là của mẫu thân ta, vật quay về chủ thôi!]

break
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc