Cả Nhà Bị Oan Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Ta, Hoàn Toàn Hắc Hóa

Chương 15: Báo quan

Trước Sau

break

Quý nữ thế gia thì làm sao?

Cuối cùng còn không phải chết sao!

Bà ta coi thường những người xuất thân quý nữ thế gia.

Cố Dung lại là điển hình của quý nữ thế gia, cho nên bà liền đánh chủ ý cho Diệp Bá Giản, bảo   hắn hủy đi danh tiết của Cố Dung.

Sau đó đưa Cố Dung về làm vợ.

Ở trong phủ nhận hết dày vò làm khổ.

Những năm qua mỗi khi không có việc gì làm liền sai bảo dày vò Cố Dung, còn có hài tử của Cố Dung, trong lòng rất đắc ý.

Quý nữ thế gia cao cao tại thượng, còn không phải nô lệ trong lòng bàn tay bà ta.

Để bà ta muốn làm gì thì làm!

Nhưng bây giờ Cố Dung lại bắt đầu phản lại rồi!

Còn dám đụng đến người của bà ta, động thủ với quản gia!

Bà ta nhất định sẽ không buông tha dễ dàng cho Cố Dung!

Thôi ma ma nhẹ nhàng nói: “Phu nhân đừng nóng vội, trước mắt vẫn là chăm sóc cho quản gia thật tốt đã.”

Thái phu nhân nhìn quản gia nằm trên giường, trong mắt hiện lên một chút đau lòng.

“Dùng dược liệu, dùng dược liệu tốt nhất. Nhân sâm, linh chi, đều phải là trăm năm!’

Quản gia phải khỏe lại càng sớm càng tốt!

“Thái phu nhân, không ổn rồi! Nha môn đến cửa bắt người rồi!”

Lông mày Thái phu nhân nhướn lên, cảm thấy từng chuyện hôm nay vượt quá dự liệu của bà ta rồi.

Bà ta cố gắng hết sức để ổn định cơ thể.

“Nha môn vì cái gì đến cửa bắt người? Bắt ai?”

“Là phu nhân!”

Thái phu nhân thở phào nhẹ nhõm.

“Vậy không có chuyện gì.”

Mặc kệ Cố Dung phạm tội gì, bắt Cố Dung cũng không liên quan đến bà.

“Không phải bắt phu nhân! Là phu nhân đi tố cáo quản gia! Nói quản gia ăn trộm của hồi môn của chủ mẫu, quan phủ đã có chứng cứ tới cửa bắt người rồi!”

Thái phu nhân cảm thấy mắt mình tối sầm!

Những năm qua quả thực quản gia lấy đi không ít đồ của Cố Dung, bởi vì Cố Dung dễ dàng bỏ qua, sau này càng là quang minh chính đại.

Chứng cứ cũng rất dễ tìm thấy.

Chủ mẫu hầu phủ cáo trạng quản gia trong phủ ăn cắp!

Đây là tội lớn đến mức nào chứ?

Quản gia chỉ là một quản gia, căn bản không thể ngóc dậy nổi với tội danh như vậy.

Gia nô trộm tài vật của chủ nhân, còn với số lượng lớn, chỉ có một con đường chết!

Phủ doãn Kinh Triệu cầm lệnh bắt giữ đến cửa.

“Thái phu nhân, bản quan tới bắt tên đạo tặc ở Hầu phủ, xin Thái phu nhân hợp tác.”

Thái phu nhân vốn định cầu tình, nhưng khi nhìn thấy người cầm lệnh bắt giữ, cơ thể đột nhiên đứng dậy, run rẩy, trực tiếp ngã ra đất.

Là thân đệ đệ của chính thê năm đó bà ta bức chết, Ngụy Tuần!

Nếu là người khác đến bắt có lẽ còn có cơ hội cầu xin, nhưng người này tình cờ chính là Ngụy Tuần.

Đôi mắt đen của Ngụy Tuần tràn ngập sự lạnh lùng.

“Người đâu, đem tội nô Lí An bắt lại. Nếu có người cản trở, chính là gây trở ngại công vụ, bắt đi cùng!”

Thái phu nhân không dám ngăn cản.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn quản gia tình nhân bị bắt đi.

Cuối cùng, không chịu nổi đả kích này bà ta trợn mắt, ngất xỉu luôn.

Đợi khi thái phu nhân tỉnh lại, bà ta khóc lóc lao tới phòng của Diệp Bá Giản, hoàn toàn không quan tâm đến việc Diệp Bá Giản đang nằm chết trên giường.

“Chết tiệt! Ngươi kết hôn với sao tang môn rồi! Thực sự đến nha môn tố cáo quản tra trộm tài vật của nàng ta, làm hại quản gia bị quan phủ bắt đi, nàng ta muốn giết người rồi! Muốn tạo phản rồi! Đây là muốn giết ta rồi! Ta không muốn sống nữa!”

Diệp Bá Giản bởi vì bị ăn gậy, chỉ có thể nằm trên giường, hình tượng đã vốn chướng tai gai mắt, hơn nữa còn bị làm phiền, lúc này đối mặt với sự càn quấy của mẫu thân mình, hắn càng ngày càng nóng nảy.

Hắn tức giận nói: “Đáng lẽ ngay từ đầu quản gia không nên động đến tài vật của chủ mẫu, hắn hôm nay như vậy là hắn xứng đáng!”

Quản gia là tình nhân già của thái phu nhân, Diệp Bá Giản cũng biết chuyện này.

Hắn cũng biết quản gia trộm tiền tài của Cố Dung, chuyện này Cố Dung cũng đã nói vòng vo với hắn, nhưng hắn lúc đó sợ phiền phức, hơn nữa cảm thấy số tiền quản gia trộm lấy dù sao cũng là của Cố Dung, hắn không cần bận tâm.

Vì thế rất qua loa với Cố Dung, đã nói quản gia là người của thái phu nhân, thái phu nhân bởi vì chuyện trước hôn nhân của bà ấy mà lo lắng, để bà ấy nhận nhịn.

Vì thế Cố Dung đã nhẫn nhịn.

Sau đó Diệp Bá Giản hối hận.

Bởi vì quản gia lòng tham không đáy, lấy càng ngày càng nhiều, thậm chí còn mua nhà và ruộng đất ở bên ngoài.

Khi đó Diệp Bá Giản coi Cố Dung là thê tử của mình, hơn nữa cảm thấy những gì của Cố Dung đều là của hắn, quản gia lại ăn trộm nhiều tiền như vậy, hắn cảm thấy rất khó chịu.

Nhưng ngay từ đầu không quản, sau này nghĩ lại muốn quản cũng không biết nên lên tiếng thế nào.

Chỉ có thể nuốt xuống.

Hắn hiện tại cảm thấy được, Cố Dung làm không sai.

Phải đề phòng ăn trộm!

Thái phu nhân hôm nay là bị Cố Dung chọc tức không ít, vừa nghe Diệp Bá Giản nói vậy lại càng thêm tức giận, trực tiếp lăn lộn trên mặt đất khóc lóc om sòm.

“Đó không phải tiền của nàng ta, nàng ta đã vào Diệp gia, tất cả tiền đều là của Diệp gia, ta là lão phu nhân của Diệp gia, ta muốn cho ai thì cho! Ta mặc kệ, hôm nay chuyện này ngươi phải quản, phải để tiện phụ kia rút đơn kiện, nếu không ta không để các người yên đâu!”

Diệp Bá Giản cau mày thật chặt.

Hắn biết khả năng làm loạn của thái phu nhân, hắn cũng không muốn gặp rắc rối.

“Được rồi, ta biết rồi, người đi trước đi, ta gọi nàng qua đây, ta cùng nàng nói chuyện rút đơn kiện.”

Diệp Bá Giản cảm thấy như vậy là ổn, dạy cho quản gia một bài học, sau này quản gia sẽ không dám trộm tiền của gia chủ nữa.

Thái phu nhân vội vàng đứng dậy rời đi, “Ngươi mau lên, mau lên!”

Mấu chốt khi bị mang đi đang bị trọng thương, nếu như cứu muộn, có thể sẽ muộn mất.

Cho nên thái phu nhân rời đi không hề chậm trễ chút nào.

Cố Dung nhận được tin Diệp Bá Giản sai người gọi qua, bà ấy mỉm cười, bà ấy tất nhiên sẽ đi, đi xem trò cười của Diệp Bá Giản.

Cố Dung tới phòng của bà và Diệp Bá Giản ở, khi Diệp Bá Giản chật vật nằm trên giường, thấy bà ấy đến, lập tức cau mày.

“Phu nhân, nàng tố cáo quản gia sao?”

Cố Dưng nhướng mày.

“Một tên trộm, ta không thế cáo trạng sao?”

Diệp Bá Giản dựa trên giường, tư thế vẫn cao cao tại thương như trước.

“Nếu đã muốn tố cáo, vậy bỏ đi. Chỉ là quản gia là người của thái phu nhân, nàng làm như vậy sẽ khiến thái phu nhân không vui, nàng vẫn là rút đơn đi, đưa quản gia trở về. Sau chuyện này, quản gia sau này không dám động đến tài sản của nàng nữa.”

Cố Dung không làm theo lời của Diệp Bá Giản.

Thay vào đó ngồi trên ghế đẩu, chậm rãi rót cho mình một tách trà.

“Hầu gia, Dao Nhi nói nàng ở Tĩnh Tâm an bị ngược đãi đã cầu xin ngươi giúp đỡ, ngươi không quan tâm tới, điều này có đúng không?”

Diệp Bá Giản đột nhiên ngẩng đầu lên.

Không biết tại sao Cố Dung lại nhắc tới chuyện này.

“Chúng ta bây giờ đang nói chuyện của quản gia, nàng nhanh chóng thả quản gia ra. Hình phạt ở trong Thuận Thiên phủ đối xử với phạm nhân rất nghiêm trọng, nàng nếu đến muộn, hậu quả sẽ rất tai hại.”

Tách trà trong lòng bàn tay Cố Dung hơi rung, sau đó nhếch mép cười, đôi mắt lạnh lùng dừng trên người Diệp Bá Giản.

Thấy Diệp Bá Giản sợ dựng cả lông mao trên người.

“Hầu gia có thể rất quan tâm đến quản gia, sợ quản gia ở trong Thuận Thiên phủ gặp bất công? Nhưng đối với nhi nữ của mình lại không một chút quan tâm, cho dù Dao Nhi cầu cứu ngươi giúp đỡ, ngươi đều có thể lảng tránh a!”

Sắc mặt Cố Dung bình tĩnh: “Hầu gia thực sự biết làm ta thất vọng đau khổ nhỉ!”

 

break
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc