Bên trong lực cản rất mạnh, âʍ đa͙σ cũng điên cuồng co thắt ôm chặt lấy dị vật. Dị vật bị âʍ đa͙σ của cô bóp chặt khiến anh đổ mồ hôi.
Hứa Từ chỉ mới đi vào một nửa, chịu đau hôn cô, muốn cô thả lỏng một chút.
Tống Lê dùng tay đẩy anh theo phản xạ, lại bị anh dùng thắt lưng trói lại.
“Không được đẩy anh ra."
Mặc dù đau anh cũng muốn cắm vào.
Tống Lê khóc đến mắt đỏ lên, cắn môi nhìn anh rất đáng thương không biết rằng dáng vẻ này của cô khiến cho đàn ông có ham muốn mãnh liệt hơn.
Anh thong thả cắm nốt nửa dươиɠ ѵậŧ đang nằm ngoài â/m h/ộ của cô đi vào. âʍ ɦộ của cô cuốn lấy nó chặt chẽ hấp thụ từng chút một dươиɠ ѵậŧ của anh, mυ"ŧ vào liếʍ láp như hai người yêu nhau đang âu yếm.
Điều này khiến Hứa Từ thiếu chút nữa không khống chế được, hơi rút ra một chút, anh dùng lực đi vào.
Sau đó anh ra vào tự nhiên. Người đàn ông ra vào với tốc độ nhanh hơn, cô bị anh đâm cho đến mức bầu ngực cũng đung đưa.
Sau khi thích ứng Tống Lê cũng không cảm thấy đau, chỉ cảm thấy phía dưới của mình run lên. Trong phòng đèn đang bật sáng, lực chú ý của cô đều dồn vào điểm phát lực của anh. Anh chưa cởi quần, dị vật chỉ được kéo ra từ trong quần, trừ bỏ có thể nhìn thấy bộ phận kia còn lại đều chôn hết trong cơ thể cô.
“Ưm… a…”
Anh ôm eo cô ấn mạnh, ý đồ làm cho cô tập trung lại.
“Giúp anh cởi quần áo.”
Hai tay của Hứa Từ đều đang để bên cạnh cô, eo đang dùng lực, động tác càng lúc càng mạnh hơn. Bụng cô bị anh đâm đến rung lên, dâm thủy giàn giụa.
Ga giường bị anh làm cho nhăn nhúm. Cô cũng bị anh đâm bay lên.
“Anh… anh không cởi… ừm… em làm sao cởi được.”
Thắt lưng của anh hơi chặt, cô giãy dụa một chút đã để lại vết đỏ.
Hứa Từ nặng nề đâm dươиɠ ѵậŧ vào, dương ật to lớn của anh dường như muốn nghiền nát linh hồn cô. Dâm thủy từng đợt từng đợt chảy ra.
Cô chỉ có thể ư a không thể nói lời đầy đủ.
Cuối cùng âʍ ɦộ của cô co giật khiến dị vật của anh run rẩy. Tống Lê lần đầu tiên xuất tinh không đến ba phút. Hừa Từ ôm cơ thể cô vừa mới qua cao trào. Dị vật cương cứng cọ sát, đâm nhẹ trong âʍ ɦộ mềm mại của cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ cao trào của cô kéo dài hơn.
“Tự em nghĩ cách.”
Rõ ràng là khuôn mặt da^ʍ đãиɠ nhưng khuôn mặt anh vẫn lạnh lùng không quan tâm đến tất cả như vậy.
Đôi môi anh hôn lên da thịt cô cùng hơi thở dốc và giọng nói khàn khàn gợi cảm. Tống Lê bị anh đâm cho có chút thất thần, nước mắt lưng tròng, hai tay bị trói không nắm được cái gì. Cuối cùng là anh ôm đầu cô cúi xuống cắn lên đầu vυ" đang cương lên của cô. Chiếc cà vạt theo hành động của anh nằm trên bụng cô, theo chuyển động của anh cọ qua bụng cô vừa ngứa vừa tê dại.
Mãi đến khi động tác ra vào của anh chậm lại Tống Lê mới thở hổn hển tháo tay ra.