Bí Mật Yêu Thầm (H)

Chương 4: Bí Mật Yêu Thầm

Trước Sau

break

Kết quả khi cô quay lai ký túc xá thì đã thấy vật dụng vệ sinh cá nhân đều đã có, móc treo quần áo, khăn giấy, dép thậm chí băng vệ sinh cùng mấy thứ linh ta linh tinh cũng đã mua đủ. Đợi đến khi cô tắm rửa sạch sẽ muốn lên chiếc giường thân yêu để ngủ thì kinh ngạc phát hiện: Mẹ ơi, chăn của mình? Chiếc chăn to chà bá của mình đâu rồi? Sao trường học lại không chuẩn bị gối đầu, chăn và đệm? Thật sự là lên voi xuống chó.

Đang trong bờ vực tuyệt vọng, Lâm Khinh Vũ chỉ có thể gọi Giang Chấn giúp đỡ, nhờ anh đến nhà cô rồi giúp cô đem chăn đến. Kết quả Giang Chấn nói: "Cậu đi mà ngủ ở cầu vượt đi! Vừa nãy tôi tìm đường đã giúp cậu nhìn rồi, đi ra cửa nam của trường có một cái cầu vượt, nếu cậu may mắn thì nói không chừng có thể kết bạn với Robinson nữa đấy.”

Đúng là đồ tồi! Lâm Khinh Vũ nhẫn nhịn việc muốn mắng người: “Anh à, anh trai tốt của em.”

Giang Chấn: “Gọi ba.”

“…” Lâm Khinh Vũ cũng rất sảng khoái, suy ngẫm hai giây rồi hỏi lại: “Vậy anh có phát sinh hoạt phí cho em không?” Nếu như hiện tại cậu chủ Giang chuyển một trăm vạn, hai trăm vạn thì chịu một chút ấm ức này đối với Lâm Khinh Vũ không là gì.

“Thật ra cũng không nhất thiết phải là một trăm vạn, kiểu con ở khu ổ chuột như em, mười vạn là được rồi. Em cảm thấy lão Lâm sẽ tha thứ cho em thôi, chỉ là không biết mẹ em có chấp nhận việc cưới thêm lần nữa không.”

Giang Chấn câm nín không biết nói gì, đáp lại: “Tắt đây!”

“Giang Chấn!” Lâm Khánh Vũ rất muốn lăn lộn dưới đất: “Cậu hãy giúp tôi đem đến đây đi! Cầu xin cậu đó! Bây giờ tôi, lập tức, lăn ra cửa trường chào đón cậu đến mắng. Cậu thấy như thế có được không?”

“Không thấy như nào cả, tôi tắt thật đây.” Anh tuyệt tình từ chối.

Thật ra sau khi tắt điện thoại, Giang Chấn liền lấy chìa khóa dự phòng đi đến nhà đối diện, gõ gõ vào màn hình nhắn tin cho cô, hỏi cô muốn lấy chăn trên giường hay chăn trong tủ? Trong phòng ngủ có thứ gì không thể cho người khác nhìn hay không? Những thứ cần thu dọn, cô đã thu dọn kỹ chưa?

Lâm Khinh Vũ gửi một bài văn nho nhỏ để buộc tội anh về hành vi vô ơn, mặc dù kết bài vẫn để biểu tượng đang quỳ gối, nhưng Giang Chấn vẫn lạnh lùng cười, nghiến răng chế nhạo, gõ năm chữ: “Ha ha, cậu nằm mơ.”

Hơn tám giờ tối, Chương Thiến và Triệu Giai Giai đang tám chuyện, hỏi anh chàng đẹp trai hôm nay tới trường với cô có phải là bạn trai cô không.

Lâm Gia Yến chỉ nhỏ hơn cô hai tuổi, lên lớp mười một đã cao một mét tám, bây giờ đã cao lên một mét tám mươi ba.

Rõ ràng là ăn chung cơm nhà, nhưng so với Lâm Gia Yến, cô chỉ có một mét năm mươi tám.

Lâm Khinh Vũ bất lực nói: “Không phải, là người nhà, em trai mình.” Cô vẫn đang lo lắng đêm nay ngủ sao đây.

Chương Thiến nói: “Em cậu đẹp trai thật đó.” Hứa Táp bên cạnh gật đầu đồng ý.

“Vậy hả?” Lâm Khinh Vũ nghĩ một chút rồi nói: “Vậy mà cũng coi là đẹp trai?”

“Rất giống một thần tượng Hàn Quốc đó, biết ai không hả?” Triệu Giai Giai vừa lục lọi di động, vừa chỉ vào soái ca trên màn hình nói: “Xin hân hạnh giới thiệu: đây, là chồng của mình.”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc