Editor: Mẹ Bầu
Đại Kết Cục ( thượng )
Tạ Uẩn Ninh nở nụ cười: "Hẳn là đều như vậy đi."
Hẳn là hai lần sao? Bất kể thế nào, cô đã vui vẻ lên trời rồi! Lê Lạc hoàn toàn đã quên mất thân phận của bản thân mình chính là một bà dì kỳ quái. Cô đắc ý vênh váo tiếp tục truy vấn: "Còn gì nữa không?"
Tạ Uẩn Ninh: ". . . Không có."
Nha nha, Lê Lạc vẫn cứ một vẻ mặt xán lạn, mở miệng nói yêu cầu: "Ninh Ninh, em rất yêu thích những lời thày nói khen em như vậy. . . Về sau này, thày cần phải khen ngợi em nhiều hơn nữa nhé!"
Vốn tưởng rằng, , trong bầu không khí tuyệt vời như thế, Tạ Uẩn Ninh nhất định sẽ thật sảng khoái mà đáp ứng cô. Kết quả Tạ Uẩn Ninh lại chỉ liếc mắt một cái nhìn sang Lê Lạc, nói lời cự tuyệt: "Không được, cần phải xem về sau này biểu hiện của em như thế nào đã."
Lê Lạc QAQ: Cho nên cô ở nơi này cùng với Tạ Uẩn Ninh, còn là một cách để anh quan sát cô đây mà!
Bởi vì bất động sản và xe cộ đáng giá nhất của Lâm Hi Âm và Phương Tử Văn đều lấy danh nghĩa của công ty, cho nên lần này sau khi thanh toán phá sản xong, Lâm Hi Âm cùng Phương Tử Văn cơ bản chỉ còn hai bàn tay trắng.
Trừ bỏ Lâm Hi Âm trước mắt còn nắm giữ hai mươi phần trăm cổ phần công ty Lâm thị. Nhưng mà đã không có người nào mua cổ phần công ty Lâm thị mà Lâm Hi Âm nắm giữ nữa. Tập đoàn AC đã lấy danh nghĩa của một bên thứ ba để theo đuổi và truy trách nhiệm về cổ phần công ty, mà Lâm Hi Âm đã đoạt được bằng phương thức phi pháp, căn bản không có người nào dám đón.
Thời điểm khi về nước Lê Lạc, đã nghĩ tới, hai mươi lăm năm qua, nếu như Lâm Hi Âm có thể kinh doanh Lâm thị thật tốt, cô còn có thể bội phục Lâm Hi Âm đã có vài phần năng lực chân chính, không đến mức hoàn toàn bị lợi ích hun tâm.
Là trưởng nữ của nhà họ Lâm, là Phó Tổng giám đốc của Lâm thị, hai thân phận, làm sao có thể chỉ cần chỗ ưu việt, còn chỗ hư hỏng đều đùn đẩy sang cho người khác. Như vậy dùng lời nói của Tạ Uẩn Ninh mà nói, đó chính là "Ngu xuẩn tự cho mình là đúng, để cho lợi ích hun tâm đến mất hết ý định tốt