Bí Mật Ngọt Ngào

Chương 17

Trước Sau

break

— Tát vυ" (H) —

Editor: L’espoir

*

Gần như ngay khi Úc Tuế Chi chạm vào, Kỷ Phỉ đã cảm nhận được sự khác biệt giữa tự sờ ngực mình và người khác sờ ngực.

Khi xem video và thủ dâm, cô thường sẽ thắc mắc, tại sao những nữ diễn viên kia bị xoa ngực, mυ"ŧ núm vυ" một chút thôi là có thể uốn éo như vậy, miệng họ lại không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ.

Còn cô dù có tự chơi mình thế nào đi nữa thì thứ duy nhất có thể mang lại kɧoáı ©ảʍ cho cô chính là cái âm vật nhỏ bé, yếu ớt kia.

Mà bây giờ, cô cúi đầu nhìn xuống hai bầu vυ" của mình đang bị bóp thành nhiều hình dạng khác nhau trong tay Úc Tuế Chi.

Hai núm vυ" ban đầu bị lõm xuống giờ đã được bóp cho nổi lên, hạt châu nho nhỏ màu hồng bị bóp ra giữa các khe hở ngón tay xương khớp rõ ràng của chàng trai, mong được chàng trai chơi đùa…

Cơ thể cô bắt đầu run rẩy không ngừng, đôi môi đang mím chặt cũng vô thức mở ra, lộ ra một phần lưỡi nhỏ xíu, khao khát được thứ gì đó quấn lấy.

Dùng ngón tay kẹp lấy lưỡi cô giống như hôm qua cũng được.

Nhưng cô không nói nên lời.

Sự cô đơn kéo dài trong quá trình trưởng thành khiến cô gái trở nên ngại ngùng khi bày tỏ bất kỳ suy nghĩ nào. Vẻ ngoài lạnh lùng, thờ ơ của cô thực chất chỉ là lớp vỏ ngụy trang - vì cô sợ phiền phức, sợ giao tiếp với mọi người, sợ nhận lại thất vọng.

Cô rất muốn, anh có thể cho cô nhiều hơn một chút.

Có lẽ Úc Tuế Chi sinh ra đã là người giỏi trêu đùa lòng người, anh chỉ cần liếc nhìn cô một cái đã biết cô hứng tình rồi.

Cơ thể trắng như tuyết mịn màng của thiếu nữ lộ chút hồng phơn phớt, là xấu hổ đến mức không còn chỗ nào để trốn, nhưng lại lộ ra một chút nóng lòng vì không quen biểu lộ cảm xúc.

Cô thậm chí còn vô thức cọ xát vào người anh.

Thế là anh đã nổi lòng từ bi chừa ra một ngón tay, nhét vào miệng cô. Giống như xâm phạm cơ thể cô, kẹp lấy lưỡi cô mân mê, thậm chí còn bắt chước tư thế giao hợp, thọc vào rút ra.

Lưỡi của cô gái rất trung thực, trung thực như câu trả lời trong bảng câu hỏi của cô.

Trong giây đầu tiên khi anh thò tay vào, cô đã không biết xấu hổ mà quấn lấy.

Cảm giác mềm mại khiến chàng trai thiếu kinh nghiệm sướиɠ đến nỗi da đầu tê dại, bàn tay đang vuốt ve bầu ngực mềm mại đó bất giác dùng chút lực, Kỳ Phỉ bị anh bóp đến nỗi phát ra một tiếng rên nhẹ.

Nghe hay quá.

Anh muốn tiếp tục xâm phạm cô.

Ngón tay đang làm loạn trước ngực cô, xấu xa nhấc núm vυ" của cô lên rồi lắc qua lắc lại, lắc đến mức bầu vυ" dập dềnh, lắc đến mức Kỷ Phỉ cố gắng ngẩng đầu lên nhìn anh với đôi mắt đã ngập nước, anh mới cười hỏi: “Bướm nhỏ của bạn Kỷ Phỉ có hồng như vυ" không?”

Hỏi… Hỏi vấn đề này ư?

Kỷ Phỉ chớp chớp mắt, bỗng chốc không biết nên trả lời như thế nào, cũng hoàn toàn không thể trả lời.

Trong khoang miệng mềm mại, chàng trai vẫn không rút ngón tay ra, miệng cô không khép lại được, nước bọt chảy xuống dọc theo khóe miệng.

Dường như lúc này anh mới chú ý tới, cười áy náy đưa tay lên miệng cô, tốt bụng lau cho cô hai cái.

Cô bị vẻ ngoài dịu dàng của anh mê hoặc, đến mức trong khoảnh khắc ấy, cô quên mất phải đáp lại.

“Trả lời đi chứ? Kỷ Phỉ.” Anh cuối cùng cũng ngồi thẳng người, thu lại thái độ hờ hững vẫn giữ từ nãy đến giờ: “Chủ nhân hỏi, phải trả lời chứ.”

Trước khi Kỷ Phỉ kịp phản ứng, anh đột nhiên đưa tay ra, tát vào bầu vυ" trước ngực cô.

“A… ha…”

Cảm giác đau đớn bất ngờ khiến Kỷ Phỉ nhíu mày, tiếng rêи ɾỉ trong cổ họng không thể kìm nén được nữa, khe khẽ bật ra.

Anh tát liên tiếp bốn cái khắp nơi, lực tát không mạnh. Nhưng vì mỗi lần đều trúng vào giữa núm vυ", hai hạt châu ban đầu có màu hồng nhạt, giờ lại đáng thương ngượng đỏ, hiện ra sắc đỏ thắm.

Kỷ Phỉ cảm thấy núm vυ" của mình chưa từng cứng như vậy, cảm giác đau đớn chỉ tồn tại trong khoảnh khắc anh tát tới, sau đó xâm chiếm cơ thể là cảm giác ngứa ngáy dai dẳng. Rất muốn dùng tay gãi.

Ngón tay vừa mới giơ lên, đã bị chàng trai đè xuống: “Không được, vẫn chưa nghe được câu trả lời, không cho sờ nó.”

Quá… Quá đáng quá đi.

Nhưng sự chống cự yếu ớt của cô căn bản không được anh để vào mắt, chỉ cần siết chặt tay cô một chút thôi, cô đã không thể động đậy được chút nào rồi.

“Là… Là màu hồng nhạt.” Cuối cùng, cô chỉ có thể trả lời như vậy.

“Ồ, thật sao? Hóng ghê á! Nhưng mà, nếu lần sau không trả lời kịp thời, thì sẽ không chỉ vài cái tát này đâu nhé.”

Úc Tuế Chi thấy hai hạt châu kia thật đáng thương, lại đưa tay ra xoa nắn như an ủi.

Dưới lòng bàn tay, cơ thể cô gái run rẩy đến mức không kiểm soát được, hô hấp hỗn loạn, sắc mặt cũng ửng hồng bất thường, anh liếc nhìn cô một cái, có chút kinh ngạc nói: “Không ngờ như vậy cũng có thể sướиɠ, bạn Kỷ Phỉ quả thật là một M chính hiệu mà.”

“Chỉ là, người muốn làm ‘M’, lại thẹn thùng như vậy thì sao được đây?” Anh tiếp tục lên tiếng, môi càng lúc càng áp sát vào bầu ngực cô, hơi thở phả vào thịt vυ" in đầy dấu tay của anh, rồi dừng lại: “Bây giờ, bạn Kỷ Phỉ phải nói rõ cho tớ biết, cậu muốn mình làm gì nào.”

Rõ ràng môi anh đã gần ngay trước mắt, sắp sửa mυ"ŧ lấy núm vυ" đang chờ đợi được ngậm lấy âu yếm bấy lâu nay, nhưng anh lại nhẫn tâm dừng lại.

Thật khó chịu.

Càng khó chịu hơn nữa là, anh còn cong ngón tay, búng vào một trong hai núm vυ" đó: “Nói mau đi!”

“Ư…” Kỷ Phỉ hé môi, lộ ra vẻ mặt vừa đau đớn vừa khoái lạc, cô không thể chịu nổi sự thưởng thức dã man như vậy, cô vội vàng dùng ngón tay nâng hai bầu vυ" trước ngực lên, nâng đến bên miệng anh một cách cực kỳ phóng đãng, nhẹ giọng cầu xin anh: “mυ"ŧ nó một chút đi mà chủ nhân, anh mυ"ŧ một chút đi mà.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc