Editor: L’espoir
*
Trong khoảnh khắc bị Úc Tuế Chi bắt gặp đang thủ dâm, Kỷ Phỉ đã hoàn toàn mất đi khả năng suy nghĩ, cũng như khả năng hành động.
Đến mức cô hoàn toàn không nghĩ đến, ít nhất mình nên ngăn cản anh, nhặt điện thoại của mình lên.
Chỉ một thoáng do dự này thôi, đoạn video trên màn hình điện thoại, tiết lộ sở thích tìиɧ ɖu͙© thầm kín nhất của cô, cứ vậy hoàn toàn, không hề che giấu mà phơi bày trước mặt Úc Tuế Chi.
Mặc dù trong giây tiếp theo, anh đã mặt không cảm xúc lật ngược điện thoại, tắt màn hình.
Nhưng Kỷ Phỉ thề, mình thật sự đã nghe thấy anh phát ra một tiếng cảm thán kinh ngạc nhỏ bé, thì thào từ trong cổ họng anh.
Một tiếng “ha…”, như tiếng bật nắp lon coca đã bị lắc lâu ngày, bên trong ào ào trào ra, toàn là nỗi xấu hổ mãnh liệt, không thể diễn tả của cô.
Bí mật mà cô giấu kín bấy lâu nay, những suy nghĩ sâu kín nhất mà khó có thể thổ lộ… Cô thậm chí còn không dám yêu đương, không dám chấp nhận lời tỏ tình của người khác, càng không dám thổ lộ tình cảm với người mình thích.
Trong mắt mọi người, cô là người xinh đẹp, lạnh lùng, tuân thủ quy tắc, không thể nào là người dâm loạn.
Cả nam sinh trong lớp thậm chí còn không dám nói những lời tục tĩu trước mặt cô…
Lâu như vậy, lâu như vậy mà.
Rõ ràng là kín như bưng.
Tại sao chỉ trong vài tiếng đồng hồ thôi mà cô đã làm hỏng mọi chuyện.
Tại sao, tại sao…
Lại là Úc Tuế Chi chứ.
Lại là cái người mà cô từng thấy đang đánh nhau ác ý ngoài trường học, từng vô tình nhìn thấy du͙© vọиɠ hành hạ người khác.
Đây là kiểu “vật đổi sao dời” cấp độ địa ngục gì vậy chứ?
Tiếng mưa càng lúc càng lớn, điều này phần nào che giấu đi tiếng hít mũi của Kỷ Phỉ. Nhưng nước mắt cô thì hoàn toàn không sao ngăn nổi, cứ rơi xuống tí tách, để lại trên mu bàn tay đang chống trên mặt đất của cô thành một mảng ướt át.
Chứng kiến tất cả những điều này, chàng trai vẫn luôn im lặng suốt cả buổi cuối cùng cũng khẽ nhấc chân, tiến về phía cô.
Chỉ thoáng nhìn thấy ống quần của chàng trai từ khóe mắt, Kỷ Phỉ theo phản xạ co rúm tay chân, lùi lại mấy bước.
Thông qua tầm nhìn mờ mịt và mái tóc gần như che khuất tầm mắt cô, cô nhìn thấy chàng trai kịp thời dừng lại, không đến gần cô nữa.
Bên ngoài cửa có tiếng bước chân đang dần đến gần, có lẽ người đến đã nhận thấy cánh cửa khóa chặt rồi nên đã đổi hướng, đi đến một căn phòng khác.
Sau một hồi im lặng lâu dài, Úc Tuế Chi ngồi xổm xuống, đặt điện thoại của cô xuống đất, nhẹ nhàng đẩy về phía cô.
Sau đó anh không nói một lời mà đứng dậy, bước qua cô và đi về phía cửa.
Một cánh tay trắng nõn như phát sáng đã kéo ống quần của anh lại.
Quần đồng phục của nam sinh là màu xám, làm nổi bật tay chân trắng nõn của cô gái đang nằm rạp dưới đất.
Ấn tượng của Úc Tuế Chi về Kỷ Phỉ, ban đầu là Tô Gia Danh và cô là bạn học cùng lớp, thỉnh thoảng cậu ta sẽ nhắc đến cái tên này trong lúc nói chuyện.
Nhưng cũng rất kỳ lạ, anh rõ ràng không nhớ được mặt của hầu hết mọi người. Thế nhưng khi năm nhất khai giảng, anh đến lớp của Tô Gia Danh tìm cậu ta, thì chỉ cần liếc mắt nhìn Kỷ Phỉ, anh lại có thể lập tức liên hệ được khuôn mặt với cái tên đó.
Bởi vì Tô Gia Danh miêu tả cô là “xinh đẹp, trắng trẻo, rất sạch sẽ và thuần khiết, nhưng không mấy thân thiện, khí chất rất lạnh lùng”.
Sau này, khi các bạn cùng lớp bàn tán về những ứng cử viên cho danh hiệu nữ thần trong sáng của trường, thì họ sẽ đưa tên cô vào.
Về việc xếp hạng cao hay thấp, anh chưa bao giờ chú ý tới.
Các lớp học cùng nằm trên một tầng, nên hầu như ngày nào họ cũng có thể gặp nhau một hai lần.
Đương nhiên ấn tượng sâu sắc nhất vẫn là lần thấy nhau bên ngoài trường học.
Một cô gái có vẻ ngoài lạnh lùng như vậy, thực ra trong lòng lại có một khát vọng tìиɧ ɖu͙© cực kỳ bất thường… Chuyện này, tuy rất khiến người ta khiếp sợ, nhưng trên đời này, chuyện không bình thường thì nhiều vô kể.
Đặc biệt là đối với những người như họ, những người có mọi thứ trong tầm tay.
Khi ngưỡng vui vẻ tăng cao, người ta lại muốn tìm kiếm những kí©ɧ ŧɧí©ɧ khác.
Anh cũng từng nghe nói, xung quanh có những người đồng trang lứa quen biết, mới 14-15 tuổi đã mất đi đời trai, sớm sa vào quan hệ tìиɧ ɖu͙© bừa bãi, đến 17 tuổi, cơ thể đã bị tàn phá rồi, phải dựa vào thuốc mới có thể cương cứng được.
…
Úc Tuế Chi rũ mắt nhìn Kỷ Phỉ.
Ngón tay đang nắm lấy ống quần của anh, thon dài và cân đối, không phải là đôi bàn tay gầy gò như móng gà, mà là bóng loáng mịn màng, nhìn rất mềm mại.
Đôi bàn tay này khi kéo vĩ cầm, chính xác và mạnh mẽ, nhưng lúc này lại đang run nhẹ.
“Cầu xin cậu, đừng nói ra mà…” Kỷ Phỉ ngẩng đầu, ngửa mặt nhìn anh, mái tóc dài như lụa rủ xuống bên má cô, nước mắt ở khóe mắt vẫn không ngừng chảy, nói thật thoạt nhìn rất…
Rất dâm…
“Mình có thể làm bất cứ điều gì…” Cô nói thêm một câu.
Càng dâm hơn.
Úc Tuế Chi nhìn cô khóc đến nỗi nước mắt giàn dụa mà vẫn rất xinh đẹp, đột nhiên rất muốn nhìn khuôn mặt lạnh lùng này bị bôi đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, bị bắn đến mức thè lưỡi trợn mắt sẽ ra sao.
Nhưng anh cũng không muốn lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn.
Dù sao thì cô vừa mới thất tình mà, phải không?
“Cậu làm gì cũng được…” Anh lại ngồi xổm xuống, nắm lấy cổ tay cô nhẹ nhàng kéo tay cô ra: “Bạn Kỷ Phỉ à, cậu có biết rằng cậu nói những lời như vậy trong trường hợp này sẽ gây ra những hiểu lầm khó hiểu không?”
Cô gái bị nắm lấy cổ tay, khuôn mặt lập tức xấu hổ đến mức đỏ bừng, vội vàng giằng cổ tay khỏi lòng bàn tay anh.
Nói thêm câu nào nữa chắc lại khóc mất thôi.
Nhưng Úc Tuế Chi thật sự không hứng thú với việc ngồi lê đôi mách, cho nên anh chỉ mỉm cười an ủi: “Cậu cứ yên tâm, tớ và bạn Kỷ Phỉ, đều là người có thể giữ bí mật.”
Câu nói được cho là hòa nhã này của anh rơi vào tai Kỷ Phỉ lại như một lời nguyền chết chóc, lập tức tuyên án tử hình cho cô.
Họ đều biết anh đang ám chỉ bí mật nào.
Cảnh Úc Tuế Chi đánh người ta tàn phế, bạn học sinh chứng kiến, thật trùng hợp lại chính là Kỷ Phỉ.
Cho nên chuyện này lan ra, nếu anh trách cứ cô thì cũng là điều bình thường.
Nhưng…
“Thật sự không phải mình, chuyện đó, không phải mình nói mà.” Cô lại giải thích, ngửa một khuôn mặt đau khổ, đầy nước mắt đến gần anh, cố gắng cầu xin sự thông cảm từ anh.
Quần áo của anh chỉnh tề, không hề có một nếp nhăn, mà cô vì chuyện xảy ra quá đột ngột, cúc áo sơ mi cởi ra khi thủ dâm cô vẫn chưa kịp cài lại, cứ vậy mà nghiêng người lại gần anh.
Anh chỉ cần hơi cúi mắt xuống là có thể nhìn thấy áo ngực màu hồng nhạt viền ren của cô rồi.
Những cô gái từng xem phim khiêu dâm chắc hẳn đều biết tư thế này da^ʍ đãиɠ đến mức nào.
Úc Tuế Chi thầm kinh ngạc trước sự táo bạo của cô.
Trong khoảnh khắc này anh đã thay đổi ý định.
Bàn tay đã rút về lại đưa ra phía cô lần nữa, anh vuốt ve mái tóc cô trước, rồi nhẹ nhàng vén tóc những sợi mai rủ xuống bên má cô ra sau tai.
Sau đó, anh vỗ nhẹ vào khuôn mặt đưa tới, như khao khát được anh làm gì đó của cô, dịu dàng nói: “Đã không phải là cậu, thì với cái miệng kín như bưng của cậu, đáng lý cậu cũng nên yên tâm về tớ mới phải chứ!”
“Hay là…” Anh dừng lại, ý cười nơi khóe miệng càng sâu hơn, hàng mi dày rậm phủ xuống khuôn mặt một vùng bóng tối, trông như một tay chơi chính hiệu: “Bạn Kỷ Phỉ vì thất tình, lại thêm bị tớ bắt gặp bí mật muốn được dạy dỗ. Cho nên bây giờ, cậu buông xuôi, muốn tìm tớ chơi đùa sao?”