Trước những lời mà cậu vừa nói, thì giờ đây Hạ Thiên đã lên tiếng bảo rằng: “Không đó Không Phải Là Một giấc mơ đâu, mà có lẽ là ông trời đã nhận ra được rằng, chúng ta sinh ra là dành cho nhau, và phải vượt qua những sóng gió thì mới có thể ở bên cạnh của nhau. Vậy nên ông ấy đã cho em và anh đoàn tụ với nhau như này!”
Sau những gì mà Bạch Long vừa nói, lúc này cậu đáp: “Vâng có lẽ là như vậy, và bây giờ chúng ta đã đoàn tụ với nhau rồi, thì cho dù trải qua thêm những rắc rối gì đi chăng nữa, chỉ cần có anh luôn đồng hành bên cạnh em, thì em nhất định sẽ vượt qua, em nhất định sẽ không khúc phục trước số phận, và em đã từ bỏ đau thương của bản thân mà, để có thể sống một cuộc sống mới, nhưng em không ngờ rằng em lại được gặp anh trên cõi đời này, và chúng ta lại đoàn tụ như vậy...”
Bấy giờ bọn họ đã chìm trong sự hạnh phúc khi ở bên cạnh của nhau, chốc lát anh lại lên tiếng hỏi cậu: “Cuộc Sống của em như thế nào trong mấy ngày qua em sống có tốt không vậy?”
Cậu lên tiếng: “Cuộc sống của em cũng rất tốt, cũng may mắn là em gặp một người đàn ông tốt bụng, ông ấy đã khiến cho em buông bỏ sự đau khổ kia, không thì có lẽ em sẽ không còn gặp lại anh trên cõi đời này nữa rồi, bởi những chuyện đau lòng mà chúng ta đã trải qua!”
Anh nghe những lời này mà cảm thấy vô cùng đau đớn, nước mắt lăn dài trên đôi má anh lên tiếng: “Em à anh xin lỗi vì những điều đó, thậm chí mẹ của anh đã trả giá cho những sai lầm của bà ta rồi, bà ta đã chết, khi bị một con hổ ăn thịt, và đó chính là cái kết chắc chắn ông trời, đã bày ra cho bà ta, bởi sự độc ác xấu xa của bà ta...”
Hạ Thiên lại lên tiếng: “Thôi Chúng ta không nên bận tâm đến những việc đau buồn đó làm gì nữa, bởi bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu một cuộc sống mới, một cuộc sống chỉ có riêng hai ta, mà không có những rắc rối nào có thể ập đến được!”
Kể đến đây, cha của cậu đã đưa mắt nhìn cậu, sau đó nói tiếp: “Và đó chính là câu chuyện mà ba đã trải qua trong quá khứ của mình, và rồi ba cùng với chú ấy đã sống chung với nhau, trong một mái nhà để nuôi con, nhưng rồi sau khi con lớn, thì chú ấy đã quyết định rời đi, bởi vì sợ rằng nếu như chú ấy ở cùng với bố, thậm chí là con thì sẽ khiến cho mọi người dị nghị con, thậm chí là dị nghị ba và chú ấy, thì lúc đó cuộc sống của con sẽ khổ sở mất...
Thế là chú ấy quyết định đã hi sinh thầm lặng rằng, mình sẽ rời đi để cho Cha và con có cuộc sống tốt hơn...”
Sau câu nói đó ông đã bật khóc, tiếng nức nở lại vang lên một lần nữa, ông tiếp tục lên tiếng: “Con à ta mong rằng con có thể hiểu việc này, và hãy cho chú ấy một cơ hội để ở bên cạnh của chúng ta, bởi vì trong quá khứ chú ấy đã khổ quá nhiều vì chúng ta rồi, và bây giờ con đừng làm điều đó nữa, con đừng khiến chú ấy đau đớn thêm một lần nào nữa, bởi như vậy không đáng đâu...”
Cậu giờ đây đứng dậy mà bật cười, sau đó lên tiếng trách mắng ông: “Này đừng nghĩ rằng những lời nói bi thương đó của ông, và câu chuyện xạo trá đó có thể lừa gạt được tôi, và tôi sẽ không bao giờ tin nó, tôi sẽ không bao giờ tin tưởng những lời nói dối của ông, thế nên tôi sẽ không bỏ qua chuyện này đâu, tôi sẽ không để cho hai người hạnh phúc ở bên nhau, trừ khi người rời đi phải là tôi!”
Dứt lời cậu cũng đã ra khỏi phòng của mình, trong khi cha của cậu thì lên tiếng bảo: “Này Tú con đừng đi mà, hãy nghe cha nói đi, tất cả đều là sự thật, chứ chẳng có một lời nào là lời nói dối cả, tại sao con lại không tin tưởng cha? Tại sao con lại không nhận ra được, tình yêu thương của một người dành cho con sâu đậm đến như vậy, ông ấy không những không căm ghét con, cũng chẳng căm ghét mẹ của con, thậm chí cũng chẳng căm ghét Cha, khi đã giết chết tất cả người trong nhà của ông ấy...
Bởi vì ông ấy thật lòng yêu cha, Vậy nên mới làm như thế, bằng không có lẽ cha con của chúng ta đã chết từ lâu rồi, thậm chí bây giờ chúng ta chỉ có thể ăn xin ngoài đường mà thôi, chứ không phải sống tốt như thế này đâu? Và tất cả mọi thứ mà chúng ta đang ở, thậm chí đều có được đó chính là ông ấy đã cho chúng ta, chứ không phải là chúng ta tự có được đâu con à! Vậy nên con cho chú ấy một cơ hội không được à, và con không thể buông bỏ sự hiểu lầm đó hay sao?”
Cậu nghe những lời nói này từ ông, mà Đột nhiên có một chút gì đó cảm thấy thật trạch lòng, nhưng cậu không thể nào chấp nhận được, mối quan hệ giữa hai người...