Bị Bạn Trai Cũ Đậu Trong Nhà Bạn Trai Mới

Chương 6

Trước Sau

break

Khâu Lị bật cười: “Anh nhỏ nhen thật đấy!”

Cứ thế mà hai người “đấu võ mồm” về chuyện bạn cùng phòng một lúc lâu, cuối cùng cũng lại làm hòa, cảm tình lại càng thêm quấn quýt.

Họ vừa mới yêu, còn đang trong những tháng ngày cuồng nhiệt, chỉ cần một cái nhíu mày, một câu chuyện vu vơ cũng khiến cả hai thấy thú vị, muốn trêu chọc và dính lấy nhau mãi không rời. Đối với Khâu Lị, bạn cùng phòng của Dịch Kham chẳng qua chỉ là một chút tò mò, chỉ nhắc tới để “chọc tức” anh. Người kia nhiều lắm cũng chỉ là chút gia vị cho tình yêu khiến đôi bên thêm dính nhớp và rộn ràng, ít nhất là cho đến tận lúc Khâu Lị thật sự được tận mắt nhìn thấy người bạn đó.

---

Cuối năm cận kề, Khâu Lị bận rộn ôn thi cuối kỳ, Dịch Kham cũng vùi đầu vào chuẩn bị thi đấu, cuối tuần đều bị lịch học và công việc chiếm hết. Đã hai tuần liền họ chưa gặp nhau, chỉ hẹn cuối năm sẽ cùng nhau đón giao thừa và ngủ lại bên ngoài.

Ngày 31 tháng 12, trời lạnh căm căm. Khâu Lị cuộn mình trong chăn mãi, thu dọn rồi lững thững đi ra cổng trường, đã trễ hẹn nửa tiếng. May mà Dịch Kham chẳng hề trách móc, vừa gặp nhau đã đưa cho cô cốc trà sữa ấm nóng.

Khâu Lị vui vẻ nhận lấy, quàng tay vào cánh tay anh, kéo nhau đi dạo phố.

Ăn tối xong, hai người cùng xem phim chờ sang năm mới. Khi họ rời khỏi rạp, đã là gần 1 giờ sáng.

Khâu Lị lạnh cóng, nhảy nhót trên quảng trường cho ấm, rồi hỏi nhỏ: “Chúng ta đi khách sạn nào đây?”

Dịch Kham vừa ở rạp ngủ gà ngủ gật, giờ ra ngoài bị gió lạnh tạt vào mặt mới tỉnh táo hơn. Anh ngơ ngác: “Hả? Khách sạn?”

Nhìn vẻ mặt sững sờ của anh, Khâu Lị chỉ lẳng lặng dõi mắt.

Dịch Kham càng thêm bối rối. Bình thường luôn tươi cười mà giờ mắt anh đầy vẻ luống cuống, quay sang Khâu Lị, lúng túng thú nhận: “Mấy ngày nay bận quá, vội vàng nên anh cũng quên mất chuyện này.”

Khâu Lị hơi nhíu mày.

Hai người đã nửa tháng không gặp, tính ra cũng gần một tháng rồi không gần gũi. Đúng lúc này lại rơi vào kỳ rụng trứng, bao ngày qua cô đã âm thầm “nạp năng lượng”, chờ đêm nay để được chiều chuộng, không ngờ mọi dự định tan thành mây khói chỉ vì sự đãng trí của anh.

“Bây giờ còn đặt phòng được không?” Khâu Lị hỏi.

Dịch Kham sốt sắng lục tìm điện thoại, dò đặt phòng qua mấy ứng dụng, mấy phút sau ngẩng lên: “Đặt kín hết rồi.”

Khâu Lị trừng mắt, bực mình hất tay anh ra, bỏ đi trước: “Vậy thôi, về trường vậy.”

Dịch Kham hốt hoảng đuổi theo, lại giữ chặt tay cô: “Đừng giận mà.”

Khâu Lị lạnh lùng nói: “Em có giận đâu.”

Dịch Kham cuống quýt: “Để anh nghĩ cách.”

Cô kiêu ngạo ngẩng cằm, hỏi: “Nghĩ gì nữa, anh chẳng để tâm gì hết.”

“Không phải đâu, mấy hôm nay anh bận đến tận sáng, có cái này mãi không làm xong, cuối cùng phải hỏi… thôi không nhắc nữa.” Anh thở dài.

Chợt nhớ ra điều gì, Dịch Kham ghé sát, thì thào: “Hay là… về phòng anh đi?”

Khâu Lị cau mày: “Thế bạn cùng phòng thì sao?”

“Thì làm ở trong phòng anh chứ đâu phải phòng khách.”

“Không phải ý đó, ý em là có người thực sự để ý mấy chuyện này.” Khâu Lị nghiêm túc nhắc.

“Không sao đâu, cậu ấy thoải mái lắm, trước đây anh từng dẫn em về rồi, cậu ấy cũng chẳng ý kiến gì mà.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc