Bị Bạn Trai Cũ Đậu Trong Nhà Bạn Trai Mới

Chương 5

Trước Sau

break

Ba người trong phòng đều rất ủng hộ mối tình ấy, vậy mà đến năm hai, họ đột ngột chia tay.

Diệp Tử từng hỏi Khâu Lị, cô chỉ thở dài: “Chẳng có gì đâu, cứ thế mà chia tay thôi.”

Một khi xác định là Khâu Lị chủ động bỏ Trần Uẩn Tinh, Diệp Tử cũng không còn gì để nói, chỉ cần cô bạn mình không bị tổn thương là đủ.

Sau khi chia tay, thỉnh thoảng họ vẫn chạm mặt Trần Uẩn Tinh trong trường. Dù không nhiều, nhưng nếu “đen đủi”, một ngày gặp hai ba lần cũng không phải chuyện lạ.

Mỗi lần như vậy, Khâu Lị luôn cố tỏ ra lạnh lùng, né tránh ánh mắt hắn, nhưng cả người lại căng cứng, mọi sự chú ý đều đặt lên bóng dáng ấy.

Có lần, Diệp Tử hỏi nhỏ: “Hai người chia tay ầm ĩ lắm à? Hay có thù hằn gì không?”

Khâu Lị nhướng mày đáp lại: “Chẳng lẽ chia tay rồi phải làm bạn sao?”

Nửa năm sau chia tay với Trần Uẩn Tinh, Khâu Lị bắt đầu quen Dịch Kham.

Cô lại quay về trạng thái má đỏ mắt ướt, chỉ có điều, lần này Khâu Lị lười biếng hơn hẳn. Không còn lao vào tình yêu cuồng nhiệt như trước, cô biết trân trọng bản thân hơn, lười biếng một cách tự nhiên, sống thoải mái và an yên hơn.

Như bây giờ cô từ chối lời mời của Dịch Kham, rủ Diệp Tử vào căng-tin Tây mua lẩu ăn.

Diệp Tử lại chợt nhớ đến hồi đại hội thể ȶᏂασ năm nhất, Khâu Lị từng thức dậy thật sớm chỉ để tránh phải đụng mặt Trần Uẩn Tinh.

Nghĩ lại thì đúng là khó tin thật!

Thấy Diệp Tử cứ ngẩn người không theo kịp, Khâu Lị quay đầu vẫy tay thúc giục: “Đi nhanh lên, không vào sớm là lát nữa đông người lắm đấy!”

Diệp Tử bừng tỉnh, vội chen vào hàng cùng cô và chuẩn bị gọi món lẩu đầu tiên của ngày khai trương.



Khâu Lị dễ dàng cảm nhận được niềm hứng khởi của Dịch Kham với chỗ ở mới cùng bạn cùng phòng mới của anh. Có lẽ vì từng gặp phải những người quá tệ nên bây giờ Dịch Kham hầu như không tiếc lời ca ngợi bạn cùng phòng, cứ nhắc đến là khen lấy khen để.

Có lần Khâu Lị hỏi bữa sáng anh ăn gì, Dịch Kham khoe bạn cùng phòng vừa làm bánh mì kẹp chân giò hun khói, còn hào hứng gửi cả ảnh qua. Nhìn tấm hình ấy, Khâu Lị suýt nuốt nước bọt: “Bạn cùng phòng của anh khéo tay thật đấy!”

Dịch Kham mới dỗ dành cô đừng ghen tị, bảo hôm nào sẽ đưa đi KFC ăn cho đỡ thèm. Nhưng Khâu Lị chỉ cười khẽ, nói chẳng muốn dậy sớm như thế.

Một thời gian sau, Dịch Kham kể, bạn cùng phòng lại giúp anh viết một đoạn chương trình làm bài tập khiến thầy hướng dẫn phải hết lời khen ngợi, thậm chí còn chọn bài ấy đi thi quốc gia.

Khâu Lị trêu đùa: “Anh ta là quý nhân của anh rồi còn gì?”

Dịch Kham bật cười, đáp: “Có khi là do trước đó gặp vận đen, giờ ông trời mới bù đắp đây.”

Khâu Lị tò mò hỏi tiếp: “Bạn cùng phòng của anh rốt cuộc học trường nào vậy?”

Dịch Kham im lặng một thoáng rồi trả lời: “Anh cũng quên không hỏi, mà sao em cứ để ý bạn cùng phòng của anh trường nào thế?”

Cô biết rõ anh đang ghen, nên chỉ cười: “Đâu có, em hỏi có hai lần thôi mà! Chẳng qua là vì anh cứ nhắc đến người ta mãi trước mặt em chứ bộ.”

“Thôi, từ giờ anh không nhắc nữa,” Dịch Kham vờ làm mặt lạnh.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc