Bị Bán Cho Ông Chồng Tháo Hán

Chương 4

Trước Sau

break

Ngụy Kiến Quân ngây ngốc nhìn một hồi, đưa tay cởi dây thừng, cũng ôm lấy cô gái.

Cả người cô run rẩy, vừa bị hắn ôm đã run lên bần bật. Váy cô ướt hết rồi, chắc không phải nóng.

Cô đang sợ.

Ngụy Kiến Quân xem qua rất nhiều cô gái bị bán tới, ngay từ đầu đều là sợ, có sợ lợi hại còn có thể hét to lên, giống như nổi điên muốn đánh nhau vậy.

Mà cô gái này chỉ ôm lấy mình, run rẩy dữ dội.

Hắn suy nghĩ một chút, tay chạm nhẹ lên mặt cô.

Quả nhiên, chợt nhận được ánh mắt kinh hãi của cô gái. Ngụy Kiến Quân mím môi, một hồi lâu mới khàn giọng nói: "Đừng sợ, tôi dẫn em đi.”

Đinh Hàm Lộ một chút cũng không được an ủi, bị hắn mang đi, nhưng là từ ổ rắn vào ổ sói.

Nhưng cô vẫn muốn thử xem, mới ngoan ngoãn gật đầu.

Đợi đến khi bị người đàn ông đáng sợ này ôm cô rời khỏi cái bệ gỗ giống như giới thiệu hàng hóa kia, rời khỏi những người bình phẩm với cô, âm thanh huyên náo kia cũng đi xa.

Đinh Hàm Lộ căng thẳng, tay nắm chặt.

Phía sau người đàn ông có một đôi vợ chồng đi theo, chắc là cha mẹ của hắn, trên mặt hai người đều là vui vẻ.

Cô chỉ có thể vùi đầu, đợi đến khi có tiếng cửa đẩy ra, còn có tiếng một người phụ nữ kích động thúc giục: "Kiến Quân à, mẹ đi nấu cơm, con ở trong phòng với vợ con đi, hôm nay cũng không cần đi lên núi nữa.”

“Mẹ con nói đúng.” Cùng với đó là một giọng nam khác: “Vợ chồng son, con chăm chỉ một chút, có con sớm đi, chờ con có con rồi, mẹ con cũng sẽ không náo loạn nữa.’

Đinh Hàm Lộ cắn môi, nước mắt điên cuồng chảy ra.

Chẳng lẽ cô chỉ có thể bó tay, bị người đàn ông không quen biết cưỡng hiếp, làm chuyện đó, sau đó bị ép sinh con sao?

Cô sợ hãi, cô muốn chạy trốn, nhưng cánh tay của người đàn ông rắn chắc mạnh mẽ, ngay cả đẩy ra cô cũng không làm được. Cho dù đẩy ra, bên ngoài còn có nhiều người như vậy!

Ngụy Kiến Quân có thể nhận ra sự sợ hãi của cô gái nhỏ, nước mắt đều rơi trên khuỷu tay hắn.

Ngụy Kiến Quân mím môi, hắn hiểu những gì cha mẹ nói, nhưng hắn cũng không muốn dùng cách ép buộc để có được một người phụ nữ. Hắn cũng không hy vọng cô gái này sẽ biến thành một con rối gỗ không có linh hồn trong thôn trang, không khí trầm lặng, làm cho người ta nhìn đã áp lực.

Hoặc là trở thành một phần trong thôn này, mỗi ngày khúm núm, bị người ta thóa mạ, cay nghiệt đối xử với cô như những con điếm vậy.

Giống như gây đau đớn trên người họ sẽ làm cho họ thoải mái.

Nhưng mà, họ cũng không dám chống lại những người thật sự hành hạ họ.

Ngụy Kiến Quân chắc chắn không cho phép cô gái của mình trở thành người như vậy. Trong ánh mắt cô có khiếp sợ, nhưng cũng ẩn chứa sức sống.

Đưa người vào trong phòng, đặt lên giường của mình.

Đinh Hàm Lộ vừa lên giường, đã muốn lui vào góc co người lại. Nhưng cô vẫn muốn thử xem có thể có người tốt bụng hay không, cô nắm lấy tay Ngụy Kiến Quân, ngẩng đầu nhìn hắn: "Nhà tôi có tiền, anh thả tôi ra đi được không?”

Ngụy Kiến Quân cụp mắt.

Bàn tay của cô gái nhỏ mềm mại, hình thành đối lập rõ ràng với cánh tay thô ráp ngăm đen của hắn, giống như đến từ hai thế giới khác nhau.

Đôi mắt hắn hơi tối lại.

Hai thế giới thì có sao đâu.

Thứ hắn muốn, thì không có gì mà hắn không chiếm được.

Đôi mắt Ngụy Kiến Quân sâu thẳm, dường như cất giấu một đầm sâu, không nhìn thấy cảm xúc, thâm trầm mà đáng sợ. Hắn cúi người xuống, mùi đàn ông nồng nặc phả vào mặt cô.

break
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc