Ăn xong, Chi Chi lái xe đưa cô ta về nhà, trên đường đi cô ríu rít nói không ngừng:
“Chị, chị kết hôn ba năm rồi mà em chưa từng đến nhà chị lần nào…”
Ninh Noãn cảm thấy cô hơi phiền.
“Đến nơi thì nhớ chú ý, chồng chị tính không tốt lắm, đừng chọc giận anh ấy.”
Chi Chi ngoan ngoãn gật đầu rồi hứa một cách chắc nịch: “Em nhất định sẽ không chọc giận anh ấy đâu, chị cứ yên tâm!”
Nhà tân hôn của Cận Thời Lễ và Ninh Noãn là một căn biệt thự, tọa lạc ở vị trí đắt đỏ bậc nhất Đông Thành.
Hôm nay, trong nhà có một vị khách quý, anh rời khách sạn vội vã cũng vì đã đến giờ hẹn gặp vị khách này.
Phó Tư Thừa ngồi trên ghế sô pha đối diện anh, tự mình rót một tách trà.
Anh ta thổi tan lớp bọt trên mặt trà, nhấp một ngụm rồi nói:
“Cậu đừng nói là tôi là vượt cả nửa vòng trái đất từ Wall Street về chỉ để cảnh cáo vợ mấy câu nhé.”
Vài câu thôi, chẳng lẽ không thể nói qua điện thoại?
“Đương nhiên không chỉ vì chuyện nhỏ này. Chỉ là nghĩ ba năm không về, cũng nên về xem một chút.”
Giới giải trí Đông Thành hiện nay, nhà họ Phó và nhà họ Cận gần như chia đôi thiên hạ.
Cận Thời Lễ và Phó Tư Thừa quen biết mấy chục năm. Về công việc, họ là đối thủ cạnh tranh, về tình cảm cá nhân, họ cũng coi như là bạn bè.
Trùng hợp thay, lần này Ninh Noãn tiếp khách lại đúng là một lãnh đạo cấp cao của Phó Thị Truyền Thông. Ảnh chụp truyền đến tay Phó Tư Thừa, rồi anh ta chuyển tiếp cho Cận Thời Lễ, thế là mới có những chuyện sau đó.
Phó Tư Thừa nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy việc mình vạch trần người ta bị cắm sừng hơi không hay, nên đặt tách trà xuống rồi hỏi:
“Hay là, tôi cho dừng luôn bộ phim mới quay xong của Ninh Noãn nhé?”
“Không cần.” Cận Thời Lễ lạnh nhạt đáp, sự hờ hững toát ra rõ rệt giữa hàng lông mày: “Nếu cậu thật sự muốn xử lý cô ta, còn nhiều cách tốt hơn.”
Chi Chi dừng xe trước cửa biệt thự, Ninh Noãn mở cửa xe, uyển chuyển bước xuống và đi vào bên trong.
Khi đẩy cửa thấy Phó Tư Thừa ở đó, sắc mặt cô ta hơi thay đổi, còn có chút sợ hãi nữa.
Đừng nhìn Phó Thị Truyền Thông bề ngoài trong sạch, chứ gia tộc Phó đứng sau thì chẳng “sạch” chút nào.
Cha của Phó Tư Thừa xuất thân xã hội đen, hơn hai mươi năm trước từng bước giẫm máu mà leo lên vị trí ông trùm, sau này vì mẹ anh ta mà rửa tay gác kiếm.
Lúc mới vào giới giải trí, Ninh Noãn từng có may mắn gặp ông một lần. Khi đó, một nhà đầu tư to gan dám để ý đến mẹ anh ta và còn sờ một cái, kết quả là bàn tay đó bị ông đâm xuyên thủng rồi cắt gân, tàn phế luôn.
Bóng ma tâm lý quá lớn, khiến Ninh Noãn từ đó về sau mỗi lần gặp người nhà họ Phó đều thấy sợ.
Cận Thời Lễ thấy cô ta trở về thì khẽ nhíu mày, đáy mắt thoáng qua sự chán ghét.
Anh không để ý đến cô ta, vừa định thu hồi ánh mắt thì bất ngờ thấy có người đi theo phía sau.
Cô gái nhỏ đó là… nhảy vào.
Vừa vội vàng vụng về, vừa tràn đầy sức sống.