Bị Anh Rể Đậu Bôn Lành

Chương 16

Trước Sau

break

Cục diện vốn đã đủ rối, cô không muốn thêm phiền phức.

Ánh mắt Ninh Noãn vẫn khóa chặt vào Cận Thời Lễ: “Thời Lễ, em...”

“Ninh Noãn.” Anh cắt ngang, giọng lạnh và cứng như thép, rõ ràng chẳng muốn nghe thêm bất kỳ lời biện minh nào: “Có những chuyện, anh đã cảnh cáo em, nói với em rất rõ ràng. Nhưng hết lần này đến lần khác em coi lời anh như gió thoảng vậy.”

“Không phải như thế… Em hôm nay ăn cơm với Triệu tổng chỉ là muốn nhờ ông ấy giúp đỡ, hy vọng có thể tranh thủ được vai nữ chính trong một bộ phim. Anh đừng hiểu lầm…”

Vừa nói, mắt cô ta đã hoe đỏ, dáng vẻ như chỉ cần thêm một câu nặng lời nữa là nước mắt sẽ trào ra.

“Thời Lễ, từ khi chúng ta kết hôn, em vẫn luôn một lòng với anh, chưa từng nghĩ đến người khác.”

Khóe môi Cận Thời Lễ khẽ nhếch, nụ cười mang theo sự châm biếm không hề che giấu, ánh mắt liếc sang Triệu tổng ở gần đó.

“Triệu tiên sinh nghe rõ chứ?” Giọng anh hờ hững nhưng từng chữ như dao lạnh: “Ninh Noãn nói cô ấy yêu tôi và luôn thủy chung với tôi.”

Sắc mặt Triệu tổng lập tức sầm lại, trở nên khó coi đến cực điểm.

Dù rằng ông ta để mắt đến Ninh Noãn chỉ vì muốn hưởng thụ chút mới mẻ nhưng những lời ban nãy của cô ám chỉ rõ ràng rằng cô đang lợi dụng ông. Ai mà cam tâm bị xem thường như vậy?

Ông đứng lên, lạnh mặt bước đến gần họ: “Chuyện hiểu lầm giữa hai vợ chồng các người thì các người tự giải quyết đi.”

Nói dứt câu, ông xoay người bỏ đi, không ngoái lại.

Cận Thời Lễ đưa tay lấy chìa khóa xe trên bàn, hoàn toàn mất hứng ăn uống.

Thấy cơ hội, Ninh Noãn lập tức chộp lấy cổ tay anh: “Thời Lễ, anh nghe em giải thích, được không?”

Trên khuôn mặt cô vẫn còn vương những giọt nước mắt, ánh lên vẻ tủi thân nghẹn ngào.

Mỹ nhân rơi lệ, nhìn thôi đã thấy mềm lòng. Nếu hình ảnh này lọt vào ống kính truyền thông rồi tung lên mạng, không biết sẽ khiến bao nhiêu người hâm mộ đau lòng.

Tiếc rằng Cận Thời Lễ xưa nay vốn chẳng phải loại đàn ông thương hoa tiếc ngọc, ít nhất là đối với cô thì không.

Sự khó chịu trong anh gần như bộc lộ hết ra ngoài. Giọng anh trầm thấp, mang theo sự cảnh cáo nén chặt: “Đây là nơi công cộng, anh vẫn còn giữ cho em chút mặt mũi. Ninh Noãn, buông tay ra.”

Ninh Noãn vừa khóc vừa lắc đầu, bàn tay vẫn bám chặt lấy cổ tay anh, không chịu thả.

Không khí căng thẳng đến mức như sắp vỡ tan. Ninh Chi nhận ra đã có người rút điện thoại ra chụp ảnh, quay phim.

Ninh Noãn là nghệ sĩ nổi tiếng, người biết mặt cô ta không ít. Động tĩnh ồn ào thế này, e là đã có người nhận ra.

“Chị ơi,” Ninh Chi cắn răng chịu cơn đau bỏng ở mu bàn tay, vẫn cố kéo tay chị: “Chúng ta về nhà trước đi, có chuyện gì thì về rồi nói.”

Cận Thời Lễ vốn không thuộc giới giải trí, dù có ồn ào lớn thế nào cũng chẳng ảnh hưởng đến anh. Nhưng Ninh Noãn thì khác, người chịu thiệt nhất chắc chắn vẫn là cô ta.

Đáng tiếc, người được quan tâm lại chẳng hề cảm kích. Ninh Noãn đem toàn bộ sự ấm ức và tức giận không thể nói ra trút hết lên người em gái, một lần nữa hất mạnh tay cô ra: “Em không cần lo chuyện này!”

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc