Bên Trên Và Bên Dưới Bên Trái Và Bên Phải

Chương 10

Trước Sau

break

Cô nghĩ một lát: “Khỏe một chút.”

Để có thể xách cặp giúp cô.

Bàn tay đang cài thắt lưng của Lục Bạc khựng lại. Đồng tử cậu co rút, gương mặt trong bóng tối trở nên u ám.

Khi quay người lại, cậu trông thật xa lạ, ánh mắt ngả ngớn nhìn cô.

“Vậy sau này cậu còn bằng lòng giúp tôi như thế này nữa không?”

“… Chỉ lần này thôi.” Lòng bàn tay cô vẫn còn dính dính.

Cậu lại quay người lại, hỏi: “Trong lớp có để ý ai không?”

“Không có.”

“Thật không? Tôi thấy cậu đi với cậu ta rất gần.”

“Ai cơ?”

“Aizz, Đông Húc, tôi hỏi cậu, có phải có bạn trai rồi sẽ không để ý đến tôi nữa không?”

“Sẽ không.”

“Tôi không tin đâu.”

Chuyện đó đến giờ cậu vẫn còn nhớ như in.

Thấy cậu nói chuyện khó hiểu, Đông Húc chỉ muốn đứng dậy đi rửa tay. Khi mở cửa phòng tắm ra, cô mới phát hiện tay mình đã không còn chút sức lực.

“Để tôi giúp cậu.”

Cô cụp mắt xuống: “Không cần.”

Nghe cậu nhắc đến “bạn trai”, quan niệm “nam nữ khác biệt” lại trỗi dậy. Vốn dĩ cô thấy chẳng có gì, nhưng giờ đây, một Đông Húc chậm chạp cũng cảm thấy chuyện họ vừa làm thật kỳ quặc, và cả bàn tay cậu đang đưa ra cũng thật kỳ quặc.

Thấy cô lần đầu tiên né tránh mình, Lục Bạc sững sờ, một cảm giác lạ lẫm mơ hồ dâng lên.

Một tuần sau chuyện đó, Lục Bạc bắt đầu hẹn hò.

Một tháng sau, Lục Bạc đánh nhau.

Trình Cẩm: “Cậu bạn đó tên Triệu Hoa, cậu có quen không?”

Tại sao lại hỏi cô có quen hay không?

Đông Húc: “Là bạn cùng lớp.”

Triệu Hoa là học sinh đứng đầu lớp. Dạo này vì bị mẹ cằn nhằn chuyện thành tích nên cứ tan học là cô lại tìm cậu ấy để hỏi bài. Cũng vì thế mà cô đã từ chối rất nhiều lời rủ rê của Lục Bạc. Có lúc mải nghe giảng quá, cậu đến nói chuyện mà cô cũng quên không để ý.

Trình Cẩm: “Nghe nói là do cậu ta thiếu tiền không trả.”

“Vậy à.”

Thiếu tiền cũng đâu cần đánh người ta đến mức phải vào viện. Đông Húc chỉ cảm thấy Lục Bạc thật khỏe.

Nhưng trong lớp, mọi người đều gọi Lục Bạc là “trùm trường”. Không chỉ vì cậu có vóc dáng khỏe khoắn, cũng không chỉ vì cậu đánh nhau rất giỏi, mà còn vì vẻ ngoài thân thiện, đáng yêu lại ẩn chứa một sức uy hiếp ngấm ngầm khó lòng bộc lộ.

Thật ra cậu còn sâu sắc hơn, tàn nhẫn hơn và tăm tối hơn cô tưởng tượng rất nhiều.

Năm cuối cấp, việc học ngày càng bận rộn, Trình Cẩm còn phải tham gia đủ các loại cuộc thi. Cô rủ cậu đi chơi, cậu toàn nói không rảnh.

Thi giữa kỳ I năm lớp 9 xong, ngày tháng dần trôi về mùa đông. Bố mẹ Trình Cẩm về nước làm việc ổn định, nhà cửa cũng đã sửa sang xong, Trình Cẩm sắp chuyển đến trung tâm thành phố ở.

Chiếc xe chuyển nhà, tiếng động cơ ầm ĩ thật ồn ào.

Bầu trời xám xịt lất phất mưa bay, nhưng ánh sáng vẫn len lỏi xuyên qua. Mưa bụi mịt mùng, bốn bề trở nên mơ hồ, thỉnh thoảng có vài vệt sáng lay động.

Trình Cẩm cầm một chiếc ô trong suốt, bàn tay nắm cán ô lộ rõ những khớp xương gầy cùng làn da trắng ngần.

Trời dần tối sầm lại, mưa rơi sau lưng cậu. Bác tài tắt máy, định hút một điếu thuốc rồi mới đi tiếp. Tiếng bật lửa rẻ tiền “tách” một tiếng giòn tan, ngọn lửa dịu dàng rồi lại “tách” một tiếng, vụt tắt trong mưa. Giữa đất trời chỉ còn lại tiếng mưa rơi tí tách.

Nét mặt cậu mông lung, lặng lẽ nhìn cô.

Hốc mắt cô ươn ướt.

Lúc chia tay, cậu tặng cô một cuốn sách, trong sách kẹp một tấm bookmark, trên đó là dòng chữ thanh tú –

“Cuối mỗi mùa đông đều là xuân về hoa nở.”

Kể từ đó, trong mắt cô, họ bắt đầu trở nên khác biệt.

Một ngày tháng Mười một, cô đến lớp Trình Cẩm tìm cậu.

Cậu ngồi cạnh cửa sổ, bên ngoài là bầu trời xanh trong, trên bàn là một chồng sách ngay ngắn. Gió nhẹ thổi qua, tấm rèm trắng khẽ lay động.

Cô đứng ở cửa sổ đối diện, ngẩn ngơ nhìn.

Từ bao giờ, Trình Cẩm lại trở nên cuốn hút đến vậy?

Mỗi lần đến tìm, cô đều thấy cậu ngồi ngay ngắn làm bài, cổ tay áo lúc nào cũng trắng tinh. Nắng mỏng manh chiếu qua cửa sổ hắt bóng cậu lên tường. Chỉ một nét vẽ ấy thôi cũng đủ để tô điểm thêm cho vóc dáng vốn đã ưu tú của cậu. Sống mũi cậu lấp lánh, trắng ngần như tuyết đầu mùa đông giá lạnh, một vẻ đẹp tinh xảo như bước ra từ trong tranh, từ trong ra ngoài toát lên một hương vị thanh khiết.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc