"Đừng tức giận, ngoan, lần này để Bổn Vương tới làm A Diên thoải mái."
Nhiễm Diên nửa dựa vào trong lòng hắn vừa nghe thấy lời này, tức giận ngước mắt nhìn dung nhan tuấn mỹ vô lại của nam nhân, khí vị cuồng dã câu nhân, bàn tay nhỏ bé nhu nhược như không xương nhẹ nhàng để trên lồng ngực tinh tráng, cơ bắp săn chắc nóng bỏng, thương súng bên dưới cũng đã lại ngóc đầu.
"Kia, vậy chàng đến đây đi."
Vành tai Nhiễm Diên đỏ bừng như máu, khàn giọng nói, nghe được Quý Thịnh cười khẽ, tim đập càng thêm nhanh, ở trong lồng ngực hắn, quanh mũi đều là mùi long tiên hương cùng nồng đậm hơi thở giống đực, làm nàng mơ màng động tình.
"Bảo bối thẹn thùng sao?" Quý Thịnh tuỳ ý ném đi chiếc khăn, ngón tay thon dài như ngọc bắt đầu cởi bỏ đai váy Nhiễm Diên, lụa mỏng mềm nhẹ như nước, cũng không bằng nhu tình của nàng lúc này, lòng hắn đều sắp tan thành nước.
"Chàng chàng chàng, đừng nói chuyện, ta ta ta chịu không nổi."
Có loại nữ nhân sẽ trầm mê với nam sắc, có loại nữ nhân thì trầm mê với giọng nói, vừa khéo, Nhiễm Diên đều thuộc cả hai loại trên, mà Quý Thịnh thì cả hai thứ trên đều có, lúc trước khi chưa cởi bỏ khúc mắc trong lòng, khi hoan ái nàng còn có thể nhẫn nhịn chịu đựng, nhưng lúc này nhu tình như mật, nàng liền lộ ra bản tính thật, căn bản không thắng nổi dụ hoặc của hắn.
Quý Thịnh lại cười, thanh sắc trầm thấp ấm áp đầy từ tính mê hoặc nữ nhân, hắn hơi cúi đầu, ở dưới tóc mai cắn nhẹ vành tai Nhiễm Diên, lưỡi mềm ướt nóng liếʍ hút da thịt phấn hồng, chậm rãi nói: "Như này thì sao"
"Ưm ~ đừng đừng ~ thật ngứa ~"
Khiêu khích ái muội mà nhẹ cắn, làm Nhiễm Diên nhanh chóng nóng lên, cả người bị Quý Thịnh ôm vào trong ngực, vạt áo nửa mở, bộ ngực sữa lộ ra ngoài, tiếng rêи ɾỉ khe khẽ mang ý xuân, ngay cả chính nàng nghe thấy cũng có chút ngoài ý muốn.
Lưỡi to liếʍ hút vành tai non mịn, hơi thở nặng nề của nam nhân không ngừng quanh quẩn ở cần cổ nàng, Nhiễm Diên mắt đẹp nửa híp thở dốc bỗng nhiên run lên, ngực nhũ no đủ giữa váy sam hỗn độn đã bị nam nhân nắm ở trong tay, mềm mại đẫy đà, lòng bàn tay nhẹ nhàng chậm chạp xoa nắn núm vυ", từng luồng điện lưu tê dại truyền khắp cơ thể.
"A Diên không thích niết như vậy sao? Nhưng nó cứng rồi." Quý Thịnh thưởng thức cảnh đẹp đầy xuân sắc này, yêu thích không nỡ buông tay hai bên ngực nhũ, từng nụ hôn nóng ướt đã chuyển dời từ cần cổ xuống vai ngọc trắng như tuyết, không chút tì vết.
Phóng đãng như vậy, Nhiễm Diên cũng không hề kháng cự, tê tê ngứa ngứa thoả mãn lại hư không trống rỗng, hỗn tạp lan tràn ở trong lòng, hắn càng chà đạp, nàng lại càng thêm miệng khô thân nóng, ẩn ẩn còn chờ mong hắn tiến thêm một bước trêu đùa.
Váy sam hỗn độn bị Quý Thịnh ném xuống giường, ôm lấy thân thể trần trụi của Nhiễm Diên, giữa giường lớn dưới ánh sáng ấm áp, hai khối thân thể đối diện nhau, một bên rắn chắc cuồng ngạo, một bên nhu hoà kiều mỹ.
"A Diên, ta yêu nàng."
Tay lớn nóng bỏng nhẹ vuốt ve làn da trắng mịn như tuyết, mềm mại như lụa, thân mật khăng khít ôm lấy nhau, môi mỏng của hắn bắt đầu từng chút từng chút hôn lấy môi nàng, xúc cảm mềm mại nhẵn mịn tinh tế làm hắn si mê, trong thành kính lại mang theo một tia gấp gáp.
"Quý Thịnh, ta cũng yêu chàng."
Giữa sự mê ly, Nhiễm Diên thẹn thùng thổ lộ, như là thêm dầu vào lửa, thân thể mềm nhẹ hoàn toàn bị tách ra đặt ở bên hông Quý Thịnh, không biết từ lúc nào, cự vật cứng nóng đã để ở trên hoa khẩu ướt át phấn hồng.
"A Diên, nói lại lần nữa."
Quy đầu đang dần cắm vào, hắn dùng ánh mắt ôn nhu nhất nhìn nàng, lộng lẫy tựa như muôn vàn sao trời, chịu đựng mê hoặc như thế, Nhiễm diên nở nụ cười, thừa nhận dương v*t chậm rãi xâm nhập, ôm lấy cổ Quý Thịnh, ngẩng đầu hôn lên môi mỏng của hắn.
"Ta cũng yêu chàng ~"
Hai bàn tay lớn đỡ ở bên hông nàng trong phút chốc liền cứng đờ, tiết lộ trạng thái khiếp sợ của Quý Thịnh, rất nhanh, hắn biết được mình không phải đang mơ, mừng như điên hôn lấy đôi môi Nhiễm Diên, cùng nàng triền miên ướt át hôn môi, chuyển động hạ thân, đẩy côn th*t xâm nhập.
Cùng cảm nhận được sung sướиɠ, Quý Thịnh lúc này cũng thể nghiệm tới sự mỹ diệu khác với trước đây, chìm đắm trong xúc cảm thăng hoa đôi bên tình nguyện thân thể hoà vào nhau, rút ra cự vật chỉ để lại một nửa mới đẩy mạnh lút cán vào hoa hồ, ôm Nhiễm Diên đang liên tục thở dốc, hắn yêu thương nhẹ vỗ về sau lưng nàng, trên da thịt ửng đỏ thấm đầy mồ hôi thơm.
"Thoải mái không?"
"Thoải mái, chàng mau di chuyển."
Hắn đem mặt để ở cần cổ nàng, nghe Nhiễm Diên rêи ɾỉ tao mị đến tận xương, máu nóng lập tức phun trào.