Cự vật thô to như vậy, miệng nhỏ của nàng sao có thể chứa nổi, ngay cả nhìn thôi Nhiễm Diên cũng đã thấy e ngại, tay chân hoảng loạn vội vàng bò dậy từ bụng Quý Thịnh, nói thế nào cũng không muốn giúp hắn khẩu giao, lần trước bóng ma bị hắn mạnh mẽ cắm bắn vào yết hầu còn chưa tiêu tan đâu.
Quý Thịnh sâu kín mà nhìn Nhiễm Diên, ánh mắt như lang như hổ ít nhiều lộ ra một tia ai oán, thấp giọng nói: "Bổn Vương khó chịu như thế, sao A Diên lại nỡ nhẫn tâm, chỉ cần ngậm một chút cũng được nha."
Nhiễm Diên lại liếc cây côn th*t dựng đứng kia, xấu hổ khiến má hồng càng thêm đỏ thắm như hoa xuân, hàm răng hơi cắn, do dự nói: "Thật sự chỉ cần ngậm một chút là được sao?"
Nghe ra trong lời nói của nàng có ý buông lỏng, Quý Thịnh vội vàng gật đầu, nở nụ cười tươi rói đầy ôn nhu vô hại, nắm lấy tay Nhiễm Diên lại lần nữa cầm lấy gốc cự vật vuốt ve, thỉnh thoảng còn rên nhẹ.
"Một chút là được rồi, A Diên phải tin Bổn Vương."
Sự thật chứng minh, lời nam nhân nói không thể tin, trên giường Nhiễm Diên làm từng bước một theo chỉ thị của Quý Thịnh, đầu tiên là ngồi quỳ ở giữa hai chân hắn, sau lại cúi người dùng tay nâng đỡ côn th*t thô cứng làm người sợ hãi kia, nhiệt khí nóng cháy như lửa truyền đến làm nàng nuốt nuốt nước miếng.
"Quá lớn."
Câu này là lời nói bột phát từ tận đáy lòng, Đại Vương hiển nhiên nghe đến sung sướиɠ, lười biếng mà nằm ở giữa giường, dùng giọng nói trầm thấp từ tính mê hoặc Nhiễm Diên: " Được rồi, A Diên trước tiên há miệng ngậm lấy quy đầu, nhẹ chút."
Quy đầu hình nấm chính là đồ vật có sức sát thương cực mạnh, nhớ lại vật này mỗi khi mạnh mẽ đâm thọc ở trong cơ thể nàng, mũi nhỏ tinh tế của Nhiễm Diên đều thấm ra một lớp mồ hôi mỏng, da thịt trắng bóng nõn nà ngày càng thêm hồng.
"Để ta thử xem."
Hơi ghé sát vào, mã mắt rỉ rỉ ra chất lỏng trong suốt, hương vị giống đực toả ra nồng đậm làm Nhiễm Diên càng nóng, thử vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng liếʍ liếʍ đại quy đầu màu đỏ tím.
Hắn thoải mái, côn th*t Nhiễm Diên nâng trong tay liền mạnh mẽ rung động, làm nàng kinh hoảng thiếu chút bỏ chạy, nghe được tiếng cười sung sướиɠ của Quý Thịnh, nàng mới trấn tĩnh vài phần, tim đập như nổi trống, lại lần nữa cúi người, to gan mà mở miệng nhỏ, chậm rãi đem quy đầu ngậm vào trong khoang miệng.
Khoang miệng mềm mại ướt nóng vừa bọc lên, tròng mắt Quý Thịnh lập tức trầm xuống như mực, hô hấp nặng nề thở dốc, híp mắt nhìn giai nhân khuynh thành đang nửa nằm bò giữa hai chân hắn, cảnh tượng khiến người nhìn liền máu nóng sôi trào.
"Đúng vậy, chậm rãi hút, không cần dùng hàm răng."
Thanh âm hắn rối loạn, Nhiễm Diên lúc đầu vẫn còn mới lạ thấp thỏm, tận đến khi hàm chứa toàn bộ đại quy đầu, nàng dần dần buông lỏng phòng bị, phát hiện ra cách thức, coi giống như đang ăn kẹo que, nhẹ nhàng co hẹp khoang miệng, lớn mật dùng đầu lưỡi câu liếʍ phần mào gà nhô lên, nhận thấy được Quý Thịnh sung sướиɠ mà hưởng thụ, liền ngậm sâu thêm từng tấc.
Môi mềm hút nuốt ở trên thân gậy, khoang miệng chặt chẽ, vòm miệng cọ xát, lưỡi nóng đảo lộng từng đợt dưới mào gà, xúc cảm mỹ diệu đến mất hồn.
"Hừ...~"
Nhiễm Diên chơi đùa vô cùng vui vẻ, nỗ lực nuốt mυ"ŧ côn th*t, nhưng căn bản nơi đó của Quý Thịnh quá mức thô lớn, nàng chỉ có thể ngậm lấy một phần ba chiều dài, dù muốn ngậm sâu hơn chút nữa, thì đại quy đầu cũng đã chọc đến tận cổ họng, chỉ đành dùng đôi tay đi an ủi hơn phân nửa phần gậy th*t còn lại.
"Ưm ưm ~"
Cái miệng nhỏ bị căng ra có chút chua xót, nước bọt không cách nào nuốt xuống chảy đầy lên đầu nấm, ướt át nóng bỏng làm cự vật như chìm vào trong đầm nước nóng thần kỳ, Quý Thịnh nhất thời không nhịn được, mạnh mẽ đẩy đẩy eo, quy đầu ở trong cổ họng đột nhiên xâm nhập sâu hơn, động tác khiến Nhiễm Diên cảm thấy hơi buồn nôn, theo bản năng kịch liệt co rút lại khoang miệng, trong khoảnh khắc bị bọc hút ép chặt khiến hắn thiếu chút nữa đã bắn ra ào ạt.
"A Diên tiếp tục hút, giống như vừa nãy vậy, dùng đầu lưỡi cùng khoang miệng ngậm bọc lại, đúng ~ nơi đó cứ liếʍ như thế."
Khoang miệng nhỏ nhắn thật sự mềm mại chặt chẽ, Quý Thịnh vừa hướng dẫn từng bước, vừa dùng ngón tay vén lên tóc mai xoã bên thái dương Nhiễm Diên, má đào ửng hồng phồng lớn, còn có thể mơ hồ nhìn đến dấu vết quy đều hoạt động.
"Thật thoải mái, xúc cảm giống với cái miệng nhỏ phía dưới vậy."
Quý Thịnh sướиɠ khoái hừ nhẹ liên tục, tuy rằng miệng nhỏ phía trên hút nuốt hữu hạn, nhưng bị Nhiễm Diên dùng lòng bàn tay non mềm ma xát thân gậy cũng vẫn khiến hắn hưởng thụ được cực lạc, dù còn trúc trắc ngây thơ, cũng đã làm hắn vui sướиɠ đến tận xương.
Quy đầu ở trong miệng lại to lớn thêm không ít, đổi các cách thức đa dạng hết ngậm lại hút, khoang miệng mỏng nộn đã trở nên nhức mỏi khó chịu, nước bọt từ miệng nhỏ chảy ra đem toàn bộ thân gậy đều làm ướt, đôi tay khiêu khích xoa vuốt chơi đùa thân gậy bên ngoài cũng mỏi vô cùng, thế mà vẫn thấy Quý Thịnh không hề có dấu hiệu muốn bắn tinh.
Rõ ràng nói chỉ cần ngậm một chút, nàng thế nhưng đã ngậm hơn nửa giờ.
Ngay ở lúc Nhiễm Diên muốn rời khỏi, Quý Thịnh lại chặn lấy gáy nàng, côn th*t mới một khắc trước còn ngoan ngoãn, nay đột nhiên biến thành cường thế, nhanh chóng thọc vào rút ra ở trong khoang miệng nàng.
"Ư ưm."
Nhiễm Diên đột nhiên không kịp phòng bị, vội vàng dùng tay đánh vào phần hông Quý Thịnh, bởi vì thiếu dưỡng khí mà khoang miệng co chặt lại, ở thời điểm quan trọng này, Quý Thịnh mất khống chế.
"Ngoan, nhịn một chút, một chút nữa là được."
Miệng nhỏ bị dương v*t ma xát nóng rát đỏ bừng, cự vật xâm nhập sâu đỉnh lộng khoảng mấy chục phát, rốt cuộc dừng lại một chút, quy đầu lúc ấy đã để sâu bên trong cổ họng của nàng, chợt phun ra một luồng bạch dịch.