Trời chỉ mới tờ mờ sáng, ŧıểυ Tuyết liền tỉnh lại, cô xấu hổ khi nhìn thấy một mảnh hỗn độn trên giường, quả thật rất muốn lấy tay đánh lên vách tường vài cái, kháng nghị với hai người phòng bên cạnh. Tất cả đều do hai người bọn họ, làm hại mình… Nhưng mà, biết làm thế nào được, cũng tại mình chưa nói tới chuyện này trong điều lệ. ŧıểυ Tuyết chỉ có thể buồn bực thay quần áo, sau đó đi ra ngoài phòng, cô liếc mắt nhìn thấy đôi giầy của cô gái kia trước cửa phòng Tô Thần. Nhất thời lại nghĩ tới chuyện tối qua, mặt cô liền đỏ bừng, gần như là dùng vận tốc ánh sáng đánh răng rửa mặt xong rồi sau đó nghiêng ngả lảo đảo chạy ra khỏi nhà, đi tới quán bán đồ ăn sáng.
“A! Ăn ngon quá!” Sau khi ăn xong bữa sáng, ŧıểυ Tuyết nghĩ, hay là tiện thể mua luôn hai phần cho bọn họ nhỉ.
Chờ đến khi cô về nhà, Tô Thần đang đánh răng, vừa đi ra từ phòng vệ sinh, nhìn ŧıểυ Tuyết hàm hồ nói một câu: “Chào buổi sáng”.
Trong phút chốc ŧıểυ Tuyết có thể cảm giác được máu toàn thân dồn hết lên não, lúc này nửa người trên của Tô Thần lộ ra trọn vẹn, còn nửa người dưới chỉ dùng một chiếc khăn tắm vây lại, da thịt trắng nõn khỏe mạnh và cơ bắp cân xứng gợi cảm cứ thế đập thẳng vào mắt ŧıểυ Tuyết. ŧıểυ Tuyết cúi đầu, không dám nhìn thẳng đối phương, cô lấy tốc độ cực nhanh chạy tới bàn ăn, đặt bữa sáng lên bàn rồi nói: “Em mua đồ ăn sáng cho hai người rồi đấy”. Nói xong, cô ngồi xuống ghế sofa, đưa lưng về phía Tô Thần, mở TV lên, tùy tiện chuyển kênh xem có tiết mục nào hay không.
Tô Thần nhìn bóng dáng ŧıểυ Tuyết, chỉ mỉm cười, sau đó nói “Cám ơn”, rồi đi vào tiếp tục rửa mặt.
ŧıểυ Tuyết nghe thấy tiếng nước chảy ào ào trong buồng vệ sinh, trong lòng vô cùng căng thẳng. Chỉ chốc lát sau, giọng nói của Tô Thần từ phía sau truyền đến: “Cô ấy đi rồi, bữa sáng em mua nhiều quá”.
Ai? ŧıểυ Tuyết sửng sốt một lát, Tô Thần chậm rãi ngồi xuống bàn ăn, lấy bánh bao và sữa trong túi ra, cười tủm tỉm nói: “Nhưng mà, đồ ăn này, anh sẽ không lãng phí đâu”.
“Tùy anh!” Trong khoảng thời gian ngắn ŧıểυ Tuyết không biết phải nói cái gì, cô ném chiếc điều khiển từ xa lên trên sofa, rồi mở miệng than thở, “Tivi chẳng có cái gì hay để xem cả, em vào phòng ngủ đây”.
Tô Thần cười khẽ một tiếng: “Không phải em mới vừa ngủ dậy hả? Ăn no lại ngủ, cứ như vậy mãi sẽ béo đấy, cẩn thận kẻo không có ai muốn em ~ “
Câu này giống như giẫm phải chân đau của ŧıểυ Tuyết vậy, cô đùng đùng nổi giận nhìn thẳng Tô Thần mắng to: “Không nhìn thấy vành mắt của em đen thui hả! Tối hôm qua hai người ầm ĩ như vậy làm sao em có thể ngủ được!”
Tô Thần đặt đồ ăn trong tay xuống, ý vị thâm tường nói: “Em nghe lén chọn một đêm à? Thì ra em có loại ham mê này”.
“Ai! Ai nghe lén chọn một đêm chứ?” ŧıểυ Tuyết xấu hổ đỏ mặt, vội vàng lo lắng phản bác. Bộ dạng của cái tên Tô Thần này sao chẳng giống lúc hắn ở nhà gì hết vậy… Được rồi, mặc kệ hắn. “Không thèm nói chuyện với anh nữa, em đi ngủ đây!” ŧıểυ Tuyết vội vàng trốn vào trong phòng của mình.
Tô Thần cắn một miếng bánh bao, khóe nhếch lên tạo thành một nụ cười dịu dàng.
Sau khi trốn vào trong phòng, ŧıểυ Tuyết liền cảm thấy hối hận muốn chết: Gì chứ… Đây là nhà của mình cơ mà, sao mình phải giống như con chuột trốn chui trốn nhủi ở trong phòng thế này? Lại còn ngốc nghếch mua bữa sáng cho hai người bọn họ nữa chứ?
Thời gian cứ trôi qua như vậy, đến giữa trưa Tô Thần chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn, sau đó đi tới gõ cửa phòng ŧıểυ Tuyết. Ban đầu ŧıểυ Tuyết nghĩ rằng Tô Thần có âm mưu gì đó, cho nên không muốn đi ra khỏi phòng ngủ, nhưng cuối cùng cô vẫn phải đầu hàng trước nhu cầu ăn uống của bản thân, cô đã ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn từ sớm rồi. Chờ tới khi cô ngồi vào bàn ăn, những món ăn bắt mắt trên bàn đủ để làm cô quên hết những chuyện không thoải mái sáng nay.
“Anh dùng bữa cơm này trả lại bữa sáng hôm nay của em”. Tô Thần gắp cánh gà vào trong bát ŧıểυ Tuyết.
… Có âm mưu gì đó? ŧıểυ Tuyết cảnh giác nhìn cánh gà trong bát.
Quả nhiên ── Tô Thần hờ hững nói tiếp: “Đêm nay, anh sẽ tìm một cô gái khác, em ăn nhiều một chút, bồi bổ cho tốt”.
“Lạch cạch!” Chiếc đũa trong tay ŧıểυ Tuyết lại rơi xuống đất, Tô Thần săn sóc lấy ra một đôi đũa sạch sẽ khác đã chuẩn bị từ nãy, đưa tới trước mặt cô.
Sao tự dưng lại cho mình ăn cánh gà để bồi bổ? Mình lại không phải làm gì!
Không biết vì sao, khuôn mặt nhỏ nhắn của ŧıểυ Tuyết bỗng dưng đỏ hồng, Tô Thần đang đợi ŧıểυ Tuyết bùng nổ, thì lại bất ngờ thấy cô lộ ra một nụ cười vui vẻ ngọt ngào nói: “Được rồi, anh trai à, sau này phải mời em đi ăn một bữa đại tiệc đấy, những thứ đó mới bổ ~ “
- Tô Thần có chút hứng thú nhìn ŧıểυ Tuyết, bình tĩnh trả lời: “Không thành vấn đề, em gái”. Hắn chẳng thiếu tiền, chỉ thiếu niềm vui thôi.
Thấy ŧıểυ Tuyết sau khi nghe mình trả lời thật sự sảng khoái, khuôn mặt nhỏ nhắn cứng đờ, tiếp tục vùi đầu ăn cơm, Tô Thần nhịn cười, cũng tập trung ăn cơm.
Đêm nay, ŧıểυ Tuyết tiếp tục bị hành hạ, bởi vì lúc này đây Tô Thần lại mang một cô gái về, vô cùng thanh thuần, thanh thuần giống như nước vậy. Một ngọn lửa không biết tên chạy thẳng lên não của cô. Mà đêm nay, những từ ngữ nóng bỏng dâm loạn lại đổi thành một loại hình khắc:
“Anh, đau quá …”
“Đợi lát nữa sẽ thoải mái…”
“A! Đau… Đau quá… Chọc chết em rồi …”
Những tiếng kêu đau ban đầu của cô gái dần dần chuyển thành từng trận yêu kiều, ŧıểυ Tuyến ở phòng cách vách đã chứng kiến toàn bộ quá trình một cái cô gái chuyển thành một người phụ nữ như thế nào. Aiz! ŧıểυ Tuyết bi ai phát hiện hạ thân mình lại ẩm ướt, cô rất chán ghét loại cảm giác này, thế là trong lúc tim đập thình thịch, cô chạy thẳng vào trong phòng tắm.
Tiếng nam nữ ân ái vẫn văng vẳng truyền vào trong phòng tắm kín đáo, ŧıểυ Tuyết cắn môi, lấy tay vò đầu bứt tóc mình. Bỗng dưng cô nhớ lại cảnh sáng nay, lúc Tô Thần lõa lồ bước ra khỏi phòng vệ sinh, cánh tay khỏe mạnh, bộ ngực rắn chắc, hạ thân quyến rũ bị che dấu dưới chiếc khăn tắm…
A… Thật phiền quá! Cô đang đứng dưới vòi nước, nhưng thân thể vẫn nóng bừng.
Không phải đêm nào Tô Thần cũng dẫn bạn gái về nhà đấy chứ? Nếu cứ tiếp tục như vậy, người chịu không nổi đầu tiên chính là mình rồi…
ŧıểυ Tuyết nhịn không được dùng vòi phun nước ma sát nơi tư mật của mình…
Không phải cô chưa từng xem qua ŧıểυ thuyết và mấy thứ lừa đảo, nhưng mà cảm giác lúc này tới quá mạnh mẽ, ŧıểυ Tuyết phát giác bản thân mình sắp không khống chế được rồi …