Kiếm Cốc Kim Thiên.
Đây là một không gian đầy khí Phong Mang màu vàng tinh thuần hoành hành ngang ngược, khí Phong Mang màu vàng ở đây nồng đậm hơn ở Kiếm cốc Thanh Phàm một bậc, Lục Thanh cắn nuốt không ngừng, lúc này hắn có thể thấyKiếm thể Bạch Linh nâng cao với tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được.
Đáng tiếc lúc trước ở Kiếm cốc Thanh Phàm, Lục Thanh cũng không thấy nguyên dịch thiên địa ngưng tụ thành thực chất. Có lẽ là vì đây là khảo nghiệm, cho nên ở đây khác với Hư Không Kiếm cốc ở giới Thanh Phàm. Mặc dù Lục Thanh cảm thấy thất vọng trong lòng, nhưng cũng không quan tâm nhiều lắm.
Thấy Lục Thanh không ngừng cắn nuốt khí Phong Mang màu vàng tinh thuần vào thân thể. Lăng Địa lấy làm kỳ bèn hỏi:
- Tiểu huynh đệ quả thật có thần thông rất mạnh, dùng khí Phong Mang rèn luyện Kiếm Thể, nếu không có thân thể hùng mạnh thì không thể nào chịu được, quả nhiên là hảo cơ duyên.
- Lăng lão quá khen...
Lục Thanh bình thản đáp, bất chợt, hắn lại hỏi:
- Không biết trận chiến ở Kiếm cốc Bạch Linh khi trước. Lăng lão vận dụng Lĩnh Vực Thiên Lôi bao vây Ma Linh, sau đó kết quả thế nào?
Lăng Địa hơi sửng sốt, sau đó than dài:
- Trận chiến ấy nguy hiểm vô cùng. Lĩnh Vực Thiên Lôi của lão phu cũng không thể vây được Ma Linh, chỉ có thể miễn cường thoát được một mạng mà thôi đáng tiếc cho bọn Liệt huynh...
- Lăng lão đừng quá thương tâm, bọn Liệt tiền bối ngăn cản Ma Linh xuất thế, chính là công đức vô lượng. Bạn đang đọc truyện được copy tại