Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 204: Khiêu khích! Trở về

Trước Sau

break

- Ta muốn nhờ Lục gia rèn cho ta một thanh kiếm cửu phẩm...

Câu nói của Phó Thanh Phong khiến cho Nhan Như Ngọc phải nhướng mày. Thực ra ngay từ lúc nhìn thấy cái gói trên tay Phó Ngọc Thư, nàng đã có cảm giác. Nhưng tới giờ khi nghe Phó Thanh Phong nói thẳng, khiến cho nàng cảm thấy đau đầu.

Trong Chú Kiếm phương của tông môn, Lục gia của nàng cũng có ba gã Chú Kiếm sư bát phẩm. Nhưng muốn rèn được một thanh kiếm cửu phẩm lại không hề chắc chắn. Còn Thanh nhi một lòng tu luyện kiếm đạo chỉ sợ đối với chú kiếm cũng không có nhiều tiến bộ. Cho dù có được sáu thức Đại Diễn tam thập lục chuy thì cũng chỉ có thể tương đương với một gã Chú Kiếm sư lục phẩm.

Vào lúc này, Lục gia lại không có được một gã Chú Kiếm sư cửu phẩm. Nhưng Nhan Như Ngọc làm sao có thể trả lời được rằng Lục gia của mình không thể, để cho họ mời người khác cao hơn.

Chỉ sợ rằng lời nói đó mà truyền ra ngoài, thì ngày hôm sau, danh dự của Lục gia sẽ mất hết. Mặc dù không ngại người khác dám khinh nhờn đối với Lục gia, nhưn thanh danh chú kiếm bao năm của gia tộc chỉ sợ sẽ trôi theo dòng nước.

Nhận ra được sự do dự của Nhan Như Ngọc, Phó Thanh Phong thở dài, nói:

- Quả nhiên là Lục gia chủ dốc sức cho kiếm đạo nên không có thời gian cho chú kiếm.

Đối với lời nói của Phó Thanh Phong, Nhan Như Ngọc chỉ biết cười khổ trong lòng, nhưng đối phương đã giữ mặt mũi cho gia tộc, nàng cũng không tiện có ý kiến khác.

- Lục Thanh không làm được, chẳng lẽ Lục gia không còn người nào khác nữa sao? - Phó Ngọc Thư cười nhạo một tiếng, mở miệng hỏi.

Câu nói sổ toẹt khiến cho sắc mặt của Nhan Như Ngọc không giấu được sự tức giận. Hoàng Linh Nhi đứng bên, mặc dù không hiểu rõ ý nghĩa của câu nói do thời gian ở Lục gia vẫn còn ít, nhưng nhìn sắc mặt của Nhan Như Ngọc như vậy, đôi mắt liền mở to nhìn chằm chằm Phó Ngọc Thư.

- Ngọc Thư làm càn. - Phó Thanh Phong quát lên:

- Tên họ của Lục gia chủ có thể để cho người gọi một cách thoải mái hay sao?

Phó Thanh Phong không thể ngờ được rằng tên đồ đệ của mình hôm nay lại khác thường như vậy. Mặc dù bình thường lão cũng biết tên đồ đệ đó có sự bất mãn đối với Lục Thanh, nhưng không ngờ lại tới mức độ này.

Tất cả mọi việc vẫn để lại một đường nhưng không ngờ Phó Ngọc Thư lại gây sự.

Thấy sư phụ của mình giữ gìn chút thể diện cho Luyện Tâm kiếm, khóe miệng của Phó Ngọc Thư giật giật. Tuy nhiên, trong mắt hắn chợt có sự cố chấp, nói:

- Sư phụ! Con nói cũng không có gì sai. Căn cứ theo bối phận thì con cùng với Lục Thanh hẳn là cùng tương đương chức vụ hộ pháp. Hơn nữa, nói về tu vi, con cũng là Kiếm Sư. Mặc dù thiên vị khác nhau nhưng cũng chẳng cần phải giữ lễ cho kẻ vãn bối bên ngoài. Chưa nói, yêu cầu của con cũng chẳng có gì quá đáng. Nếu kỹ thuật của Lục Thanh chưa tinh thì để cho một vị Chú Kiếm sư khác của Lục gia đến để rèn. Chẳng lẽ, đường đường là đệ nhất gia tộc rèn kiếm của Tử Hà tông, sau khi gia chủ qua đợi, ngay cả một thanh kiếm cửu phẩm cũng không có người nào rèn được hay sao?

Lời nói của Phó Ngọc Thư coi như là chẳng còn gì nể mặt, không để cho người ta một con đường sống. Bạn đang đọc truyện được copy tại

break
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc