Phong Dịch bất động nhìn chằm chằm vào ngực cô, nước từ vòi hoa sen phun ra chảy vào mắt, cậu khó chịu chớp chớp mắt. Tầm nhìn còn chưa khôi phục, Kiều Ly đột nhiên ấn mạnh vào gáy cậu, cậu cúi người xuống, môi chạm vào một mảnh mềm mại.
Cậu mở mắt ra, mới nhận ra Kiều Ly đang hôn cậu.
Lưỡi cô ướt át mềm mại, cạy mở môi răng cậu, cậu đột nhiên cảm thấy như toàn bộ oxy trong lồng ngực bị hút hết, não trống rỗng, choáng váng không thể cử động.
Kiều Ly buông cậu ra, cậu ngốc quá, ngay cả đáp lại cũng không biết.
Cô vừa buông ra, Phong Dịch liền thẳng người dậy, ánh mắt lưu luyến trên đôi môi cô.
Những giọt nước nhỏ li ti rơi xuống người cậu, toàn thân cậu ướt sũng, trông sạch sẽ và non nớt hơn bình thường, có một cảm giác thanh tú kỳ lạ.
Dứt lời, Phong Dịch bế ngang cô lên, sải bước lớn về phía phòng ngủ.
Sau khi cô được đặt cẩn thận lên giường, Phong Dịch lập tức lật người đè lên cô, nhiệt độ nóng bỏng trên người cậu bao quanh cô, dường như có thể làm khô những giọt nước trên người cô.