Bìu của cậu co giật vài cái, dương vật run rẩy, bắn ra vài dòng tinh dịch sền sệt.
Quả thực như Kiều Ly nói, lần lên đỉnh này là trải nghiệm chưa từng có, đầu óc cậu bừng sáng, niềm vui mãnh liệt dâng trào khắp cơ thể, cậu thậm chí còn cảm thấy khoái cảm này quá mãnh liệt, sắp khiến cậu sướng phát điên.
Trong phòng tắm bỗng tràn ngập một mùi tanh mặn nhàn nhạt, hơi thở tình dục khiến mũi và má Kiều Ly tê dại.
Cô đứng dậy, Phong Dịch liền lao tới ôm lấy cô.
Như không còn xương, cậu tựa đầu vào vai Kiều Ly: “Để em dựa một lát.”
Cậu mềm mại nũng nịu, vô lực: “Chị đã cho em cảm nhận được hạnh phúc và tình yêu thực sự.”
“. . . Không, cảm giác mà cậu cảm nhận được đó gọi là lên đỉnh.” Kiều Ly cạn lời.
Phong Dịch ậm ừ, cọ cọ vào hõm cổ cô.
Kiều Ly dứt khoát vỗ vào gáy cậu: “Cút ra đi.”
Phong Dịch cứng đờ vài giây, từng chữ từng chữ nói: “Vừa rồi chị dùng tay phải vỗ đầu em sao?”
Kiều Ly mới phản ứng lại tay mình đã giúp cậu thủ dâm...
Phong Dịch ngồi thẳng dậy, muốn khóc không được: “Xem ra em phải gội đầu tắm rửa rồi.”
Kiều Ly gật đầu đồng ý, đang định rời đi, cậu đột nhiên kéo cô lại: “Tắm chung tắm chung tắm chung.”
Cô nheo mắt: “Tắm chung?”
Phong Dịch lắp bắp: “Trên người chị cũng đổ mồ hôi rồi, vậy, vậy tắm chung mới tiết kiệm nước chứ.”
Kiều Ly thấy cậu cứ liếc trái liếc phải, không dám nhìn cô chỉ mặc mỗi nội y và quần lót, thật không biết nên nói cậu là gan lớn hay gan nhỏ, có lẽ phải nhờ đến sự dũng cảm vô cùng mới có thể phát huy được bản tính háo sắc mà ngỏ lời tắm chung với cô.