Cậu duỗi tay bắt lấy bàn tay đang cắm trong mông mình của Bùi Nam Thạch, dù đã bị lấp đầy nhưng miệng vẫn ư ử tỏ vẻ kháng cự, chỉ là sức lực nhỏ bé của cậu vốn không đủ để lay động Bùi Nam Thạch, cậu cảm nhận vô cùng rõ ràng động tác moi móc đào bới của ngón tay kia trong lỗ hậu của mình.
“Ô ưm…… Không, đừng……”
Sau khi miệng nhỏ của Hạ Nguyên được tự do, nhăn khuôn mặt đỏ bừng hừ hừ lắc đầu.
“Bé ngoan, chồng thương em mà.”
Bùi Nam Thạch một bàn tay bắt lấy bàn tay đang ngăn cản mình của Hạ Nguyên rồi ấn cả tay cậu lên đỉnh đầu, đồng thời như chó sói lấy lòng chủ nhân thè lưỡi liếʍ khuôn mặt và cổ Hạ Nguyên.
“Bé ngoan thơm quá, chỗ nào cũng thơm.”
Rõ ràng dùng cùng loại sữa tắm, tại sao trên người cậu thơm hơn cả hắn vậy, khiến hắn phải thương nhớ đêm ngày.
“Ư…..ư…. Không thoải mái……”
Hạ Nguyên đứt quãng rêи ɾỉ, ủy khuất lẩm bẩm, hai bắp đùi run rẩy loạn lên.
Sự hiện diện của ngón tay chôn giữa mông cậu quá rõ rệt, thứ đồ vật đáng ghét đó còn khuấy động mông nhỏ thành bãi chiến trường lộn xộn, hết đâm thọc lại chuyển sang gãi móc, gợi lên trong thân thể cậu một loại cảm giác rất kì lạ, vừa ngứa vừa tê.
Cảm giác được hậu môn đã thả lỏng mềm mại hơn, hắn lại thêm ngón tay thứ ba vào, mượn dịch ruột làm chất bôi trơn tiếp theo quấy loạn bên trong, không ngừng nhấn vào điểm nhạy cảm, moi ra càng nhiều dịch ruột theo ngón tay ướt nhẹp của hắn nhiễu xuống.
Hạ Nguyên thở hổn hển, chóp mũi ửng hồng, miệng liên tục phát ra khúc nhạc dâm loạn tựa như rất sung sướиɠ lại như khó chịu.
Bụng mềm trắng phập phồng lúc lên lúc xuống, Bùi Nam Thạch hôn không chừa chỗ nào, bắt lấy một chân gác lên người mình, nâng eo cậu lên tạo thành tư thế quỳ bò. Rút những ngón tay đang nhỏ giọt của mình ra, hai lòng bàn tay lớn nắm lấy cặp mông thịt Hạ Nguyên, ngón tay hơi dùng sức bóp lấy mông cậu tách ra hai bên để phơi bày lỗ đít nhỏ hồng phấn lấp lánh ánh nước.
Hắn vươn đầu lưỡi liếʍ một chút, Hạ Nguyên lập tức rụt mông run rẩy, nhỏ tiếng nói: “Đừng…đừng….dơ……”
“Không dơ.” Miệng Bùi Nam Thạch si mê liếʍ láp, trong mắt như có lửa nóng bừng cháy, nói: “Đít dâm đáng yêu lắm, nho nhỏ, hồng hồng giống như hoa vậy. Mật hoa cũng rất ngọt ngào, chồng rất thích.”
Mặt cậu đỏ bừng, trong lòng như có một ngọn lửa bùng lên, thiêu đốt toàn thân rất nóng.
Hạ Nguyên vùi mặt vào gối, hai tay ôm gối, cắn chặt môi để kìm nén tiếng rêи ɾỉ muốn thoát ra khỏi môi. Trong lòng không ngừng kêu la, đừng liếʍ, đừng liếʍ chỗ đó nữa, thật đáng sợ, quá sắc tình, thật thoải mái……
Hạ Nguyên xấu hổ đến mức toàn thân run lên nhè nhẹ, nổi da gà.
“Đít n*ng đĩ quá, cứ chảy nước mãi, nhiều đến mức chồng uống không hết.”
“Bảo bối run dữ dội như vậy, là vì sướиɠ hửm, có phải rất thích chồng liếʍ cho em không.”
“Nguyên nguyên, bảo bối ngoan của anh, cái lỗ đít của em so với cái *** còn lẳng lơ hơn, cứ kẹp lấy lưỡi chồng, luyến tiếc không cho chồng đi ra ngoài này.”
“Bé ngoan dâm chết mất, đúng là bà xã dâm dật của chồng.”
Bùi Nam Thạch liếʍ một chốc lại nói ra một câu cợt nhả, Hạ Nguyên nghe mà đầu óc mơ hồ, choáng váng không nói ra được câu phản bác nào, chỉ có thể ê ê a a rêи ɾỉ.
Ưm ư ——
Lúc lại liếʍ điểm n*ng của cậu, Hạ Nguyên sảng khoái đến nước mắt ào ra.
Vòng eo mềm mại của chàng trai rũ xuống, mông giơ cao, khuôn mặt đỏ bừng vùi vào gối, mái tóc đen mềm mại ngoan ngoãn rũ xuống, xương bướm mỏng manh khẽ run lên, trên làn da trắng nõn mềm mại xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng.
Sau khi bị người đàn ông liếʍ mông đến cao trào, Hạ Nguyên nhịn không được ngẩng đầu hét lên da^ʍ đãиɠ, toàn thân run rẩy, lỗ sau ọc ra một làn sóng dâm dịch.
Bùi Nam Thạch rút lưỡi lại, nuốt hết dâm dịch vào miệng, lại tiếp tục cạ vào miệng thịt. Sau đó đè lên người Hạ Nguyên, cầm lấy thân gậy th*t cứng ngắc, chọc vào cái miệng khẽ run rẩy.
Mặc dù phía sau đã được Bùi Nam Thạch dùng tay cùng lưỡi khuếch trương, cũng có dịch ruột bôi trơn, nhưng suy cho cùng nơi đó cũng không phải nơi dùng để làʍ t̠ìиɦ, huống hồ kích thước dương v*t của Bùi Nam Thạch không phải dùng ngón tay và đầu lưỡi là có thể so sánh được, b*oi nóng mới chen vào mỗi quy đầu mà Hạ Nguyên đã run rẩy không ngừng, khóc thút thít xin tha.
“Không, đừng…..ưm…… Bùi tiên sinh, đau quá……”
Không phải cảm giác bị xé rách mà là căng đến phát đau.
Bùi Nam Thạch cũng cảm thấy khó chịu vì hành lang chật hẹp của cậu, trên trán toát ra từng giọt mồ hôi. Lỗ sau của Hạ Nguyên thậm chí còn nhỏ hẹp hơn hắn nghĩ, đầu khấc vừa chui vô đã bị vách trong kẹp đau đớn, da đầu bắt đầu nổi lên từng trận tê dại.
Hắn cưỡng lại sự thôi thúc muốn xâm nhập Hạ Nguyên trong một lần, cắn vào tai cậu, nhẹ nhàng dỗ dành: “Bảo bối ngoan, nhẫn nhịn chút thôi, chồng sẽ nhẹ nhàng.”
Hạ Nguyên cảm giác đầu óc như có cùng cảm giác với lỗ hậu, cũng bị thứ gì nong ra đau đớn, căn bản nghe không nghe được Bùi Nam Thạch nói gì, chỉ lắc đầu khóc nức nở: “Ư hu hu…… Không thể…… Sẽ hư……”
Vùng thịt trong ruột cũng vặn vẹo nhanh chóng để giảm bớt sự khó chịu này do có vật lạ xâm nhập.
Toàn thân Bùi Nam Thạch đê mê tê dại vì loại cảm giác, một tay hắn xoa bóp bộ ngực mềm mại của cậu, một tay vân vê hột le giúp cậu giảm bớt khó chịu. dương v*t thong thả đẩy mạnh vào bên trong, đến cảm giác Hạ Nguyên hoàn toàn buông lỏng, mới dùng một lực mạng ổn định, dập háng vào thịt đùi trắng nõn của đối phương, đưa nguyên cây hàng khủng vào hang động khít rịt tiêu hồn kia.
“A a a ——”
Hạ Nguyên thét chói tai, thân mình nhỏ nhắn run rẩy, nước mắt theo gò má chảy xuống.
Căng chết mất, cậu sẽ bị cự vật của Bùi tiên nong toạc ra mất thôi.
Hu hu hu.
Khi cảm giác toàn thân mình đều bị cây hàng chà bá lửa của Bùi tiên sinh nhét đầy, cậu tưởng chừng như mình là một quả khinh khí cầu bị thổi phồng ra.
Lúc nguyên con *** khủng bố vùi vào bên trong, thịt ruột vội vàng nhào đến xoa bóp, liều mạng mυ"ŧ hú. Bùi Nam Thạch phê tới nóc, trán hay cổ đều nổi gân xanh.
Đít n*ng đói *** của điếm nhỏ quả thực muốn mạng hắn mà.
Cảm thấy người trong ngực mình cũng không khá hơn là bao, toàn thân run rẩy, miệng há hốc thở ra từng hơi lớn, trên mặt treo những giọt nước mắt đáng thương. Bùi Nam Thạch nhìn đến đau lòng không thôi.
“Bảo bảo đừng sợ, rất nhanh sẽ thoải mái thôi, để chồng thương em nhé.”
Hắn vừa hôn, vừa an ủi.
Thân dương v*t rút rất chậm rồi tiến vào, từ từ cọ xát phần thịt trong lỗ giúp lỗ sau thích nghi với kích thước khổng lồ của nó.
Các huyệt đa͙σ bị khai phá chậm rãi thích ứng với kích cỡ cự vật, không còn bị đột ngột kéo căng đến cực điểm, cơ thể run rẩy của Hạ Nguyên dần ổn định lại, cả người bủn rủn, hơi thở dồn dập cũng biến điệu rên gợi tình nhẹ nhàng.
Sau khi đít vừa mất trinh đã quen với sự xâm nhập của vật lạ, ma sát chậm rãi tạo ra một cảm giác ngứa ngáy khó chịu, không phải ở một chỗ cụ thể mà ở mọi nơi. Động tác càng chậm, cơn ngứa càng mãnh liệt, tựa hồ yêu cầu phải chà xát mạnh bạo hơn và nhanh hơn để điều trị.
Hạ Nguyên vô thức vặn vẹo vòng eo, hoàn toàn xuất phát từ sinh lý bản năng, không hề có ý thức nhưng rơi vào mắt Bùi Nam Thạch là loại khiêu khích dâm loạn lẳng lặng lẳng lặng.
Điếm nhỏ, vừa mới còn khóc bảo đừng, bây giờ đã dục cầu bất mãn.
Quả thật là bé đĩ điếm thích ăn ***.
Ha, chỉ có thể nuốt *** của hắn thôi.
Vì thế hắn đôi tay nắm chặt vòng eo Hạ Nguyên, chuyển động xương hông đâm rút, tốc độ dần dần nhanh hơn, mỗi lúc càng tàn nhẫn và sâu hơn nắc thẳng vào trong.
“Ưm ư a…… Chậm, chậm một chút……”
“Hu hu, sâu quá……”
Cây hàng khủng của Bùi Nam Thạch vừa bự vừa dài, mỗi lần đỉnh đều thâm nhập vào tận cùng bên trong, Hạ Nguyên cảm giác như thứ đó đã chọc đến dạ dày cậu.
Thịt ruột dâm mĩ bị ra con *** sưng cứng ra vào ma sát đỏ bừng, mỗi lần rời động là đều sẽ kéo mang một ít mị thịt đỏ hỏn, khi hung hăng dập về sẽ tát vào mông bôm bốp. Ruột tiết ra chất lỏng trong suốt, một ít bị giã thành bọt mịn dính ở mép dính động cuộn vào trong lông *** đen bóng cưng cứng của Bùi Nam Thạch, một ít theo mông Hạ Nguyên hòa cùng dâm dịch từ *** non theo mỗi cú va chạm run rẩy nhỏ giọt xuống khăn trải giường.
Nói xong hắn lại cắm thêm một ngón tay vào, phối hợp theo động tác bơm rút của con cá chà bặc đằng sau.
“A a…… A a……”
Hạ Nguyên nghĩ mình có khả năng sẽ chết thật, bằng không thì sao trước mắt đều trắng xóa, không nhìn được gì.
Cơ thể nhỏ bé bị rung chuyển bởi cú va chạm, giống như một tấm ván xốp giữa sóng lớn biển động. Cặp mông trắng ngần vốn mềm mại đã bị đâm đỏ bừng, tiếng da thịt giao hợp bạch bạch bạch cùng tiếng nước dâm mĩ òm ọp òm ọp vang dội.
Lỗ chân lông khắp người Bùi Nam Thạch đều thư giãn mở ra, cảm giác tê dại sung sướиɠ dày đặc tập trung từ xương cụt, có dấu hiệu mơ hồ sắp nổ tung.
Hắn nắm lấy một chân của Hạ Viễn, lật cậu lại, từng điểm hứng tình ở phía sau bị gân xanh phồng rộp trên *** bự mài nhẵn một vòng, tê mỏi quá mức khiến Hạ Nguyên lại phát ra một tiếng ngâm cao vút, cả người sướиɠ phát điên.
Nói xong liền mở cửa thả gieo giống, dương v*t khổng lồ như bàn ủi chôn sâu vào thành ruột mịn màng của Hạ Nguyên giật mấy cái rồi phóng tinh ào ạt, vừa nhiều lại còn đặc sệt cọ rửa hết thành ruột, nóng đến mức Hạ Nguyên kêu toáng lên rồi hôn mê bất tỉnh.
Bắn xong tinh Bùi Nam Thạch không lập tức rút ra, mà tiếp tục ngâm b*oi bên trong ôm lấy Hạ Nguyên hưởng thụ dư vị cao trào.
Bùi Nam Thạch liếʍ hết nước mắt và nước bọt trên mặt cậu, lại hôn mυ"ŧ môi cậu hồi lâu. Dù lâm vào hôn mê cậu vẫn ưm ư hai tiếng biểu đạt bất mãn, nhưng chỉ có thể để người đàn ông tùy ý muốn làm gì thì làm.
Điếm nhỏ không ngoan tí nào, thế mà nhả sữa của hắn ra hết, lần sau chồng phải rót tinh ngập hai cái lỗ đĩ của cưng, đút cho bụng cưng căng phồng lên, rồi dùng đồ bị chặt lại, xem em còn nhả ra thế nào.
Hắn bôi thứ chất lỏng đục ngầu lên khắp mông và môi âʍ ɦộ sưng đỏ của cậu, vừa lòng thưởng thức trong chốc lát mới đại phát từ bi ôm người vào phòng tắm tẩy rửa sạch sẽ.
Vải trải giường đã thấm đẫm hỗn hợp chất lỏng, hắn cũng lười thay, trực tiếp ôm người đi đến phòng ngủ khác.