Nhiều vị khách quên cả uống rượu, những người đang nói chuyện cũng ngừng lại, người phục vụ đang rót rượu xem đến si mê, rượu tràn ra ngoài cũng không hề hay biết.
Ánh mắt của Hứa Hi Ngôn nóng rực mà dịu dàng gần như không rời khỏi Hoắc Vân Thâm, ánh mắt anh cũng luôn đuổi theo bóng dáng của cô.
Ở trong mắt người ngoài, bọn họ là một đôi nam nữ đang chìm trong tình yêu cuồng nhiệt, tình yêu dịu dàng mà mãnh liệt của bọn họ khiến cho người khác vô cùng cảm động và hâm mộ.
Trong đầu của mỗi người đều có một suy nghĩ: Tối nay, đôi tình nhân này nhảy thật sự quá tuyệt vời!
Theo tiết tấu của âm nhạc, điệu nhảy của Hứa Hi Ngôn cũng tới lúc cao trào, kỹ thuật cơ bản của cô rất tốt, cô nhảy lên và lộn nhào ba vòng liên tục, sau đó đáp xuống chiếc bàn dài của quán bar.
"Wow! Wow! Wow!"
Tất cả mọi người đều kinh ngạc trước bước nhảy của cô, vỗ tay lớn tiếng khen ngợi.
Đứng ở trên bàn cao, Hứa Hi Ngôn nhảy còn tốt hơn dưới đất bằng phẳng. Tối nay, cô quá xuất sắc, có thể nói đã khiến tất cả mọi người ở đó đều phải kinh ngạc và xúc động, trong đó có cả Hoắc Vân Thâm.
Anh biết cô giỏi nấu ăn, kỹ năng diễn xuất tốt, hiểu âm nhạc, giọng hát hay, nhưng anh hoàn toàn không ngờ nɠɵạı trừ những điều đó ra, cô còn nhảy xuất sắc như vậy.
Nhiệt tình mà tràn trề cảm xúc, gợi cảm mà xinh đẹp, nét đẹp ấy khiến cho người ta phải rung động, làm người ta muốn giấu cô đi, chỉ để một mình mình thưởng thức.
Nhìn cô bay lượn uyển chuyển ở trên cao, Hoắc Vân Thâm ở phía dưới thầm lo lắng cho cô.
Anh sợ cô uống nhiều sẽ đứng không vững, sợ cô sẽ ngã xuống, cho nên khi cô nhảy tới chỗ nào, xe lăn của anh lại di chuyển tới chỗ đó, luôn chuẩn bị sẵn sàng đỡ lấy cô.
Mãi đến khi phần cuối của bản nhạc vang lên, Hứa Hi Ngôn đứng ở trên bàn dài liên tục xoay tròn bảy tám vòng, cuối cùng dang hai cánh tay, cơ thể ngửa ra sau và ngã thẳng về phía Hoắc Vân Thâm.
Trái tim anh chợt thắt lại, anh giơ hai cánh tay ra vững vàng đón cô vào trong lòng. Phù, nguy hiểm thật!
Hứa Hi Ngôn làm xong động tác cuối cùng, tiếng nhạc cũng vừa đúng lúc dừng lại, tất cả mọi người ở đó đều vỗ tay nhiệt liệt ủng hộ.
"Wow!!! Quá tuyệt vời!"
"Nhảy quá giỏi!!"
Giữa những tiếng hoan hô nhiệt liệt, Hứa Hi Ngôn ngã vào trong lòng người đàn ông, cánh tay trắng nõn tự nhiên ôm lấy cổ anh, ánh mắt nhìn thẳng vào anh.
Nếu không phải hoàn toàn tin tưởng anh, cô cũng không dám nhảy từ trên bàn xuống như vậy.
Bởi vì cô biết, anh nhất định sẽ đỡ được cô.
"Ladies-alemen, người thắng cuộc tối nay đã xuất hiện, chính là Ms. Cảnh và Mr. Hoắc, mười ngàn đô la thưởng sẽ được trao cho hai người!"
MC kích động tuyên bố kết quả: "Chúng ta hãy vỗ tay nhiệt liệt chúc mừng bọn họ, cảm ơn bọn họ đã mang đến cho chúng ta một điệu nhảy đặc sắc tuyệt vời như vậy!"
Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, hai người say đắm nhìn nhau.
Gương mặt Hứa Hi Ngôn đỏ bừng giống như cánh hoa đào, đôi môi của cô đỏ mọng lại ướt át, tim cô không ngừng đập mạnh, tiếng thở dốc nghe cũng đầy sức cảm dỗ như vậy.
Hơi men khiến cô vô cùng hưng phấn, cô nhìn chằm chằm vào đôi mắt hoa đào sâu thẳm của Hoắc Vân Thâm mà không hề chớp mắt, giờ phút này, tình yêu trong lòng cô dâng trào sai thúc giục cô tỏ tình với anh.
"Anh Hoắc..."
Nhưng cô càng muốn hôn lên đôi môi anh.
Trái tim vẫn đập rộn ràng không thể bình tĩnh lại, cô dần ghé sát vào anh, hơi thở giao nhau.
Đối mặt với Hứa Hi Ngôn mê người như vậy, đầu óc Hoắc Vân Thâm chợt trống rỗng, trong lòng có một giọng nói đầy khẩn trương mà lại kích động đang không ngừng hỏi, cô ấy định làm gì?
Lẽ nào cô ấy muốn...
"Kiss! Kiss! Kiss..."
Không ít người bắt đầu hô to, cổ vũ hai người bọn họ hôn nhau.
Vào lúc Hứa Hi Ngôn sắp dán lên môi của anh, bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng nổ lớn, tiếng nổ làm cả quán bar rung lên giống như động đất, bầu không khí náo nhiệt lập tức bị đánh tan.