Sau khi nghe xong, Hứa Tâm Nhu không kiềm chếđược kêu lớn: "Cái gì? Con nhỏđó không phải con ruột của ba sao?"
Hứa Hi Ngôn đứng ngoài cửa, cảm thấy trong đầu như có cái gìđó phát nổ, choáng váng cả người.
Cô không phải là con ruột của Hứa Tấn Sơn?
Đây là sự thật sao?
"Con đừng có màđi nói lung tung đấy! Con nhóc này! Một mình con biết làđược rồi!"
Lúc này, Hứa Tâm Nhu như mở cờ trong bụng, vô cùng kích động. Cô ta nằm mơ cũng luôn ám ảnh về việc mình là "con gái của kẻ thứ ba", là "con ngoài giá thú", luôn cảm thấy thân phận của mình thua kém Hứa Hi Ngôn một bậc.
Nhưng bây giờ biết được bí mật kinh hoàng này, mọi phiền não trong lòng cô ta đã tan biến, cô ta có cảm giác như trút được mọi gánh nặng trong đầu.
Nếu như Hứa Hi Ngôn thực sự không phải là con gái của Hứa Tấn Sơn, vậy chẳng phải cô ta chính là thiên kim ŧıểυ thư duy nhất của nhà họ Hứa sao?
Ha ha ha... Thông tin này quả là khiến người ta vô cùng kích động mà!
Trong cơn kích động, Hứa Tâm Nhu tiếp tục hỏi mẹ: "Nếu nó không phải là con của ba, vậy ba ruột của nó là ai?"
"Chuyện này mẹ cũng không biết. Hồi còn trẻ mẹ nó lẳng lơ trăng hoa như vậy, ai mà biết bà ta đã có con với người đàn ông nào chứ. Mẹ chỉ biết là, lúc bà ta lấy ba con thì trong bụng đã cóđứa bé rồi."
"Nói như vậy, thế chẳng phải ba con đãđổ vỏ cho người khác rồi sao? Ba uổng phí mười mấy năm trời để nuôi con người khác à?"
Hứa Tâm Nhu dường nhưđã hiểu được vì sao Hứa Tấn Sơn không hề yêu thương Hứa Hi Ngôn. Hóa ra là vìông ta đã sớm biết Hứa Hi Ngôn không phải con ruột của mình nên mới đánh đập hành hạ cô, trút giận lên đầu cô.
Ha ha, một đứa con hoang, Hứa Hi Ngôn chỉ là một đứa con hoang mà thôi.
"Sao ba con có thể uổng công nuôi nó chứ? Năm đó ba con cưới Cảnh Như Nguyệt, chẳng qua là nhắm vào thế lực của nhà họ Cảnh bọn họ thôi."
"Nhà họ Hứa chúng ta có ngày hôm nay, hoàn toàn là nhờ số hồi môn mà năm đó Cảnh Như Nguyệt mang tới."
"Chưa kể công ty của Vũ Hách, không phải cũng tạo dựng nhờ tài sản để lại của nhà họ Cảnh sao?"
"Quan trọng nhất là, tại sao bây giờ ba con có thể trở thành đa͙σ diễn được trọng dụng trong công ty giải trí lớn nhất Bái Kinh như Vân Hải chứ?"
"Sự nghiệp của con với Vũ Hách sao có thể thuận buồm xuôi gió như vậy? Tất cả những chuyện này, ít nhiều gì cũng nhờ công của Hứa Hi Ngôn."
Hứa Hi Ngôn đứng ngoài cửa nghe được những lời này của Tô Nhụy, giận đến nghiến răng nghiến lợi. Cả nhà này đúng là một lũ khốn kiếp, lòng dạđen tối, ăn tươi nuốt sống người khác. Đúng là biết lợi dụng người khác thật!
Tô Nhụy nói sự thật với con gái nhưng Hứa Tâm Nhu lại không hiểu: "Chuyện ba vào Vân Hải, rồi sự nghiệp của con và Vũ Hách phát triển thuận lợi sao lại có liên quan đến Hứa Hi Ngôn? Không phải mấy năm nay con nhỏđó vẫn luôn ở nước ngoài sao? Con cũng đâu thấy nó gửi về nhà một đồng một cắc nào!"
"Con bé ngốc! Mẹ nói cho con biết, đó là bởi vì Tổng Giám đốc của công ty giải trí Vân Hải, Hoắc Vân Thâm. Khi đó cậu ta giúp đỡ nhà họ Hứa này, cũng đều là vì Hứa Hi Ngôn."
Hả?
Nói vậy là thế nào?
Hứa Hi Ngôn thấy thật khó hiểu, việc Hoắc Vân Thâm giúp đỡ Hứa Tấn Sơn vàđám người Sở Vũ Hách tại sao lại liên quan đến cô?
Hứa Tâm Nhu cảm thấy khó tin: "Vì nóà? Tại sao chứ?"
"Cụ thể thì mẹ cũng không rõ lắm, nhưng thấy ba con bảo, hình như là năm đó Hoắc Vân Thâm cóý với Hứa Hi Ngôn, nhưng chắc làđúng lúc con nhỏđó ra nước ngoài nên nó cũng không biết. Cũng vì Hứa Hi Ngôn nên Hoắc Vân Thâm mới đặc biệt giúp đỡ cho nhà họ Hứa! Bây giờ con đã hiểu chưa?
Thảo nào!
Thảo nào Công ty Giải trí Vân Hải lại đột nhiên quan tâm đến Hứa Tấn Sơn và Công ty Giải trí Tụ Tinh, thì ra là như vậy!
Thì ra Hứa Hi Ngôn đã hiểu nhầm Hoắc Vân Thâm, vẫn luôn cho rằng anh nối giáo cho giặc. Cô không hề biết rằng, anh vì mình nên mới giúp đỡ nhà họ Hứa vàđám người Sở Vũ Hách.
Đáng tiếc, đám người kia lại là những kẻ xấu xa đê tiện, Hoắc Vân Thâm đã nuôi nhầm một bầy lang sói rồi.