Bảo Bối Giá Trên Trời: Tổng Tài Bạc Tỷ Theo Đuổi Vợ Cũ

Chương 6 - Xém Chút Chết Rồi

Trước Sau

break
Từ Cục dân chính đi ra, Lưu Chính Khải và tiểu tam diễu võ dương oai nhìn Tần Minh Nguyệt cười đầy trào phúng và sáng lạn, dường như Tần Minh Nguyệt hoàn toàn không nhìn thấy, lan man không mục đích mà đi đến đầu đường, toàn thân không hề có chút sức sống nào, giống như xác sống vậy.

Cho dù cô khổ sở van nài như thế nào, cũng không có được nửa từ về thông tin liên quan đến đứa trẻ từ Lưu Chính Khải, dưới sự làm nhục của Lưu Chính Khải và tiểu tam, cô chỉ có thể tuyệt vọng đáp ứng ký tên ly hôn.

Bắt đầu từ hôm nay trở đi, cô đã triệt để không có bất cứ mối quan hệ gì với Lưu gia, nhưng đứa con của cô rốt cuộc đâu rồi?

Tần Minh Nguyệt leo lên tầng thượng tòa dân cư cao tầng cũ, nằm đối diện với cục dân chính, gương mặt tuyệt vọng, vô hồn nhìn xuống dưới. Người bên dưới đi qua đi lại, rốt cuộc con trai của cô bị Lưu Chính Khải vứt đến nơi xó xỉnh nào rồi?

Hành vi dị thường của Tần Minh Nguyệt rất nhanh bị người bên dưới phát hiện ra, dọa đến bảo vệ cuống quýt vội vàng mà chạy lên, chỉ sợ chậm một bước cô liền nhảy xuống, dẫn đến huyết án liên quan mạng người không phải là chuyện nhỏ.

Bảo vệ rất nhanh lên đến tầng thượng, nhìn thấy Tần Minh Nguyện ngây ngốc đứng ở tầng thượng, hơi chút do dự, anh ta quyết định không làm nhiễu loạn Tần Minh Nguyệt, trước khi cô chưa có bất kỳ phản ứng gì, lôi cô trở về.

Bảo vệ nhẹ tay nhẹ chân đi về phía Tần Minh Nguyệt, toàn bộ tâm tư của Tần Minh Nguyệt đều đang tìm con trai, căn bản không biết sau lưng có người, nhưng rốt cuộc cô là người mới sinh xong, lại trải qua mấy ngày dày vò như vậy, thân thể đã sớm suy nhược đến một chút sức lực cũng không có, lúc này hai tay cô đột nhiên chống lên bức tường của tầng thượng, cả người yếu ớt dựa dựa lên bức tường, bảo vệ ở phía sau vừa thấy, cho rằng bộ dáng cô như vậy chính là tư thế muốn trèo lên trên bức tường nhảy xuống.

Trong lòng bảo vệ chợt gấp, bước nhanh qua vài bước lớn, lúc này dường như Tần Minh Nguyệt cảm thấy phía sau mình có người, cô vừa quay đầu liền nhìn thấy một người đàn ông đang bước nhanh xông về phía mình, lòng cô chợt hoảng, theo bản năng muốn lùi về phía sau, nhưng lại không có chỗ để lùi, nửa người trước bởi vì quán tính, bắn ra khỏi bức tường vây.

Tròng lòng bảo vệ càng thêm hoảng, lớn tiếng nói: “Phu nhân, đừng kích động…”

Anh ta vừa la vừa nhanh chóng nhào qua, muốn tóm Tần Minh Nguyệt lại, ai ngờ chân bị trượt, dùng lực chính xác đẩy Tần Minh Nguyệt một cái, đôi mắt trừng nhìn Tần Minh Nguyệt rơi xuống trước mắt anh ta.

Bảo vệ trong chớp mắt liền mờ mịt, sắc mặt bị dọa cho trắng tái, lập tức liền tê liệt trên đất, trong đầu chỉ có duy nhất một ý niệm là: “Hỏng rồi, thế này là mình thành kẻ giết người rồi?”

Tần Minh Nguyệt còn chưa kịp phản ứng, cả người liền trực tiếp rơi xuống, trong khoảnh khắc ấy, trong đầu cô trống không, sắc mặt cũng trắng tái, chỉ có duy nhất một suy nghĩ là, cô chết rồi, con trai phải làm đây.

Vốn cho rằng bản thân chết chắc không chút nghi ngờ, ai ngờ lúc rơi đến một nửa, dường như có thứ gì đó quấn lại, tốc độ rơi xuống dưới giảm dần lại, nhưng Tần Minh Nguyệt luôn nhắm chặt mắt, căn bản không dám mở mắt ra xem.



Đến khi “phịch” một tiếng, tiếp đó là cảm giác đau đớn truyền đến, Tần Minh Nguyệt chỉ có cảm giác đau, đã phán đoán không ra được rốt cuộc là cơn đau từ nói nào truyền đến, sau đó bên phía ghế lái mở cửa xe ra, Lộ Triệt Minh xuống xe ngẩng đầu, gương mặt kinh hoàng nhìn thấy trên nóc xe mình có một người phụ nữ.

Ngay sau đó anh ra đến cửa xe phía sau, nhìn thấy người đàn ông ngồi ở bên trong không có chút động tĩnh nào, khóe miệng khẽ co rút: “Tổng giám đốc, xem tình huống hình như có một người phụ nữ tự sát, lại đụng trúng nóc xe của chúng ta.”

“Người đã chết chưa?”

Dù cho nóc xe đã lõm, Tư An Húc vẫn sừng sững bất động như cũ, dường như không có gì bất ngờ, tiếp tục cúi đầu nhìn đồ trong tay, giọng nói trầm thấp, mang theo một tia từ tính trêu người.

Ừm…

Dẫu sao Lộ Triệt Minh theo Tư An Húc nhiều năm, vừa nãy nhìn cái đã biết, người phụ nữ chưa hề chết, nhưng chắc chắn ngã cũng không thể nào nhẹ, còn động đậy, nhưng lại không phát ra bất kỳ âm thanh nào, hơn nửa là đau đến trong chốc lát không thể nào phát ra âm thanh được.

“Chưa chết.” Lộ Triệt Minh kính cẩn lễ phép trả lời.

“Chưa chết nên làm gì thì làm đi, còn cần tôi dạy anh sao?

Lời này của Tư An Húc nghĩa là nên bồi thường thì bồi thường, nên báo cảnh sát thì báo cảnh sát.

Cũng phải, xe mình đang êm đẹp dừng ở đây, đang chuẩn bị khởi động, ai ngờ lại từ trên trời rớt xuống một người, đụng trúng xe bọn họ, đụng hư xe chỉ là chuyện nhỏ, cũng may chất lượng của chiếc xe này đủ tốt, nếu như đụng trúng người đàn ông tinh quý bên trong, sợ rằng người phụ nữ này muốn chết cũng không dễ dàng như vậy.

Nhưng mà, dù sao cũng là một người phụ nữ, còn là một người phụ nữ trong lòng muốn chết, Lộ Triệt Minh cảm thấy, chuyện này phỏng đoán sẽ chẳng dễ dàng giải quyết như vậy. Dẫu sao chân trần cũng không sợ mang giày, người phụ nữ này vốn dĩ một lòng muốn chết, để cô ấy bồi thường tiền, Lộ Triệt Minh cảm thấy độ khó có hơi lớn.

Nhưng tổng giám đốc nhà mình đã nói rồi, như thế nào cũng phải làm theo.



Bên cạnh đã có rất nhiều người vây xem, đối với Tần Minh Nguyệt ở trên xe với Tư An Húc chỉ chỉ trỏ trỏ, mặc dù tầm nhìn của Tư An Húc đang dừng lại trên tư liệu trong tay, nhưng loại khí tức được toàn thân lại giải phóng ra càng lúc càng lạnh, lại khiến cho Lộ Triệt Minh hiểu, tổng giám đốc nhà anh như thế này là không còn kiên nhẫn rồi.

Tần Minh Nguyệt dùng sức ngồi dậy từ trên nóc xe, xoa xoa đầu có hơi đau, vừa nhìn liền thấy gương mặt khó coi của người đàn ông bên cạnh xe.

Tần Minh Nguyệt bỗng nghi hoặc, cúi đầu nhìn, mới phát hiện mình vừa mới ngã trúng xe của người khác.

Tạ ơn trời đất, mình vẫn còn sống, chỉ có sống, mới có cơ hội tìm thấy con trai mình.

Vừa nghĩ như vậy, Tần Minh Nguyệt không quan tâm đến đau đớn trên người mình, cũng không thèm quan tâm sắc mặt khó coi của người đàn ông, lộ ra một nụ cười miễn cưỡng: “Vị tiên sinh này, thật xin lỗi.”

Giọng nói của Tần Minh Nguyệt có hơi yếu ớt, sắc mặt trắng tái đến không ra sao, trong lòng Lộ Triệt Minh có chút không nỡ, nhưng cảm nhận được khí lạnh từ trong xe tản ra, nhịn không được mà run rẩy một cái.

“Vị phu nhân này, cô vẫn ổn chứ? Có thể phiền cô xuống trước không.”

Tần Minh Nguyệt vốn dĩ mới sinh xong, lại bị giày vò trước trước sau sau lâu như vậy, sắc mặt khó coi vô cùng, cơ thể dường như đã đạt đến giới hạn của mệt mỏi.

Nhưng những người làm mẹ luôn kiên cường, lại thêm là do bản thân mình không đúng trước, Tần Minh Nguyệt yếu ớt gật đầu, di chuyển từng chút một từ nóc xe xuống dưới.

Người vây xem phát ra đủ loại âm thanh không giống nhau, đủ loại chỉ chỉ trỏ trỏ, điều này đối với Tần Minh Nguyệt mà nói, căn bản không phải là chuyện gì, cảm giác duy nhất lúc này của cô chính là, may mắn còn sống, vẫn còn cơ hội tìm thấy con trai của cô.

Mà cửa tòa nhà căn hộ, bảo vệ vừa nãy đi xuống, nhìn thấy Tần Minh Nguyệt còn sống chưa chết, thở phào một hơi nhưng đồng thời lại trở nên lo lắng, vội nhân lúc không có người phát hiện, yên lặng trốn vào trong phòng bảo vệ, giả dạng như không có chuyện gì xảy ra vậy.

Vừa mới di chuyển đến chỗ đầu xe, cả cơ thể Tần Minh Nguyệt không thể nào chống đỡ nổi, trực tiếp lăn xuống dưới, Lộ Triệt Minh lanh tay lẹ mắt, vội vàng tóm chặt lấy cô, miễn cho cô nhảy lầu không chết, lại từ trên xe ngã xuống ngã chết luôn, đến lúc đó tránh không được dẫn rắc rối vào mình.

Sau khi Tần Minh Nguyệt miễn cưỡng đứng ổn lại, ngẩng gương mặt đầy ý xin lỗi nhìn Lộ Triệt Minh: “Cảm ơn anh, thật sự rất xin lỗi, tôi rất xin lỗi, không phải tôi cố ý.”
break
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc