" Anh... anh đi ra nhanh... " Đỗ Dương Xuân Hy hai mắt trừng to rống giận.
Khổng Bắc Trình vội vàng lấy tay che miệng cô lại.
" Em điên rồi sao Hy Hy? Các con còn đang ngủ. "
Đỗ Dương Xuân Hy bị che miệng, tay chân loạn xạ đẩy Khổng Bắc Trình ra cho đến khi nghe hết câu của Khổng Bắc Trình, tay chân cô mới ngoan ngoãn.
Cô mím mím môi nhìn bốn cục thịt ở trên giường. Chết cô rồi, giận quá mất khôn, bốn đứa con của cô còn ngủ a thế mà cô lại rống lớn như vậy.
Khổng Bắc Trình nhìn ŧıểυ bảo bối ngoan ngoãn không khỏi nhếch mép, anh nhân cơ hội nắm lấy tay cô đi ra khỏi phòng.
Đỗ Dương Xuân Hy nhìn nhìn bàn tay to lớn đang nắm lấy bàn tay của mình một cái cũng không hất ra cứ đi ra theo.
Vào đến phòng làm việc.
Đỗ Dương Xuân Hy ngồi trên sofa không hé một lời. Khổng Bắc Trình thấy cô không đuổi anh, trong lòng mừng thầm, anh ngồi xuống sofa đối diện với Đỗ Dương Xuân Hy.
Đỗ Dương Xuân Hy nhướng nhướng mày, nhìn đồng hồ một lúc nói.
" Anh... haizz... anh đi đi. "
" Đi đâu Hy Hy? " Khổng Bắc Trình giả vờ không hiểu nói.
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu nhíu mày.
" Còn đi đâu nữa, anh về lại khách sạn hay bay về thành phố Q đi chứ! " dừng một chút Đỗ Dương Xuân Hy lại nói.
" Chứ anh định ở đây làm gì? "
Khổng Bắc Trình bĩu môi buồn bã nói.
" Ở với Hy Hy không được sao? "
" Không! Chúng ta không quen biết gì nhau cả. "
" Hy Hy biết rõ là chúng ta có quen biết nhau mà. "
" Không có quen biết. "
" Có mà! "
" Không có. "
" Hy Hy, anh là ba của bốn cục thịt còn đâu. "
" Thì sao? "
" Thì là có quen biết Hy Hy nha. Còn có... còn có như vậy như vậy nữa. "
" Khổng Bắc Trình, anh muốn cái gì đây? "
" Hy Hy... Anh chỉ muốn theo đuổi em thôi mà. " dừng một chút Khổng Bắc Trình lại nói.
" Anh thật sự rất nghiêm túc. "
" Chủ tịch Khổng. " Đỗ Dương Xuân Hy nhìn Khổng Bắc Trình gọi một tiếng lại nói.
" Đừng vì những đứa bé mà gượng ép ở chung nhau. Thời đại nào rồi mà chủ tịch Khổng lại lạc hậu như vậy? "
" Hy Hy... anh là vì em chứ không hề vì các con mà muốn theo đuổi em. "
" Nhưng anh phải biết, chúng ta chưa từng gặp nhau cũng chưa từng tiếp xúc gì với nhau thì làm gì có chuyện yêu với chả thương? "