Bạch Nguyệt Quang Mang Bụng Bầu Trở Về Khiến Giới Giải Trí Sôi Sục

Chương 2

Trước Sau

break

Hai người bọn họ chạy nhanh như vậy, liệu cốt truyện có chịu buông tha cho cô không?

Năm năm không gặp, Cố Phỉ Nhiên ngày trước mới ngoài hai mươi tuổi giờ đây đã trở nên chín chắn và điềm tĩnh hơn nhiều. Anh ta mặc một bộ vest cao cấp được may đo hoàn hảo, tóc vuốt ngược chuẩn phong cách tổng tài, lạnh lùng đẩy gọng kính trên mũi.

Anh ta nói: “Tôi và cô ấy chỉ đơn thuần là quan hệ cấp trên và cấp dưới, em đừng hiểu lầm.”

Hừ.

Nam chính trong các câu chuyện thế thân lúc đầu đều nói như thế này.

Nhưng cuối cùng, chẳng phải vẫn khiến bạch nguyệt quang chết thảm sao?

Cút đi!

Du Hi Duyệt lườm một cái thật to.

Một tên đàn ông ngay cả việc mình thích ai cũng không rõ ràng, thật sự có bản lĩnh lớn đến mức phá sản hàng loạt công ty như vậy sao?

Hào quang nam chính đúng là mạnh mẽ thật.

Cốt truyện à, thật sự quá đáng với tôi rồi!

Cố Phỉ Nhiên bước chân dài, chỉ hai bước đã đuổi kịp Du Hi Duyệt: “Sau khi trở về, em còn đi nữa không?”

“Không đi nữa.”

Lần này về nước, cô nhất định phải nắm lấy tất cả những gì thuộc về mình tài sản, gia đình của cô.

Và cả đám liếm cẩu kia nữa.

Gọi các đại lão là liếm cẩu có phải hơi tự luyến không?

Nhưng chẳng còn cách nào, ai bảo cốt truyện thiết lập nữ phụ là một mỹ nhân vạn người mê chứ.

Hồi nhỏ cô còn làm rất nhiều việc tốt, trở thành bạch nguyệt quang trong lòng không ít người.

Ánh mắt Cố Phỉ Nhiên suốt cả hành trình dán chặt vào Du Hi Duyệt, sáng rực, khóe miệng hơi nhếch lên: “Tôi sẽ sắp xếp một bữa tiệc chào mừng cho em tối nay.”

“Để vài ngày nữa đi, tôi cần nghỉ ngơi cho hết chênh lệch múi giờ.”

Anh ta có chút thất vọng: “Thật ra trong năm năm qua, tôi đã muốn ra nước ngoài thăm em, nhưng mỗi lần định đi tìm em, lại luôn xảy ra sự cố. Duyệt Duyệt, em có giận tôi không?”

Thanh mai trúc mã từ nhỏ, Duyệt Duyệt vốn rất có giáo dưỡng, những lời châm chọc mỉa mai vừa rồi không giống kiểu cô sẽ nói ra.

Cố Phỉ Nhiên cảm thấy cô chắc chắn đang giận, nên mới nói những lời không suy nghĩ như vậy.

Cũng không trách cô được.

Du Hi Duyệt cười nhạt, vẻ mặt chẳng hề để tâm: “Hóa ra là vậy à, tôi còn tưởng anh bị hạn chế chi tiêu cơ đấy.”

Đáng tiếc thật.

Hóa ra không bị hạn chế chi tiêu.

Nam chính đúng là nam chính.

Có tiền, có quyền, có bối cảnh, không khó khăn nào có thể đánh bại anh ta.

Trừ bạch nguyệt quang.

“Duyệt Duyệt đi nước ngoài năm năm, giờ trở nên hài hước hơn rồi.” Cố Phỉ Nhiên mở cửa xe cho cô: “Em nghỉ ngơi cho tốt trước đã, tiệc chào mừng tôi sẽ sắp xếp sau ba ngày nữa, được chứ?”

“Được.”

Du Hi Duyệt đóng cửa xe, nụ cười trên mặt lập tức biến mất.

Chú Lâm đặt vali hành lý xong, ngồi vào ghế phụ, quay đầu lại cười tươi rói: “Đại tiểu thư nhà ta và Cố tổng vẫn cứ xứng đôi như vậy! Lần này về nước, chắc sẽ kết hôn nhỉ, nhà ta lâu lắm rồi không có hỷ sự.”

Du Hi Duyệt vội vàng từ chối: “Đừng! Chú Lâm, không! Không xứng đâu, con và Cố Phỉ Nhiên tuyệt đối không thể nào.”

Chú Lâm mang vẻ mặt của một người đang mê mẩn cặp đôi yêu thích: “Tiểu thư không thích Cố tổng sao?”

Du Hi Duyệt xoa bụng bầu: “Không thích, con ở nước ngoài đã từng yêu đương, con còn có con của anh ấy. Đáng tiếc là anh ấy qua đời vì tai nạn, nên con quyết định sau khi về nước sẽ chăm chỉ nuôi dưỡng kết tinh tình yêu của chúng tôi.”

Chú Lâm: !!!

Tài xế: !

Cả ba người trong xe đều sững sờ.

Du Hi Duyệt thì sốc vì nhìn thấy tấm biển quảng cáo khổng lồ của người đàn ông trong miệng cô đã qua đời.

Ba của đứa bé tên là Phong Cảnh Triệt.

Hóa ra là một ảnh đế hàng đầu trong nước.

Cô mấy năm nay ở nước ngoài mãi, không để ý lắm đến giới giải trí trong nước, nên không hề biết người đàn ông đêm đó lại là một đại minh tinh.

Xong đời rồi, xong đời rồi.

Chuyện này phải giấu cho kỹ.

Nếu không, giới giải trí lại có thêm một tin đồn chấn động.

Chú Lâm theo ánh mắt của Du Hi Duyệt nhìn ra ngoài, thấy một tấm quảng cáo trang sức, lập tức nghĩ ngay đến việc sắp xếp cho đại tiểu thư.

Hoàn toàn không để ý đến tấm biển siêu to của Phong Cảnh Triệt ngay bên cạnh.

“Đại tiểu thư, cô mang thai!!!”

Cả chú Lâm và tài xế đồng thanh thốt lên.

Du Hi Duyệt sống không còn gì luyến tiếc lấy điện thoại ra tìm kiếm tên Phong Cảnh Triệt: “Phản xạ của hai người chậm chạp quá đi.”

Phản xạ của cô cũng chậm chạp không kém!

“Hu hu hu, đại tiểu thư, cô thật đáng thương quá...”

“Sao cậu ta lại chết được chứ, đi theo đại tiểu thư về nước hưởng phúc không phải tốt hơn sao...”

“Đại tiểu thư, bây giờ cô cảm thấy thế nào, có cần đi thẳng đến bệnh viện kiểm tra không?”

“Đại tiểu thư, làm mẹ đơn thân vất vả lắm, hay là tìm một chàng rể đến ở rể đi!”

Tài xế và chú Lâm vừa khóc vừa gào.
 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc