BÁCH LUYỆN THÀNH THẦN

Chương 708 - Ghen Tuông Sôi Trào

Trước Sau

break
Ninh Vũ Điệp thân là nữ nhân, đối với phương diện này nhạy bén thế nào?

Thật ra khi nàng thấy ánh mắt Khê Ấu Cầm thì cũng đã hiểu ra một ít manh mối.

Bởi vì2bận xử lý công việc của Vân Điện nên nàng còn chưa có thời gian để nói chuyện với La Chinh. Mấy năm nay, La Chinh đã đi đâu? Vì sao lại đột nhiên xuất8hiện? Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra trong mộ Tiên Thiên Miểu?

Nàng định sau khi làm xong mọi chuyện rồi lại nói chuyện rõ ràng với La Chinh.

Chỉ không ngờ tiểu thư Khê gia6lại đột nhiên tới Vân Điện tìm hắn vào lúc này. Nhìn dáng vẻ giữa hai người bọn họ thì chắc chắn đã xảy ra một vài sự việc…

Chuyện của cô tiểu thư Khê gia3này, không ít thì nhiều, Ninh Vũ Điệp cũng đã từng nghe nói đến. Thậm chí, trước đây nàng còn đề nghị với Hư Linh Tông để họ nhanh chóng gả nữ nhân này ra5ngoài. Vì nàng có Âm Thể Tử Cực, nên một khi rơi vào tay Thôi Tà thì hậu quả thực sự không thể tưởng tượng được, hơn nữa có lẽ La Yên cũng sẽ theo đó mà gặp tai ương.

Nhưng vì sao La Chinh lại quen biết nữ nhân này? Mà khi La Chinh trở về Vân Điện thì nàng ta cũng đi theo…

Nghe Ninh Vũ Điệp nói vậy, trên mặt Khê Ấu Cầm hiện vẻ xấu hổ. Tuy nàng luôn nóng nảy, lại tùy hứng, nhưng dù sao cũng là tiểu thư khuê các, loại chuyện này sao có thể nói ra trước mặt nhiều người như vậy được?

Sự xấu hổ của Khê Ấu Cầm càng làm tăng thêm suy đoán trong lòng Ninh Vũ Điệp. Đột nhiên vào lúc đó, giọng nói lạnh lùng của Ninh Vũ Điệp vang lên: “Gỡ bỏ kết giới, cho nàng vào!”

Dưới mệnh lệnh của Ninh Vũ Điệp, kết giới Vân Điện tạm thời được gỡ bỏ. Sau khi Khê Ấu Cầm đi vào bên trong thì kết giới lại bao phủ Vân Điện lần nữa.

Sau khi Khê Ấu Cầm đi vào kết giới, nàng lại bay thẳng về phía La Chinh.

Da đầu La Chinh tức khắc truyền đến từng cơn tê dại, hắn hoàn toàn không biết nên làm thế nào để đối phó với việc này.

Trong địa cung, La Chinh giận dữ nên đã làm chuyện hoang đường! Hơn nữa khi đó đang bị Thôi Tà và Vu Chiêm Hà từng bước ép sát, hắn sợ Khê Ấu Cầm sẽ rơi vào tay Thôi Tà thì hậu quả rất khó lường nên đã lựa chọn cướp đi nguyên âm của nàng ta.

Động cơ của La Chinh rất chính xác, nhưng lại không công bằng với nàng ta.

Huống hồ, chắc chắn La Chinh không thể phủ nhận. Trên thực tế, Khê Ấu Cầm cũng có thể coi là nữ nhân đầu tiên của La Chinh!

Khê Ấu Cầm không để ý tới sắc mặt của những người khác, nhẹ nhàng lướt qua, dựa vào người La Chinh, đầu cúi hẳn xuống, giống như đứa bé làm sai việc gì vậy.

Ninh Vũ Điệp vừa thấy cảnh này thì nhất thời tức giận, khuôn mặt cũng bị một lớp sương lạnh bao phủ!

Nhưng nàng thân là Điện chủ, về phương diện này cũng không thể biểu đạt cảm xúc quá mức mãnh liệt, huống chi bản thân Ninh Vũ Điệp cũng có lực áp chế cảm xúc của bản thân. Nàng cương quyết kiềm nén luồng cảm xúc khó chịu xuống, khuôn mặt lại treo nụ cười thản nhiên, nhưng giọng nói lại như nghiến răng mà ra: “Vị tiểu thư Khê gia này, ngươi còn phải nói cho ta biết, vì sao ngươi phải theo tới Vân Điện!”

Đại Mộng chân nhân và các vị trưởng lão khác liếc nhìn nhau một cái. Cảm xúc trên mặt Ninh Vũ Điệp thay đổi thất thường thế nào, bọn họ sao lại không rõ?

Theo lý thuyết, La Chinh là người của Vân Điện, cứ coi như hắn đưa Khê Ấu Cầm vào trong Vân Điện thì cũng không làm trái quy tắc. Hơn nữa, câu hỏi vừa rồi của Ninh Vũ Điệp đã chứng thực vị tiểu thư Khê gia này chính là nữ tử có Âm Thể Tử Cực kia, thảo nào lại có thể triệu hồi ra nhiều cự kiếm như vậy.

Bây giờ Thiên Tà Tông đang tàn sát bừa bãi ở phía bắc, xuất phát từ việc muốn bảo vệ cho Khê Ấu Cầm thì tạm thời để nàng ta ở lại trong Vân Điện là một việc hết sức bình thường, tội gì mà Điện chủ phải tra hỏi nhiều lần như vậy?

Khỏi cần phải nói, chắc chắn là ghen.

Bây giờ Điện chủ đã biến thành một ngọn núi lửa, chẳng qua ngọn lửa đã được kiềm chế trong lòng, chứ nếu không lỡ như phun trào ra thì có lẽ bọn họ ở đây sẽ bị vạ lây ngay. Bây giờ chuồn là thượng sách, vì thế toàn bộ trưởng lão Vân Điện đều lặng lẽ lui vào trong.

“Ta… ta đã không còn chỗ để đi.” Khê Ấu Cầm trả lời.

Hư Linh Tông đang bị Thiên Tà Tông tấn công, vì truyền tống trận đã bị phá hủy nên bây giờ tin tức còn chưa truyền về, nhưng nếu lúc này Khê Ấu Cầm lựa chọn về thành Hư Thiên thì rõ ràng không phải một quyết định tốt.

“Vì sao cứ phải đi theo La Chinh?” Ninh Vũ Điệp nhìn chằm chằm Khê Ấu Cầm rồi hỏi.

Khê Ấu Cầm chớp mắt một cái, bị Ninh Vũ Điệp nhìn chằm chằm rồi hỏi năm lần bảy lượt như thế, bỗng nhiên nàng cảnh giác. Nàng không hề trả lời vấn đề của Ninh Vũ Điệp mà hỏi ngược lại: “Ngươi… ngươi là Điện chủ Vân Điện?”

“Đúng vậy, ta chính là Điện chủ Vân Điện.” Ninh Vũ Điệp trả lời.

Khê Ấu Cầm mím môi, sau đó mới nói: “Ta nguyện đi theo La Chinh, ngươi là Điện chủ… cũng phải hỏi chuyện này sao?”

“…”

Bị Khê Ấu Cầm hỏi vặn một câu như vậy, Ninh Vũ Điệp lập tức không còn lời nào để nói…

Khê Ấu Cầm nói rất đúng, tuy nàng là Điện chủ, còn La Chinh là người của Vân Điện, nhưng nàng lo chuyện này cũng là quá rộng, ngay cả Huyền Âm Quán luôn kiểm soát cực kỳ nghiêm khắc cũng sẽ không lo đến loại chuyện này đâu nhỉ?

Ninh Vũ Điệp sửng sốt một hồi, khuôn mặt lộ ra vẻ cô đơn. Ngay sau đó nàng thở dài, thầm liếc nhìn La Chinh một cái rồi nhẹ giọng nói: “Cũng đúng, ta lo hơi nhiều rồi. La Chinh, nàng có Âm Thể Tử Cực, không thể để rơi vào tay Thôi Tà, trong khoảng thời gian này cứ để nàng ở tạm trong Vân Điện của chúng ta đi!”

Nói xong, Ninh Vũ Điệp xoay người rời đi.

Nghe Ninh Vũ Điệp nói vậy, La Chinh cảm thấy da đầu mình có vô số con sâu nhỏ chui tới chui lui. Quan trọng là bây giờ hắn rất rất mất tự nhiên, có vẻ Ninh Vũ Điệp cũng không biết rằng hắn đã cướp đi nguyên âm của Khê Ấu Cầm.

Đúng lúc này có một chút ánh sáng đỏ bay ra ngoài, hóa ra Huân đã rời khỏi thân thể La Chinh.

Hai ngày này Huân cảm thấy hơi mất mát, cho nên nàng vẫn luôn không ra mặt. Nhìn thấy cảnh tượng hôm nay, bỗng nhiên tâm trạng nàng như tốt hơn rất nhiều. Sau khi nàng xuất hiện thì dán mắt về phía Ninh Vũ Điệp rời đi rồi khẽ cười nói: “Bây giờ đã phản ứng như vậy rồi, khi biết chuyện của các ngươi không biết nàng sẽ có phản ứng gì nữa.”

Đương nhiên Khê Ấu Cầm hiểu rõ cái cụm “chuyện của các ngươi” của Huân là ám chỉ cái gì, sắc mặt nàng lập tức đỏ lên.

La Chinh còn đang trưng ra vẻ mặt khổ sở. Đối với hắn, xử lý loại chuyện này khó không khác gì khi đối kháng với Thôi Tà. Ngược lại thì tâm trạng Huân lại không tồi, quan trọng là nàng muốn nhìn xem Ninh Vũ Điệp này có thể kiềm chế tới khi nào!

Lúc trước vứt Khê Ấu Cầm lại trong thành Hỏa Dương, La Chinh cũng không suy xét gì nhiều, bởi vì nguyên âm của Khê Ấu Cầm sẽ mang đến cho La Chinh rất nhiều phiền phức. Khi đó La Chinh một lòng muốn thoát khỏi sự truy đuổi của Thôi Tà nên chỉ muốn ném cái phiền toái này đi.

Nhưng giờ Khê Ấu Cầm đã tìm tới Vân Điện rồi, La Chinh hẳn phải xử lý nhỉ?

“Ta sắp xếp cho ngươi một chỗ ở trước. Đi cùng ta.” La Chinh trầm mặt, sau đó đưa Khê Ấu Cầm đi tìm một vị chấp sự trong Vân Điện rồi sắp xếp chỗ ở cho nàng.

Trong Vân Điện cũng có không ít nữ đệ tử, ví dụ như đệ tử trong Thải Vân Tông đều là võ giả nữ. Thật ra sắp xếp một chỗ ở cho Khê Ấu Cầm cũng không khó, vấn đề là về sau nên đối xử với nàng thế nào? Nàng đóng vai trò gì bên người La Chinh?

Bản thân La Chinh cũng không ngừng đắn đo, đối với con đường võ giả của mình, La Chinh có thể lên kế hoạch gọn gàng, rõ ràng, nhưng trong chuyện tình cảm thì hắn lại rối tinh rối mù. Huống chi La Chinh và Khê Ấu Cầm hoàn toàn chẳng chẳng có tình cảm gì.

Trong khi La Chinh còn chưa rõ ràng thì Khê Ấu Cầm lại khác.

Điều kiện chỗ ở La Chinh sắp xếp cho nàng cũng coi là không tồi, ít nhất còn tốt hơn rất nhiều so với hầu hết các nữ đệ tử khác, nhưng Khê Ấu Cầm vẫn chưa quen.

Hoàn cảnh sống từ nhỏ của nàng tốt như thế, ngay cả chiếc gương đồng treo trên vách tường cũng phải chú ý về độ cao, kích cỡ, chất lượng, còn vị trí giường đệm, vật liệu làm gối đầu cũng phải được chọn lựa kỹ càng. Cho dù đây là ngày đầu tiên nàng có thể ngủ yên ổn sau khi rời khỏi Khê gia thì nói chung nàng vẫn mất ngủ.

Ngồi ngay ngắn trên giường, Khê Ấu Cầm ôm hai đầu gối, ngơ ngác nhìn bầu trời đen u ám ngoài cửa sổ, khuôn mặt bỗng nhiên nở nụ cười. Cứ cho là nàng không quen sinh hoạt kiểu này thì ít nhất cũng nên thử nhẫn nại, coi như là vì hắn!

Vị thiên kim tiểu thư bướng bỉnh này trông như vừa tìm thấy lý do cao thượng để hoàn thành nhiệm vụ gian khổ nhất vậy…

Nếu người khác biết, hoàn cảnh hơi đơn sơ của Vân Điện lại khiến nàng ta cảm thấy mình như đang bị gây khó dễ thì chắc hẳn đều sẽ cạn lời.

Mà đêm nay, không phải chỉ một mình nàng không ngủ được.

Ninh Vũ Điệp ngồi ngay ngắn trong Băng Cung, tiếp tục cải thiện tu vi của mình. Nàng vừa mới tiến vào Sinh Tử Cảnh, còn cần bồi dưỡng chân nguyên. Sau khi bước vào Sinh Tử Cảnh, chân nguyên bắt đầu hóa lỏng, toàn bộ quá trình trong Sinh Tử Cảnh chính là không ngừng hóa lỏng chân nguyên. Sau khi tới Thần Hải Cảnh thì mới có được một không gian, biến chân nguyên thành biển, kiến tạo một thế giới trong cơ thể!

Tuy Ninh Vũ Điệp đang tu luyện, nhưng nàng lại cảm thấy vô cùng bực bội, trong đầu cứ hiện lên câu nói kia của Khê Ấu Cầm.

Lúc này Ninh Vũ Điệp cũng đang tự hỏi mình, rốt cuộc thì nàng có tư cách để hỏi La Chinh hay không?

Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com

break
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc