Khê Ấu Cầm lơ lửng bên ngoài kết giới, ánh mắt không ngừng lóe lên, vẻ mặt ngơ ngác không biết đang nghĩ gì.
“Triệu nhị ca, cô gái kia trông xinh đẹp như vậy, sao mình không qua tâm sự với nàng một chút?” Một hộ vệ hỏi.
Hộ vệ phía trước hừ một tiếng: “Không có cái phúc phận đấy. Vừa nhìn là biết nàng ta được2sinh ra trong đại gia tộc nào đó rồi. Người ta lại tới tìm La Chinh, chẳng lẽ lại là người mà ngươi và ta có thể với tới? Chỉ là không biết La Chinh nợ người ta cái gì để người ta một thân một mình tới Vân Điện thế này.”
“Việc này có cần thông báo lên trên không?” Một hộ vệ khác nói.
“Ta thấy hay8là thôi đi. Mấy ngày nay Điện chủ rất bận! Chúng ta cứ trông kỹ cửa lớn, không cho bất kỳ kẻ nào đi vào là được!” Một hộ vệ khác nói.
Mấy hộ vệ nhỏ giọng bàn bạc, nhưng ánh mắt vẫn cứ tập trung trên người Khê Ấu Cầm. Đứng gác ở đây là một công việc rất nhạt nhẽo, trước mắt có một vị mỹ6nhân tao nhã, sạch sẽ như vậy để nhìn cho đã mắt thì cũng không tồi.
Khê Ấu Cầm cúi đầu, một lúc lâu sau nàng bỗng ngẩng đầu lên rồi vẫy tay một cái. Vừa vẫy tay xong trong không gian bất ngờ xuất hiện một cái khe, một thanh cự kiếm bất ngờ chém mạnh vào kết giới của Vân Điện!
“Ầm!”
Thanh cự kiếm này chém lên3kết giới, phát ra một tiếng trầm vang. Ngay sau đó, trên kết giới Ánh Nước Tràn Đầy đã lờ mờ xuất hiện một tầng gợn nước.
“Mẹ nó chứ!”
Mấy tên hộ vệ kia thấy cảnh trước mắt mà hoảng sợ. Bọn họ không ngờ nữ nhân này có lá gan lớn đến vậy, không cho nàng vào thì nàng trực tiếp tấn công vào kết giới!
Nói thế5nào thì Vân Điện cũng là một tông môn ngũ phẩm, lang thang đến tận đây rồi tấn công vào kết giới của Vân Điện thì có phải đang tìm chết không hả?
“Này! Ngươi mau rời khỏi đây đi! Khuyên ngươi một câu, không nên gây chuyện ở Vân Điện chúng ta. Ta đây có lòng tốt nhắc nhở ngươi một tiếng, nếu không lát nữa ngươi muốn chạy cũng không chạy được đâu!” Một hộ vệ nói với Khê Ấu Cầm.
Khê Ấu Cầm không để ý tới lời cảnh cáo này, ngón tay nhẹ nhàng búng một cái. Lúc này trên bầu trời xuất hiện mười cái khe, ngay sau đó là mười thanh cự kiếm chui ra, chém thật mạnh xuống kết giới!
“Ầm ầm…”
Mười thanh cự kiếm này đồng thời chém xuống, sức mạnh lập tức tăng lên gấp mười lần. Lúc này, không chỉ là dọa những hộ vệ kia mà còn làm kinh động đến người trong Vân Điện.
Hai vị chấp sự Thần Đan Cảnh trong Vân Điện nhanh chóng lao ra, lạnh lùng liếc mắt nhìn Khê Ấu Cầm một cái: “Kẻ nào làm loạn ở đây?”
Khê Ấu Cầm làm gì nghe bọn họ nói? Lần này nàng triệu hồi hơn trăm thanh cự kiếm rồi hung hăng chém xuống kết giới.
“Ầm ầm!”
Uy thế từ hơn trăm thanh cự kiếm chém xuống đã bắt đầu hơi dọa người, gợn nước ở mặt ngoài kết giới cũng đã bắt đầu chấn động!
Thủ đoạn của Khê Ấu Cầm lại là cách công phá kết giới thích hợp nhất, thậm chí còn có hiệu quả rất lớn trong chiến tranh tông môn! Ví dụ như nàng triệu hồi trăm vạn thanh cự kiếm rồi cùng lúc chém xuống, chắc chắn nó sẽ hủy diệt toàn bộ các thành thị, nhưng lại không thể chém chết La Chinh.
Nếu là trong chiến tranh tông môn, nhiều cự kiếm cùng chém xuống một lúc như vậy thì có lẽ phía đối phương cũng chỉ còn lại mấy cường giả đứng đầu, còn lại đều sẽ bị cự kiếm chém thành thịt vụn.
“Dừng tay!”
“Muốn chết!”
“Ngươi biết đây là đâu không hả?”
Trong những tiếng hét của các chấp sự, Khê Ấu Cầm không hề dừng tay. Lúc này đã có hơn một nghìn thanh cự kiếm chém mạnh xuống phía dưới!
Hơn một nghìn thanh cự kiếm đồng thời chém xuống phía dưới, uy lực thực sự vô cùng khủng bố, dường như có thể so sánh với một quyền của Thôi Tà. Chẳng qua một quyền của Thôi Tà tập trung vào một điểm, còn hơn một nghìn thanh cự kiếm này lại phân tán khắp kết giới trước mặt Khê Ấu Cầm!
Nhưng kết giới này vốn sẽ làm phân tán lực lượng để cả kết giới cùng chịu lực tấn công, cho nên một quyền của Thôi Tà không thể so sánh với một kích này của Khê Ấu Cầm. Toàn bộ bề ngoài kết giới bắt đầu nổi sóng. Cùng lúc đó, viên đá chân nguyên cực phẩm để duy trì kết giới Ánh Nước Tràn Đầy này cũng đang nhanh chóng tiêu hao.
La Chinh vốn còn đang nói chuyện phiếm với Hoa Thiên Mệnh, mấy năm nay, đám Hoa Thiên Mệnh cũng đã trải qua không ít chuyện, trong đó có hai lần đều tìm được đường sống trong chỗ chết, đúng lúc này La Chinh bỗng nhìn thấy kết giới trên bầu trời Vân Điện xuất hiện gợn sóng rất mạnh!
Có thể khiến Ánh Nước Tràn Đầy khuếch tán sức mạnh đến mức độ này, chỉ e là cường giả Sinh Tử Cảnh đang tấn công kết giới. Chẳng lẽ là Thôi Tà?
Vẻ mặt La Chinh thay đổi, chạy ngay đến nơi sức mạnh được khuếch tán ra.
Cùng lúc đó, Ninh Vũ Điệp, Đại Mộng chân nhân và toàn bộ trưởng lão của Vân Điện đều đuổi đến.
“La Chinh, có chuyện gì vậy?” Trên đường đuổi đến nơi, Ninh Vũ Điệp hỏi La Chinh.
“Ta cũng không rõ lắm, công kích ở Trung Vực có thể khiến Ánh Nước Tràn Đầy phản ứng kịch liệt như thế thì chỉ có thể là cường giả Sinh Tử Cảnh!” La Chinh thận trọng nói.
Cường giả Sinh Tử Cảnh ở Trung Vực tổng cộng cũng chỉ mấy người, một đôi tay cũng có thể đếm hết. Nhưng nếu người kia là Thôi Tà thì hẳn đã có người thông báo từ lâu, thật không biết người tấn công kết giới là ai?
Ngay khi La Chinh vừa đuổi tới cửa lớn của Vân Điện, hắn đã nhìn thấy không gian bên ngoài kết giới xuất hiện hơn vạn thanh cự kiếm!
Khi Ninh Vũ Điệp, La Chinh và Đại Mộng chân nhân nhìn thấy hơn vạn thanh cự kiếm này, sắc mặt đột nhiên đại biến. Nhiều cự kiếm như vậy cùng lúc chém xuống, e rằng thật sự có thể chém hỏng Ánh Nước Tràn Đầy!
“Kẻ nào tấn công Vân Điện của ta!” Ninh Vũ Điệp trầm mặt, cả giận nói. Bọn họ đã thấy một nữ nhân mặc áo trắng ở ngoài kết giới.
Khi La Chinh nhìn thấy những thanh cự kiếm đó, ngay lập tức nhớ tới Tư Diệu Linh năm xưa, hắn đảo mắt thì lại thấy được Khê Ấu Cầm, sắc mặt lập tức thay đổi. Lúc này hắn cũng không nghĩ được gì nhiều, lập tức rít gào với Khê Ấu Cầm: “Ngươi dừng tay cho ta!”
Khê Ấu Cầm nghe thấy giọng nói của La Chinh liền vui mừng. Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ nổi giận đùng đùng của hắn, sắc mặt nàng lập tức ảm đạm. Nam nhân này chưa từng cho mình vẻ mặt tốt!
Nhưng nàng vẫn dừng tay, ngón tay nhẹ nhàng búng lên, toàn bộ cự kiếm đều tan biến trong không gian.
Vốn dĩ Ninh Vũ Điệp đã định ra tay, nàng định trước khi cự kiếm rơi xuống thì đánh chết nữ nhân này! Không cần biết nàng ta là ai, có gan phá hỏng kết giới của Vân Điện thì chính là muốn chết!
Tuy những thanh cự kiếm đó lợi hại, có thể phá hỏng kết giới của Vân Điện, nhưng lại không thể khiến Ninh Vũ Điệp bị thương. Ít nhất thì nàng cũng có dư thời gian để tránh chúng, tìm ra khe hở rồi ra tay đánh chết nữ nhân này.
Tuy nhiên, sau khi nghe thấy tiếng rít gào của La Chinh, nữ nhân kia lại thật sự dừng tay. Ninh Vũ Điệp cũng hơi kinh ngạc, La Chinh quen biết nữ nhân này?
Khê Ấu Cầm cắn môi, nhìn chằm chằm La Chinh rồi hỏi: “Ngươi chịu ra gặp ta rồi?”
“Nếu ngươi muốn gặp ta, vì sao không cho thông báo!” La Chinh tức giận nhìn chằm chằm nữ nhân trước mắt này: “Ngươi ngu xuẩn đến mức không có đầu óc à?”
Khê Ấu Cầm chỉ mấy hộ vệ kia: “Bọn họ nói ngươi không ở trong Vân Điện, ta cho rằng ngươi trốn, không chịu ra gặp ta…”
La Chinh quay đầu lại trừng mắt nhìn mấy hộ vệ, bọn họ lập tức đau khổ nói: “La Chinh, La Chinh đại nhân, bọn ta cũng không biết ngài đã trở về nên đương nhiên chỉ biết trả lời như vậy!” Vừa rồi mấy hộ vệ này thực sự bị dọa sợ chết khiếp, nếu thật sự vì việc này mà khiến kết giới của Vân Điện bị đánh nát thì tội của bọn họ sẽ rất nặng.
La Chinh hừ một tiếng, ngay sau đó nhìn chằm chằm vào Khê Ấu Cầm rồi hỏi: “Ngươi tìm ta làm gì?”
Mọi người cũng tò mò, nữ nhân này tìm La Chinh làm gì?
Khê Ấu Cầm nghĩ một chút, sau đó lắc đầu: “Ta cũng không biết…”
Vẻ mặt của Đại Mộng chân nhân và mấy vị trưởng lão Vân Điện thật sự rất đặc sắc. Họ đã sống nhiều năm như vậy, nói chung cũng có thể đoán được hơn một nửa là La Chinh ăn chơi, phong lưu bên ngoài nên bây giờ người ta tìm tới cửa! Trước đây không lâu, Đại Mộng chân nhân còn thấy cảnh tượng La Chinh ôm Ninh Vũ Điệp, không biết hôm nay phải giải quyết chuyện này thế nào.
Đương nhiên, người đau đầu chắc chắn không phải bọn họ mà là La Chinh.
Ninh Vũ Điệp nhìn nữ nhân kia bằng ánh mắt phức tạp, ngay sau đó hỏi: “Chẳng lẽ ngươi là vị tiểu thư Khê gia kia?”
Mới vừa rồi Khê Ấu Cầm triệu hồi ra nhiều cự kiếm như vậy, trông giống Tư Diệu Linh từng đánh nhau với La Chinh mấy năm trước như đúc, nên đương nhiên Ninh Vũ Điệp cũng đoán ra nàng ta có Âm Thể Tử Cực. Có điều, nàng ta mới chỉ là Thần Đan Cảnh sơ kỳ, vậy mà lại có thể triệu hồi ra nhiều cự kiếm như vậy, lợi hại hơn Tư Diệu Linh năm đó rất nhiều.
Bây giờ trong Trung Vực chỉ có ba người có Âm Thể Tử Cực. Trong đó hai người rơi vào tay Thôi Tà, còn một người là chắt gái của Thanh Hư đạo nhân, thế nên Ninh Vũ Điệp mới có thể suy đoán như vậy.
Nghe thấy Ninh Vũ Điệp đoán được thân phận của mình, Khê Ấu Cầm vội vàng nói: “Đúng vậy, ta chính là Khê Ấu Cầm!”
Nàng cho rằng báo tên của mình ra thì người ta sẽ lập tức tôn trọng, ai ngờ Ninh Vũ Điệp lại dùng vẻ mặt quái lạ rồi nhìn nàng hỏi: “Ngươi không biết vì sao phải tìm La Chinh, thế vì sao lại phải chạy theo tới tận Vân Điện?”
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com