Người đến chính là vị thiếu niên Đồ Đồ Lỗ trong nông trường kia.
Lúc La Chinh vừa mới đến đại lục Hải Thần, không có bất kỳ dân du mục nào2dám đứng lên phản kháng, chỉ có vị thiếu niên tên Đồ Đồ Lỗ này là dũng cảm đứng bên cạnh La Chinh, muốn chống lại Ma tộc.
Mặc dù lấy thực8lực của Đồ Đồ Lỗ, muốn phản khảng thì cũng chỉ là trò cười thôi, nhưng dưới tình huống đó mà vẫn can đảm đứng ra thì cần dũng khí tương6đối lớn, ít nhất thì Đồ Đồ Lỗ vẫn có can đảm bước ra, mà những người khác lại chỉ đứng yên run lẩy bẩy bên cạnh.
Đồ Đồ Lỗ nhìn không3ra tu của những người trước mắt, nghe nói sau khi trở thành Chiến Giả có thể ngự không phi hành, mà thực lực những người này ít nhất đều từ5Chiến Giả trở lên! Nhưng Đồ Đồ Lỗ cũng biết phỏng đoán của mình không tính là chính xác, bây giờ trong bộ lạc du mục này của hắn cũng có Chiến Giả, nhưng khí thế của đám Chiến Giả ấy còn lâu mới bì kịp với những người này.
Có lẽ thấp nhất cũng là cấp bậc Chiến Tướng! Trong lòng Đồ Đồ Lỗ phân tích.
Sau khi hắn dẫn đầu bước đến, đôi mắt sáng lấp lánh kia vẫn luôn nhìn chằm chằm vào La Chinh, sau đó lại bỗng dưng “bịch” một tiếng quỳ trên mặt đất, “Ta, bây giờ ta cũng là một võ giả, xin, xin ngài nhận ta làm đồ đệ!”
Thỉnh cầu thẳng thắn này của Đồ Đồ Lỗ làm rất nhiều Chiến Tôn cấp cao ở đây kể cả Tư Đồ Hạo Thiên và Lưu Vũ cũng phải bật cười, trong cái nhìn của họ, vị thiếu niên Nhân tộc này có vẻ đáng yêu chất phác.
Nghe thấy thỉnh cầu của Đồ Đồ Lỗ, La Chinh lại khẽ lắc đầu, sau đó nói: “Thật xin lỗi, ta không nhận đồ đệ, huống chi… ta cũng sắp rời khỏi đây rồi, tu vi của ngươi quá thấp, không thể nào thông qua truyền tống trận khoảng cách dài như vậy được.”
Nhưng Đồ Đồ Lỗ lại cố chấp hơn tưởng tượng của La Chinh rất nhiều, cậu ta vẫn quỳ dưới đất không dậy, tiếp tục nói: “Ta, sẽ dốc sức liều mạng đuổi theo Chân Thần ngài, cho dù phải trả bằng mạng mình cũng không tiếc.”
“Ha ha, quyết tâm của thằng nhóc này lớn thật!” Một vị Chiến Tôn cấp cao thản nhiên nói.
Thật ra lúc La Chinh vừa đến đại lục Hải Thần, Đồ Đồ Lỗ cũng từng xin La Chinh một lần rồi, nhưng lúc ấy La Chinh đã từ chối, tình hình bây giờ của hắn hoàn toàn không thích hợp để khai tông lập phái, tất nhiên cũng không nói đến chuyện nhận đồ đệ, nên bây giờ La Chinh vẫn không chấp nhận.
Nhưng hình như nếu bây giờ La Chinh không đồng ý thì thằng nhóc này hoàn toàn không định đứng dậy, vẫn quỳ trên mặt đất.
Đúng vào lúc này, một vị Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc bỗng nhiên nói với Đồ Đồ Lỗ: “Nếu hắn không chịu nhận ngươi làm đồ đệ, vậy ta nhận ngươi làm đồ đệ có được không?”
Thực lực của Đồ Đồ Lỗ cũng chỉ mới đến Luyện Cốt Cảnh, thực lực như vậy hoàn toàn không có tư cách gia nhập thánh địa Tử Tâm, e rằng đến cả bài kiểm tra nhập môn đơn giản nhất cũng khó vượt qua nổi, đối với rất nhiều người mà nói có một vị Chiến Tôn cấp cao làm sư phụ của mình, e là nằm mơ cũng cười đến tỉnh!
Vị Chiến Tôn cấp cao này rõ là đang muốn nịnh nọt La Chinh, mặc dù La Chinh rời đi, nhưng lấy lực ảnh hưởng của La Chinh trong thánh địa Tử Tâm này, hắn làm vậy nhất định chỉ lợi chứ không hại, huống chi lỡ như ngày nào đó La Chinh lại quay về đại lục Hải Thần lần nữa thì sao?
Không ngờ Đồ Đồ Lỗ lại ngẩng đầu, đảo mắt, vẫn lắc đầu như trước, “Không, ta chỉ bái Chân Thần làm thầy!”
Trên mặt mọi người đều hiện vẻ bất ngờ, không ngờ rằng thằng nhóc này lại cố chấp đến vậy, ngay cả một vị Chiến Tôn nhận hắn là đồ đệ, hắn cũng không chịu.
Nhưng La Chinh vẫn lắc đầu, “Ta nói rồi, ta sắp phải rời khỏi đây rồi, cho dù ta nhận ngươi, thì cũng không có lợi gì cho ngươi cả.”
“Nhưng mà…” Đồ Đồ Lỗ ngửa đầu nhìn La Chinh, hình như trong đầu còn đang tìm lý do để từ chối.
Đúng vào lúc này, Tư Đồ Hạo Thiên bên cạnh lại cười ha ha nói, “Nếu không thì thế này đi, để ta nhận ngươi làm đồ đệ được không?”
Tư Đồ Hạo Thiên vừa mở miệng, sắc mặt không ít Chiến Tôn cấp cao đều bất ngờ thay đổi! Tư Đồ Hạo Thiên rất ít khi nhận đồ đệ, đến cả thiên tài ưu tú nhất thánh địa Tử Tâm như Hạ Sương mà cũng không thể bái nhập làm học trò của Tư Đồ Hạo Thiên, cho dù thiên phú của thằng nhóc trước mắt này tăng gấp mười lần, thì vẫn chưa đủ tư cách để bái Tư Đồ Hạo Thiên làm thầy!
Ánh mắt mọi người sắc bén thế nào? Trong cái nhìn của bọn họ, tu vi Luyện Cốt Cảnh không thành vấn đề, tu vi dù có thấp thì chỉ cần có tiềm lực, thì tốc độ phát triển sau này cũng không chậm chút nào, chỉ cần vào tháp Tội Ác, thì tu vi đều tăng lên nhanh chóng như ngồi hoả tiễn, thế nhưng thằng nhóc Đồ Đồ Lỗ trước mắt này, cho dù là thiên phú hay căn cốt đều là sự lựa chọn thấp nhất, đây chính là vấn đề lớn nhất.
Thật ra Tư Đồ Hạo Thiên cũng chỉ nói đùa thế thôi, hắn thấy Đồ Đồ Lỗ kiên quyết như thế, nhất định sẽ vô cùng kiên định bái La Chinh làm thầy! Dù sao thằng nhóc Luyện Cốt Cảnh này hoàn toàn không thể phân biệt được ai mạnh ai yếu ở đây! Chỉ sợ trong mắt Đồ Đồ Lỗ, Tư Đồ Hạo Thiên và vị Chiến Tôn cấp cao kia cũng chẳng khác gì nhau.
Nhưng mà, hiển nhiên Tư Đồ Hạo Thiên đã đánh giá thấp Đồ Đồ Lỗ rồi.
Sau khi Tư Đồ Hạo Thiên nói những lời này, trên mặt Đồ Đồ Lỗ bỗng nhiên loé lên một ánh mắt giảo hoạt, gật gù liên tục, “Nếu Chân Thần đã không thể nhận ta làm đồ đệ, vậy ta bằng lòng nhận ngài làm thầy!”
Đúng là mắt Đồ Đồ Lỗ không thể phân biệt thực lực giữa Tư Đồ Hạo Thiên và vị Chiến Tôn cấp cao kia cao thấp thế nào, nhưng hắn lại biết nhìn mặt nói chuyện! Vừa rồi lúc vị Chiến Tôn cấp cao kia mở miệng, sắc mặt mọi người đều không thay đổi gì, thế nhưng đến khi người trung niên mặc đạo bào trước mắt này mở miệng, vẻ mặt tất cả lại ngay lập tức thay đổi. Do vậy hắn cũng hiểu được, hiển nhiên người trước mắt này là một nhân vật lớn không đụng đến được! Chẳng qua Đồ Đồ Lỗ lại không ngờ, Tư Đồ Hạo Thiên lại là người đứng đầu thánh địa Tử Tâm!
Nghe Đồ Đồ Lỗ đồng ý, mọi người lập tức nở nụ cười, La Chinh mang theo nét cười nhè nhẹ nói: “Tư Đồ Hạo Thiên, xem ra ngươi không đổi ý được nữa rồi!”
Tư Đồ Hạo Thiên mỉm cười, “Tất nhiên sẽ không đổi ý.” Sau đó hắn lại nói với Đồ Đồ Lỗ, “Trở thành đồ đệ của ta sẽ vô cùng vất vả đấy, ngươi phải tự chuẩn bị tâm lý cho thật tốt.”
Nếu như đám thiên tài trong thánh địa Tử Tâm nhìn thấy Tư Đồ Hạo Thiên bởi vì một câu nói đùa mà thật sự nhận một tên thiếu niên Luyện Cốt Cảnh làm đệ tử thân truyền, e là từng người sẽ buồn bực đến mức té xỉu trên đất mất!
Thật ra thì đám người Hạ Sương, Tinh Huy cũng sắp hôn mê luôn rồi!
Lúc trước, Hạ Sương thân là thiên tài đứng đầu thánh địa Tử Tâm, lại có hai vị trưởng lão của thánh địa Tử Tâm nói giúp, hy vọng có thể bái làm học trò của Tư Đồ Hạo Thiên! Hạ Sương là người có thiên phú cao nhất trong hơn nghìn vạn võ giả của thánh địa Tử Tâm, nhưng dù thế, vẫn bị Tư Đồ Hạo Thiên từ chối.
Có thể tưởng tượng được bây giờ đám người Hạ Sương bọn họ kinh ngạc bao nhiêu!
Đúng vào lúc này, hơn trăm người dân du mục lại vội vàng bước lên, đương nhiên những người dân du mục này không to gan như Đồ Đồ Lỗ, chỉ đứng cách một khoảng rồi dừng lại, sau đó từng người đều nằm rạp xuống đất cúi lạy La Chinh. Có thể thấy được sự biết ơn của bọn họ đối với La Chinh là thành kính từ tận đáy lòng.
Đúng vào lúc này, cuối cùng đá chân nguyên cực phẩm trên truyền tống trận khổng lồ kia cũng sắp xếp xong, sau khi tất cả đá chân nguyên cực phẩm đã được đặt đúng chỗ, một tia ánh sáng rực rỡ màu trắng chia truyền tống trận ra làm đôi, tạo thành một đường hoa văn cực lớn, một luồng hào quang màu trắng chói loá bắn thẳng lên trời, cuối cùng truyền tống trận khổng lồ này cũng mở ra.
“Đến lúc phải đi rồi.” La Chinh thản nhiên nói một câu, ngay sau đó bóng người Huân hoá thành kiếm linh chui vào trong cơ thể La Chinh, La Chinh quay đầu lại chào tạm biệt từng người, lúc này mới bước một bước vào truyền tống trận.
Mắt thấy bóng dáng La Chinh biến mất trong hào quang chói loá màu trắng, đôi mắt tràn đầy nhu tình của Hạ Sương bỗng dưng đỏ ửng lên.
Mặc dù nàng vẫn còn rất nhiều chuyện muốn nói với La Chinh, nhưng vào lúc này, nàng có thể tới đây cùng đưa tiễn La Chinh đã là một yêu cầu xa vời rồi, ở đâu ra cơ hội mà nói chuyện một mình với La Chinh chứ? Cho dù có nói, thì nàng biết phải nói gì bây giờ? Chẳng lẽ lại bảo nàng mở miệng, nói muốn vào truyền tống trận cùng với La Chinh hay sao? Hiển nhiên điều này là chuyện không thể nào.
Hào quang truyền tống trận kéo dài một đường, bắn thẳng về phía chân trời, vẽ ra một đường vòng cung trên bầu trời, cuối cùng biến mất ở đường chân trời.
Tư Đồ Hạo Thiên nhìn luồng sáng kia nói: “Không biết điểm cuối truyền tống trận này thông đến đâu?”
Lưu Vũ lại thản nhiên nói: “Có lẽ, trong tương lai chúng ta cũng có thể tiến vào truyền tống trận này!”
Thật ra đại lục Hải Thần là một đại lục vô cùng cằn cỗi, nói về mức độ giàu có thì còn lâu mới bì được với Trung Vực, thậm chí đến cả diện tích cũng không bằng, thế nhưng trên đại lục Hải Thần lại có vài chục toà thánh địa xuất hiện. Mà trong Trung Vực, đến một toà thánh địa cũng không có, truy cứu nguyên nhân thì có lẽ là vì tháp Tội Ác.
Chính vì sự tồn tại của tháp Tội Ác và động Huyền Minh mới khiến đại lục Hải Thần có nhiều thánh địa tồn tại như vậy.
La Chinh nhanh chóng lao vùn vụt trong lối đi không gian, trong đầu cũng có nghìn vạn suy nghĩ, Trung Vực mới là chiến trường chính của La Chinh, rèn luyện trên đại lục Hải Thần gần hai năm, cuối cùng hắn cũng về rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com