Nhìn thấy thần sắc dữ tợn của Mạnh Thiên, trong đầu mọi người đều lóe lên một ý nghĩ, người này điên thật rồi!
Trước sự điên loạn và điên rồ của Mạnh Thiên, mấy người Lăng Yên không ngừng lùi về phía sau, La Chinh cũng lùi về phía sau.
Cứ như vậy, Mạnh Thiên trước sau đều bị Huyền Minh Tử Quang chiếu xuống xung quanh!
Mặc dù nơi này nằm bên ngoài động Huyền Minh, cách rất xa nơi ở của con2Hung Hạt, nhưng sức mạnh của Huyền Minh Tử Quang còn lâu mới bị Chiến Tôn cấp cao chống đỡ được.
Hơn nữa, dưới trạng thái điên cuồng này, Mạnh Thiên thậm chí còn không vận cương nguyên hộ thể. Hắn chỉ một lòng muốn liều mạng với La Chinh, liền đốt cả ba tòa linh đài trong cơ thể, làm sao có thể giữ mạng mình? Căn bản Mạnh Thiên không có ý định sống!
La Chinh lui về phía sau cực nhanh,8mọi người cũng theo sát La Chinh, về phần Mạnh Thiên, khi hắn ta vội vã rời khỏi mật đạo, toàn bộ da thịt cơ thể dưới sự chiếu xạ của Huyền Minh Tử Quang đã bắt đầu bị dốt cháy!
Khi hắn tiếp tục vọt xuống dưới, da trên cơ thể hắn đã bị đốt cháy nhiều lớp, lộ ra lớp máu thịt, thân hình khôi ngô lúc đầu đã không còn như trước, chỉ còn lại vẻ xù xì lúc đầu,6khuôn mặt to lớn tỏa hơi thở thô bạo, cuối cùng còn lộ ra xương mặt, giống như một bộ xương khô!
“A a…”
Trong khi Mạnh Thiên gào thét đau đớn, hắn ngày càng tấn công dữ dội, rồi hắn lao vào trong ánh sáng màu cam.
Ngay lúc đó, ánh mắt La Chinh lóe lên, trường kiếm trong tay bắn ra!
“Vô Thức!”
Không phải không biết cách đánh mà thức sự là không có chiêu thức, La Chinh hoàn toàn nắm trong tay toàn3bộ cách thi triển chiêu thức, đã hiểu và có thể đánh ra một cách thoải mái!
Một kiếm này của La Chinh chứa sức mạnh rất kinh khủng, thánh kiếm rít gào muốn tàn sát hết mọi thứ, mũi kiếm và quyền mang của Mạnh Thiên đánh mạnh và va vào nhau.
“Khanh khách lộp cộp…”
Cơ thể Mạnh Thiên gần như đã bị Huyền Minh Tử Quang phá hủy, toàn bộ da thịt hai tay đã biến mất, chỉ còn lại xương tay5đen tuyền, nắm đấm của hắn ta chạm phải thanh kiếm của La Chinh, xương cốt không ngừng vỡ vụn ra từng mảnh!
“Chết!”
La Chinh không hề dừng lại, lực Long Lân trong cơ thể đột nhiên bạo phát, một kiếm này vững vàng đẩy Mạnh Thiên ra khỏi màn ánh sáng!
Mạnh Thiên nhìn xuống phía sau, bên trong con ngươi tràn đầy vẻ không cam lòng và bất lực, trận chiến này hắn hầu như đã hoàn toàn thua! Giống như một người tuyết bình thường bị phơi dưới ánh nắng mặt trời chói chang, cuối cùng Mạnh Thiên biến thành một đống xương trắng, rơi xuống đáy động Huyền Minh…
Đứng trong màn ánh sáng màu da cam, La Chinh kinh ngạc nhìn xuống phía dưới mấy lần, không thể không nói, Ma tộc là một tộc chiến đấu, kế hoạch của Mạnh Thiên thực sự rất cẩn thận. Đáng tiếc, Mạnh Thiên đã đánh giá thấp mức độ phức tạp trong động Huyền Minh, càng xem nhẹ thực lực của chính mình.
“Thì ra là thế.” Lăng Yên nhìn chằm chằm vào nơi bên cạnh tháp Tội Ác: “Xem ra Ma tộc đã sớm phát hiện ra nơi này có một mật đạo có thể ẩn thân.”
Mọi người từ từ đi đến chỗ đó, Triệu Phần Cầm lại nói: “Như vậy, trước đây hai vị chiến thánh Thiên Huy và Thiên Khung trốn ở trong này tu luyện, chắc Mông Xung và Thiên Hổ cũng trốn ở đây.”
La Chinh cười nhẹ: “Sau này các ngươi có thể sắp xếp cho mọi người trốn ở đây!”
Cho dù là sự trợ giúp của vật trang sức hình con cua trên ngực La Chinh kia lúc bình thường, hay là trốn trong mật đạo đều không phải là phương án khả thi, hoặc Nhân tộc và Yêu Dạ tộc có thể phải đưa càng nhiều Chiến Tôn cấp cao vào động Huyền Minh.
Song, nếu đột phá trong động Huyền Minh thì cũng phải trả giá ở một mức nào đó, bọn họ vĩnh viễn sẽ không được nhìn thấy mặt trời, không thể rời khỏi động Huyền Minh, chỉ có thể hoạt động ở tháp Tội Ác trong thời gian ngắn ngủi, rồi trở lại động Huyền Minh. Trừ khi bọn họ ở trong động Huyền Minh thực sự gặp được một cơ duyên lớn, có thể mở ra một con đường mới, con đường này nhất định vô cùng gian khổ!
Chỉ là vì toàn bộ chủng tộc, nhất định sẽ có người sẵn sàng hy sinh.
Đám người La Chinh quay lại đỉnh tháp Tội Ác. Vừa đi vào liền nhìn thấy mấy vị Chiến Tôn cấp cao của Dạ tộc đang bị Yêu Dạ tộc và Nhân tộc khống chế.
La Chinh thản nhiên quét mắt qua mấy vị Chiến Tôn cấp cao của Dạ tộc, lập tức nói: “Dạ tộc, cũng nên tới lúc thanh lý rồi.”
Nửa năm trước, lúc La Chinh đuổi Ma tộc ra khỏi tháp Tội Ác nhưng lại không đuổi Dạ tộc đi, mà hành trình trong động Huyền Minh, Mông Xung có thể thuận lợi tìm được mình, cũng là nhờ Dạ tộc ban tặng. Huống hồ, lúc Ma tộc trở về, Dạ tộc đã kiên quyết đứng về phía Ma tộc, không thể giữ lại Dạ tộc được nữa!
Trong tháp Tội Ác tiếp tục tiến hành một vòng tẩy trừ lớn, tất cả võ giả Dạ tộc đều bị giết sạch.
Tin tất cả Chiến Tôn cấp cao của Ma tộc đều bị La Chinh giết chết giống như một cơn bão thổi qua cả đại lục Hải Thần. Cùng lúc đó, thánh địa Thiên Vũ và thánh địa Tử Tâm tiến vao trạng thái cảnh giác, đề phòng Ma tộc đột nhiên gây rối.
Dù sao tất cả Chiến Tôn cấp cao của Ma tộc đã bị giết sạch, đối với thánh địa Song Ma là đả kích vô cùng trí mạng. Dù sao thì hầu hết Chiến Tôn cấp cao đều là thiên tài trong tộc của bọn họ, hầu như cường giả Ma tộc trong tương lai đều được sinh ra từ Chiến Tôn cấp cao, chuyện này rất có thể sẽ làm Song Ma thánh địa tức giận, khiến bọn họ ra sức đánh lại!
Nhưng cuối cùng, Song Ma thánh địa vẫn lựa chọn im lặng, bọn họ không đủ can đảm để phát động chiến tranh thánh địa, Ma tộc đã mất đi tháp Tội Ác, nếu còn đối đầu với Yêu Dạ tộc và Nhân tộc, tất nhiên Nhân tộc và Yêu Dạ tộc sẽ phải trả giá lớn, nhưng Ma tộc cũng sẽ bị tổn thất lớn, vĩnh viên không bao giờ đứng đầu được nữa!
Dù sao Yêu Dạ tộc và Nhân tộc đã khống chế hoàn toàn tháp Tội Ác, dù không bị diệt tộc hay là nhanh chóng khôi phục nguyên khí, thì Ma tộc cũng không còn cơ hội trở mình nữa.
Tuy nhiên, sự thỏa hiệp của Ma tộc cũng chỉ là cách kéo dài hơi tàn mà thôi, mất đi tháp Tội Ác nhất định cuối cùng rồi Ma tộc cũng suy tàn, chẳng qua là sớm hay muộn mà thôi, về phần nước phụ thuộc Ma tộc như Dạ tộc cũng gặp phải tình hình như vậy, thậm chí Dạ tộc ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, Dạ tộc am hiểu ẩn thân và ám sát, cùng lắm cũng chỉ là tổ chức gấp rút mấy lần ám sát, thật sự phát động chiến tranh thánh địa, cho dù là thánh địa Tử Tâm cũng không đủ sức đối đầu.
Trong thời gian còn lại, La Chinh vẫn như trước tu luyện ở trong tháp Tội Ác, thỉnh thoảng lại đi vào vùng đất bị nguyền rủa để khai thông tinh thần.
Là một bộ vô thượng thần võ, sức mạnh của Sao Chiến Thể là không cần bàn cãi, nhưng chỗ khó nhất vẫn là thúc đẩy sức mạnh của những ngôi sao, La Chinh thúc đẩy dẫn càng nhiều sức mạnh của những ngôi sao thì sức mạnh của Sao Chiến Thể lại càng kinh khủng, nhưng muốn dẫn dắt lực của những ngôi sao cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy. Cho nên, khi lần đầu tiên La Chinh tu luyện Sao Chiến Thể đã có thể dẫn dắt được một sao, đã làm cho Xích Long trố mắt đứng nhìn!
Nhưng đến vài lần sau, La Chinh lại thất bại, võ giả tu luyện gặp thất bại là chuyện bình thường, La Chinh cũng không để trong lòng. Từ ngày đầu tiên La Chinh bước vào con đường võ đạo, hắn đã hiểu rõ, con đường này nhất định sẽ gian khổ, ngay cả khi bản thân có may mắn tới đâu, cũng không thể một bước lên mây, đi thẳng lên chín tầng. Cuối cùng vẫn cần bước từng bước lên dấu chân của những người đi trước, về phần cuối cùng có thể bước lên đỉnh được hay không, còn do thành sự tại thiên, mưu sự tại nhân!
Ba tháng sau, thảo nguyên Thiên Ưng, một vài đám mây trắng lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm, thỉnh thoảng có cơn gió ấm áp thổi qua, ánh mặt trời tuy rực rỡ nhưng cũng không quá chói chang, nằm trên bãi cỏ tươi tốt có thể khiến người ta cảm thấy yên bình!
Hàng ngàn lều trại được dựng trên thảo nguyên, một vài người đàn ông Nhân tộc to khỏe ngồi trên những con ngựa cao lớn, người để trần nhanh nhẹn đuổi đàn dê.
Từ sau khi Ma tộc yếu thế, các thế lực Ma tộc nhanh chóng thu hẹp lại. Thảo nguyên Thiên Ưng ban đầu được chia thành ba, Ma tộc, Yêu Dạ tộc và Nhân tộc đều tự chiếm một phần ba diện tích, nhưng bây giờ toàn bộ thảo nguyên Thiên Ưng thực sự đã là bãi cỏ của Nhân tộc!
Những người chăn nuôi xung quanh bắt đầu tập hợp lại với nhau, tạo thành một thị tộc du mục không nhỏ, ở trong thị tộc du mục cũng có võ giả. Nếu so sánh cấp bậc của thị tộc du mục, thì ước chừng thị tộc du mục thực sự bằng tông môn cấp hai.
Trên không trung chợt có mấy chục tia ánh sáng bay vụt qua.
Đàn dê phía dưới cảm nhận được sức mạnh lan rộng từ bầu trời liền bắt đầu chạy trốn. Những người đàn ông chăn dê bắt đầu đứng lên hét to, cố gắng tập hợp đàn dê lại với nhau.
Một cô bé ở trên bãi cỏ nhìn lên bầu trời, mở to đôi mắt đen láy, cũng không sợ ánh nắng chói chang của mặt trời, cô bé nhìn chăm chú người kia một hồi lâu, trên mặt bỗng lộ rõ vẻ phấn khích, lập tức quay đầu chạy trở về, lúc chạy còn hướng về phía lều trại cách đó không xa mà gọi to: “Cha ơi, cha, Đồ Đồ Lỗ, Đồ Đồ Lỗ, là thần, là Chân Thần đến đây!”
Từ trong lều trại, một thiếu niên chạy ra, nghe tiếng hét của cô bé, trên mặt hắn cũng tràn đầy vẻ kích động. Hai năm, cậu bé năm đó cũng đã trở thành một thiếu niên cao lớn oai hùng!
“Thần đâu! Hắn ở đâu!” Đồ Đồ Lỗ kích động hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com