Không khí trong tháp Tội Ác chợt ngưng đọng lại.
Trong lòng Nhân tộc dấy lên một tia hy vọng, đồng thời bọn họ cũng rất lo lắng.
Lúc Huyền Minh Tử Quang bắt đầu2chiếu lan ra khắp cả động một lần nữa, tất cả các võ giả đều chết ở bên trong. Từ lúc có tháp Tội Ác đến nay, chưa từng có trường hợp nào8ngoại lệ! Không có vị Chiến Tôn nào có thể chịu được Huyền Minh Tử Quang.
Tuy nhiên, trong lòng những Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc này thì La Chinh lại khác. Trước6đây, không ai có thể để lại hai chữ “Thiên Vị” trên bia thiên phú, càng không ai có thể kiểm soát được tháp Tội Ác, khống chế sức mạnh trong tháp Tội3Ác để giết người!
Từ ngày đầu tiên La Chinh bước chân vào tháp Tội Ác, hắn đã liên tục không ngừng tạo ra kỳ tích!
Có lẽ lúc này, hắn cũng sẽ tạo ra5kỳ tích.
Về phần Chiến Tôn cấp cao Yêu Dạ tộc như Mai đạ nhân, trên mặt cũng hiện lên một tia vui mừng. Bởi vì ngày hôm qua, trong thánh địa Thiên Vũ còn truyền tin đến đây, pho tượng vương giả của Huân vẫn có một tia sáng đỏ nhạt như trước. Ánh sáng màu đỏ không biến mất, chứng tỏ Vương của Yêu Dạ tộc bọn họ chưa chết.
Căn cứ vào điểm này để phán đoán, rất có khả năng La Chinh đã trở về. Về phần La Chinh làm sao đi qua được động Huyền Minh, làm sao để tránh được Huyền Minh Tử Quang thì Mai đại nhân cũng chịu.
Sắc mặt Mạnh Thiên giống mặt trăng trên không trung giữa mùa đông lạnh giá, trên mặt đầy hơi lạnh. Gã hừ lạnh một tiếng, nói: “Không ai được phép mở cửa. Có lẽ là mấy con quái vật đúng lúc tới gần cánh cửa ở đỉnh tháp thôi!”
Tình huống Mạnh Thiên nói không phải là không thể xảy ra, trước đây cũng từng có quái vật đến rất gần tháp Tội Ác. Nhiều năm trước, thậm chí còn có một con quái vật cực kỳ to lớn đã va vào tháp Tội Ác khiến cả tòa tháp đều rung chuyển dữ dội. Hơn nữa, cho dù có cách tháp Tội Ác một bức tường thì vẫn không thể ngăn cản được con quái vật to lớn kia, ngay cả nhóm Chiến Tôn cấp cao ở đỉnh tháp cũng không kìm được mà run sợ trong lòng!
Lần đó thậm chí còn khiến mọi người trong tháp Tội Ác đều hoảng sợ, không ít võ giả cấp thấp đều rời đi. Phải mất một thời gian dài sau mới dần dần quay trở về.
Cũng may con quái vật to lớn kia cũng không phá hỏng tháp Tội Ác, chỉ đụng mấy lần xong lại lặng lẽ rời đi.
“Đúng! Thời điểm này thì không thể có võ giả trở về được, chắc chắn là ma vật!” Một vị Chiến Tôn cấp cao Dạ tộc nói với giọng the thé.
“Không hẳn.” Mai đại nhân lạnh lùng cười.
Thấy Yêu Dạ tộc lên tiếng, Mạnh Thiên chỉ vào Mai đại nhân, lạnh giọng nói: “Ngươi cũng đừng mong đi mở cửa!”
Mai đại nhân nhún vai, thản nhiên nói: “Ta sẽ không mở cửa. Nếu La Chinh trở về, tự nhiên hắn có thể đi vào!”
La Chinh có quyền thao túng tháp Tội Ác, lúc trước khi hắn ở tầng một đã trực tiếp mở ra một vết nứt ở mỗi tầng để rơi thẳng xuống, tất cả những chuyện không thể tưởng tượng nổi hắn đều có thể làm được, chỉ một cánh cửa làm sao có thể ngăn cản được hắn?
“Ầm ầm ầm…”
Tiếng gõ cửa vội vàng mà có tiết tấu vẫn tiếp tục vang lên. Nếu là quái vật, không thể có tiếng gõ cửa như thế nàyđược.
Một vị Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc nói nhỏ: “Chắc chắn là La Chinh! Quái vật làm sao có thể gõ cửa như vậy?”
Một vị Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc khác lại nói: “Mỏi mắt mong chờ! Để xem khi La Chinh trở về, Ma tộc các ngươi càn quấy thế nào!”
Mọi người đều im lặng, trên vách tường cạnh đỉnh tháp Tội Ác bỗng xuất hiện một vết nứt lớn. Vết nứt kia giống như cái miệng, càng ngày càng mở rộng ra. Cùng lúc đó, một người dáng vẻ gầy yếu thoáng nhoáng lên một cái, chui thẳng từ đó ra.
Các Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc quay qua nhìn nhau, vẻ mặt đều kích động.
“La Chinh! Thật sự là La Chinh! La Chinh đã trở lại!”
“Còn có Triệu Phần Cầm và Chu Chử Hạc!”
“Lăng Yên cũng đã trở lại…”
Không chỉ có Nhân tộc, mọi người của Yêu Dạ tộc cũng hết sức vui mừng. Nhưng kích động nhất vẫn là Chiến Tôn cấp cao của Nhân tộc. Đối với bọn họ, cái chết đã chờ ngay trước mắt, không ngờ đúng lúc này La Chinh lại trở về! Nếu La Chinh về muộn hơn một nén nhang thôi thì có thể Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc đã bị Ma tộc giết hết rồi!
Thế nên sao Nhân tộc có thể không kích động cho được? Còn có không ít Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc rưng rưng nước mắt. Trải qua lần suýt chết này, bất kỳ vị võ giả nào cũng đặc biệt xúc động.
La Chinh, Lăng Yên còn có Triệu Phần Cầm và Chu Chử Hạc, ngoài ra còn cả Vân Lạc và hai vị Chiến Tôn cấp cao khác của Yêu Dạ tộc đều đi ra khỏi vết nứt kia.
Đầu tiên, ánh mắt La Chinh dừng lại ở thi thể trên mặt đất. Trên mặt đất trong đại sảnh của đỉnh tháp tổng cộng có hai thi thể, một người nằm ở giữa sảnh, một người ngã ở mép tường, hai thi thể đều là Chiến Tôn cấp cao của Nhân tộc, máu tươi chảy ra đã dần nhạt đi, bị tháp Tội Ác hút hết. Trong đó có một vị Chiến Tôn cấp cao mà La Chinh rất quen. Trước khi vào động Huyền Minh, vị Chiến Tôn cấp cao kia còn phóng ra ngọn lửa rừng rực để ngăn cản đám Thôn Nã Điểu đuổi giết.
Ngoài ra, còn có một vị Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc hấp hối nằm trên mặt đất, dường như đã bị thương nặng.
Sau khi nhìn thấy cảnh này, sắc mặt La Chinh hoàn toàn đen lại, ánh mắt tràn ngập sát ý chậm rãi di chuyển nhìn vào Mạnh thiên. La Chinh lập tức khẽ thở dài, nói: “Không phải ta đã nói rồi sao? Chỉ cần để ta nhìn thấy Ma tộc xuất hiện trong tháp Tội Ác, giết không tha. Mạnh Thiên, ngươi không có não hay là… trí nhớ không tốt?”
Lúc này, sắc mặt tất cả các Chiến Tôn cấp cao Ma tộc đều rất khó coi. Bọn họ thật sự không ngờ, từ lúc Ma tộc hình thành cho tới bây giờ lại xuất hiện tình huống đảo ngược như kịch thế này, chuyện đáng sợ nhất lại trở thành sự thật. Trên mặt Mạnh Thiên rốt cuộc cũng lộ ra vẻ hoảng hốt lo sợ, không còn ngang ngược như lúc bày mưu tính kế nữa!
Lúc đầu khi rời khỏi tháp Tội Ác, Mạnh Thiên cũng không cảm thấy hoảng hốt như vậy.
Mạnh Thiên nghĩ, chắc chắn La Chinh sẽ đi vào động huyền Minh. Khi đó, hắn không thể thoát khỏi sự đuổi giết của hai vị Chiến Thánh là Mông Xung và Thiên Hổ. Chỉ cần giết chết được La Chinh, vậy có nghĩa là Ma tộc có thể trở mình! Hy vọng trở mình là rất lớn!
Cho nên đối với lần rời khỏi tháp Tội Ác đó, Mạnh Thiên cũng không cho rằng mình bị La Chinh đuổi, chẳng qua là tạm đi lánh mũi nhọn của La Chinh mà thôi. Theo như lời gã nói thì đây chính là chiến lược lấy lui làm tiến.
Thời gian động Huyền Minh mở ngày càng đến gần, Mạnh Thiên cũng ngày càng mong chờ. Điều duy nhất hắn lo lắng đó là sợ La Chinh không chọn năm nay để đi vào động Huyền Minh. Dù sao tu vi của La Chinh cũng chưa đủ, theo tin tình báo của Dạ tộc, tuy La Chinh đã là Chiến Tướng cấp chín, hơn nữa có thể chém giết với Chiến Tôn cấp cao ở tấng mười bốn trên sàn đấu, nhưng chung quy lại thì tu vi vẫn còn quá yếu, có lẽ hắn sẽ chọn sau khi trở thành Chiến Tôn rồi mới vào động Huyền Minh.
Cho nên đối với lần rời khỏi tháp Tội Ác này, Mạnh Thiên cũng không sốt ruột. Cùng lắm thì đợi thêm một năm nữa, Mạnh Thiên gã và Thiên Hổ lại có thêm một năm nữa thì để xoay tìm chỗ trong tháp Tội Ác mà tu luyện. Trở thành Chiến Thánh rồi, bọn họ còn có thể tiếp tục đột phá, khả năng giết chết được La Chinh cũng nắm chắc hơn mấy phần.
Sau khi động Huyền Minh mở ra, Mạnh Thiên biết La Chinh không hề do dự mà đi vào tháp Tội Ác. Lúc đó gã đã phấn khích mất mấy ngày, gần như ngày nào gã cũng tự nghĩ không biết bọn Mông Xung đã ra tay chưa.
Sau khi động Huyền Minh đóng cửa mà La Chinh vẫn chưa trở về, gã cũng mất liên lạc với với Mông Xung…
Tuy mất đi hai người Mông Xung và Thiên Hổ, nhưng Mạnh Thiên cũng hiểu rõ, cuộc đổi chác này đặc biệt có lời, ít nhất thì La Chinh cũng đã chết trong động Huyền Minh!
Cho tới tận bây giờ, Mạnh Thiên mới phát hiện chính mình đã sai, sai rất lớn!
Số mệnh của tên nhóc này đã mạnh mẽ đến mức gã khó có thể tưởng tượng được, cho nên không thể giết hắn bằng những thủ đoạn như vậy được!
“Ngươi… Sao ngươi có thể trở về được…” Mạnh Thiên trầm giọng hỏi.
La Chinh đứng trên bậc thang, nhìn thẳng vào Mạnh Thiên, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm gã: “Vì sao ta phải nói cho ngươi biết?”
“Mông Xung đâu? Thiên Hổ đâu?” Mạnh Thiên lại hỏi.
Lúc này Lăng Yên cười lạnh nói: “Ngươi trông chờ vào Mông Xung và Thiên Hổ? Nước cờ này đúng là không tồi, cử Chiến Thánh đến đuổi giết chúng ta. Đáng tiếc…”
“Đáng tiếc cái gì?” Mạnh Thiên nói.
“Đáng tiếc cuối cùng vẫn chết.” Vân Lạc thản nhiên nói, trên mặt không có chút biểu cảm dư thừa.
Ngoài Ma tộc ra, các tộc khác ở đây cũng không biết chuyện này. Sao hai vị Chiến Tôn cấp cao Ma tộc là Mông Xung và Thiên Hổ lại đi vào động Huyền Minh? Sao lại đuổi giết La Chinh? Thậm chí bọn họ còn đạt cảnh giới Chiến Thánh!
Chiến Tôn cấp cao của Nhân tộc và Yêu Dạ tộc đều hít vào một ngụm khí lạnh.
“Ma tộc còn giấu chúng ta một bí mật, Thiên Khung và Thiên Huy lần trước cũng là Chiến Thánh!”
“Đây không phải vấn đề quan trọng nhất. Quan trong là là bị cường giả cấp chiến thánh đuổi giết nhưng đám La Chinh vẫn trốn thoát, hơn nữa mấy người Mông Xung còn chết. Việc này…”
“Không biết còn thứ gì có thể ngăn cản được La Chinh!”
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com