Dần dần, phần lớn các Chiến Tôn cấp cao Yêu Dạ tộc không còn cười nữa. Mạnh Thiên chậm rãi đi về phía trước, khí thế phát ra ngày càng lớn. Chiếc giày chiến bước từng bước, để lại từng cái hố nhỏ trên sàn nhà, sau đó nó nhanh chóng trở lại như cũ.
“Bọn ta muốn làm gì ư? Ha ha.” Mạnh Thiên lạnh lùng nhìn chằm chằm Mai đại nhân, cười nói: “ Yêu Dạ tộc để lại một nửa số chỗ ngồi, tất cả Nhân tộc trong tháp Tội Ác, bất kể là Chiến Tôn cấp cao hay Chiến Tướng, toàn bộ tự vẫn ngay tại chỗ!”
Lúc Mạnh Thiên nói ra lời này, sắc mặt tất cả những người thuộc Nhân tộc và Yêu Dạ tộc đều đột nhiên thay đổi.
“Cái gì? Muốn tất cả những người trong tộc chúng ta tự vẫn tại chỗ? Sao có thể quá đáng như vậy?”
“Ma tộc như vậy cũng quá ngang ngược! Bọn chúng tưởng trên trời dưới đất chỉ có mình bọn chúng hơn người sao?”
“Ma tộc lúc nào cũng độc tài như thế, chỉ sợ lần này Nhân tộc và Yêu Dạ tộc gặp đại nạn rồi!”
Mạnh Thiên tản ra khí thế bá đạo, lạnh lùng nhìn chằm chằm Mai đại nhân, lập tức nói: “Không biết Yêu Dạ tộc các ngươi có chấp nhận lời đề nghị này hay không?”
Nếu là trước đây, Yêu Dạ tộc tất nhiên sẽ không nhận lời đề nghị ngang ngược này. Tuy nói Yêu Dạ tộc có nhiều chỗ ngồi hơn, thế nhưng lần này bắt bọn họ để lại một nửa số chỗ ngồi thì bọn họ tuyệt đối không thể chấp nhận!
Lần này tới động Huyền Minh, Yêu Dạ tộc tổn thất cũng không lớn, nhưng quan trọng nhất là Huân và Lăng Yên vẫn còn ở trong đó!
Vẻ mặt Mai đại nhân trầm xuống, cười lạnh nói: “Mạnh Thiên, chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng Yêu Dạ tộc chúng ta chỉ có một Lăng Yên?”
Trong 128 chỗ ngồi ở đỉnh tháp, trừ Nhân tộc ra thì các chỗ ngồi còn lại đều là Chiến Tôn cấp cao, tuy giữa các Chiến Tôn cấp cao đều có chênh lệnh, nhưng cũng không phải quá lớn. Huống hồ, vốn dĩ thực lực của Yêu Dạ tộc còn vượt xa Ma tộc một đoạn, chưa chắc bọn họ đã sợ Ma tộc, chỉ là điểm duy nhất khiến Yêu Dạ tộc khó giải quyết chính là Mạnh Thiên!
Mạnh Thiên bỗng nhiên cười ha ha: “Thế nào? Yêu Dạ tộc của ngươi còn có thể dựa vào cái gì? Thánh địa Thiên Vũ? Dù thánh địa Thiên Vũ có lớn mạnh trở lại thì cũng không dám tùy tiện đi tuyên chiến Song Ma thánh địa của ta! Hơn nữa trong tháp Tội Ác này, Ma tộc chúng ta còn có cường giả Chiến Thánh!”
Mạnh Thiên cũng không rõ Mông Xung và Thiên Hổ còn sống hay đã chết, gã cũng không kịp tới điều tra cái mật đạo kia, chẳng qua gã đã dùng phù truyền âm để truyền âm cho Mông Xung nhưng vẫn chưa thấy trả lời.
Song cũng chẳng quan trọng lắm. Cho dù Mông Xung và Thiên Hổ đã chết thì bọn họ cũng có thể tạo ra nhiều Chiến Thánh khác, bởi cho đến lúc này cũng chỉ có mình Ma tộc nắm trong tay bí mật của mật đạo kia!
Thật ra cũng bởi vì lần trước có hai vị Chiến Thánh Ma tộc là Thiên Khung và Thiên Huy xuất hiện nên rất nhiều chủng tộc đã bắt đầu nghi ngờ việc Ma tộc động tay chân trong động Huyền Minh.
Việc này cũng không khó đoán. Rất lâu trước đây đã từng có chủng tộc nghĩ ra đủ các loại biện pháp, đã đưa ra và thử nghiệm đủ các loại giả thiết, trong đó có một việc là nếu đột phá trong động Huyền Minh thì sẽ không bị ảnh hưởng bởi vùng đất nguyền rủa. Nhưng bởi vì Huyền Minh Tử Quang trong động Huyền Minh là có thật, nên cho dù Chiến Thánh có đột phá thì cũng sẽ chết.
Từng có một vị Chiến Tôn cấp cao Thú tộc tiến hành đột phá ngay trong động Huyền Minh, thậm chí còn sử dụng thực lực sau khi đột phá để tiến vào động Huyền Minh từ tầng ngoài tiến hẳn vào chỗ hung hiểm bên trong rồi đạt được cơ duyên tốt. Thế nhưng, lúc Huyền Minh Tử Quang bắt đầu lan ra khắp động Huyền Minh lần nữa thì vị Chiến Thánh Thú tộc kia bị ép tới mức đành phải quay về tháp Tội Ác, sống trong đó được một tháng, không ngờ cuối cùng vẫn ngã xuống.
Chỉ tiếc là các chủng tộc khác đều không phát hiện ra mật đạo ở dưới đáy tháp Tội Ác kia…
Nhìn Mai đại nhân trầm mặc không lên tiếng, Mạnh Thiên cười gằn nói: “Ngươi có thể cân nhắc một chút! Nhưng ta cũng muốn nói cho ngươi biết, ta không phải là đang đề nghị ngươi, mà là ra lệnh!”
Căn bản Mạnh Thiên cảm thấy bản thân cũng không cần thiết phải thương lượng với Yêu Dạ tộc, nếu không phải kiêng kỵ thánh địa Thiên vũ và cái người tên Lưu Vũ kia thì chỉ sợ hôm nay gã đã huyết tẩy* hai tộc Nhân Yêu* này rồi!
*Hai tộc Nhân Yêu: Ý chỉ Nhân tộc và Yêu Dạ tộc.
*Huyết tẩy: Giết hết, không bỏ sót một ai.
Sau khi bên này nói xong, Mạnh Thiên quay đầu về một phía khác, vẻ mặt đám Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc vô cùng ảm đạm, giống như một con sơn dương đang đợi bị làm thịt!
Mạnh Thiên còn muốn nói thêm thì một gã Chiến Tôn cấp cao của Nhân tộc bỗng nhiên mở miệng nói: “Nhân tộc chúng ta có thể nhượng bộ, đưa mọi người trong tộc rời khỏi tháp Tội Ác!”
Đây đã là nhượng bộ lắm rồi. Tháp Tội Ác quan trọng thế nào đối với một chủng tộc, tất cả các thánh địa đều đặc biệt hiểu rõ. Tu luyện trong tháp Tội Ác có thể tiết kiệm được tới khoảng mấy trăm năm, nhanh hơn rất nhiều so với thế giới bên ngoài!
Rời khỏi tháp Tội Ác, chẳng khác nào Nhân tộc tự vứt bỏ tương lai của mình, tốc độ phát triển của thánh địa Tử Tâm sau này chắc chắn sẽ bị rớt lại phía sau các thánh địa khác. Tất cả mọi người trong tộc ở thánh địa hiển nhiên sẽ sa sút!
“Nhượng bộ?” Mạnh Thiên cười nhạo một tiếng: “Nhân tộc các ngươi có tư cách gì mà nói nhượng bộ với ta?”
Có thể nói là Mạnh Thiên rất hận Nhân tộc, mà dù sao Yêu Dạ tộc cũng liên minh với Nhân tộc, huống hồ Yêu Dạ tộc lại còn ngang ngược viện cớ, đã thế lại vẫn là vì La Chinh và kiếm linh kia của tên nhóc nhân loại này! Lần trước, tất cả Ma tộc bị đuổi ra khỏi tháp Tội Ác đều do Nhân tộc mà ra, làm sao Mạnh Thiên có thể dễ dàng buông tha cho Nhân tộc được?
“Vậy ngươi còn muốn gì nữa? Toàn bộ Nhân tộc chúng ta đều rời khỏi tháp Tội Ác rồi!” Một vị Chiến Tôn cấp cao của Nhân tộc cả giận nói.
“Ha ha!” Mạnh thiên cười thoải mái một tiếng, vóc dáng vạm vỡ chợt bước ra từng bước, chớp mắt đã đi hơn năm, sáu trượng, cây quạt hương bồ lớn trong bàn tay khổng lồ giống như một tia chớp lóe ra, lập tức đánh trúng đầu vị Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc này. “Còn muốn thế nào? Không phải ta đã nói rõ rồi sao?”
“Ầm!”
Dưới nụ cười lạnh của Mạnh Thiên, gã vươn tay, dùng sức bóp một cái, vị Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc còn chưa kịp vận chuyển chân nguyên mà đầu đã vỡ tung như quả dưa hấu nát. Sau đó, Mạnh Thiên ném thi thể Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc này qua một bên như ném rác, ánh mắt di chuyển về phía những người còn lại!
Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc đã chết không ít ở trong động Huyền Minh, chỉ còn lại Chiến Tôn cấp cao thực lực kém hơn chút, phần lớn mới chỉ lên tầng mười bốn, hoàn toàn không có thực lực để tranh giành chỗ ngồi thì làm sao có thể ngăn cản được cường giả như Mạnh Thiên?
Một số Chiến Tôn cấp cao Nhân tộctộc hướng ánh mắt tới Yêu Dạ tộc cầu cứu, nhưng Yêu Dạ tộc hiện tại còn khó bảo toàn được bản thân thì làm sao có thể ra mặt giúp đỡ Nhân tộc? Đám người Mai đại nhân chỉ có thể coi như không thấy.
“Mạnh Thiên, Ma tộc các người không coi quy tắc của tháp Tội Ác ra gì, dám ra tay ở đây!” Một vị Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc cắn răng tức giận.
Mạnh Thiên cười lạnh một tiếng: “Quy tắc? Kỳ thật ta phải nói cho ngươi biết rằng, từ trước đến nay trong tháp Tội Ác không hề có quy tắc. Cá lớn nuốt cá bé, là quy tắc duy nhất ở đây! Bây giờ ở đây ta chính là quy tắc!” Nói xong, Mạnh Thiên lại bước từng bước, nắm tay đánh ra một quyền nặng nề vào vị Chiến Tôn cấp cao kia.
“Ầm!”
Vị Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc kia cứ như một cái bao cát vậy, hung hăng bay lên vách tường, máu tươi dính đầy trên đó, giống như một đóa hoa được vẽ lên vậy.
Lúc này, mắt nhóm Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc như muốn rớt ra luôn, chân nguyên không ngừng lóe lên bao bọc cơ thể. Bọn họ thân là Chiến Tôn cấp cao, nên cũng không định ngồi im chờ chết! Ngay lúc Nhân tộc chuẩn bị ra tay, các Chiến Tôn cấp cao Ma tộc phía sau Mạnh Thiên cũng cùng bắt đầu xuất ra từng đợt cương nguyên, mắt thấy sắp bùng nổ hỗn chiến đến nơi.
Trên mặt nhóm Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc đều xuất hiện vẻ kiên quyết. Bọn họ đều hiểu rõ, mình không phải là đối thủ của Mạnh Thiên. Nhưng bây giờ, nếu muốn sống thì họ không còn sự lựa chọn nào khác!
“Các ngươi đã không chịu tự vẫn, vậy chỉ có thể làm phiền đồng sự của ta ra tay thôi!” Trên mặt Mạnh Thiên lộ ra vẻ điên cuồng. Hôm nay hắn ắt phải bắt hết toàn bộ Nhân tộc ở trong tháp Tội Ác.
Mai đại nhân thấy cảnh này, lập tức dùng chân nguyên truyền âm cho một vị Yêu Dạ tộc bên cạnh: “Hãy đưa tất cả Nhân tộc ở tầng một đến tầng mười bốn ra khỏi tháp Tội Ác, tiến vào vùng đất nguyền rủa đi.”
Ở trong vùng đất nguyền rủa sẽ tuyệt đối an toàn, hành động này của Mai đại nhân cũng chỉ là bất đắc dĩ mà thôi!
Phải biết rằng, võ giả đã vào trong tháp Tội Ác thì đều là các nhân vật tài năng xuất chúng trong các thánh địa lớn, ít nhất thì cũng là thiên tài. Các võ giả Nhân tộc trong tháp Tội Ác đều là hy vọng của thánh địa Tử Tâm trong tương lai, nếu thật sự bị giết hết thì chẳng khác nào đã giết hết hy vọng trong tương lai của thánh địa Tử Tâm.
Mai đại nhân không thể cứu được các Chiến Tôn cấp cao ở trước mắt, nàng chỉ có thể đưa toàn bộ Chiến Tôn, Chiến Tướng và Chiến Giả của Nhân tộc rời khỏi tháp Tội Ác mà thôi. Dù sao thì Yêu Dạ tộc cũng đã liên minh với Nhân tộc, cho dù La Chinh đã chết, Mai đại nhân cũng phải nể mặt Huân.
Thực tế, Nhân tộc ở tháp Tội Ác còn thông minh hơn nhiều so với Mai đại nhân nghĩ, ngoài một phần nhỏ các võ giả Nhân tộc tu luyện trong mật thất ra thì đã có không ít Nhân tộc còn lại đã kéo nhau rời khỏi tháp Tội Ác rồi.
Dù sao thì khí thế khi Mạnh Thiên đưa người của Ma tộc leo lên đỉnh tháp vừa rồi cũng rất kinh người. Tùy tiện nghĩ một chút cũng biết thế cục trước mắt đã vô cùng bất lợi cho Nhân tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com