BÁCH LUYỆN THÀNH THẦN

Chương 623 - Chạy Trốn

Trước Sau

break
Tuy linh trí của đám quái điểu này không cao, nhưng dựa vào bản năng thì chúng nó cũng hiểu được phía trước có một con ma vật mạnh mẽ, vì vậy sớm một bước, chặn đường đám nhân loại này.

Tất cả quái điểu lấy tư thế bay quanh, mạnh mẽ lao xuống phía dưới, bầy chim đông nghịt này dường như tạo thành một cơn lốc xoáy khổng lồ!

“Ứng chiến…”

Nhìn bầy chim đông nghìn nghịt này, giọng nói của Triệu Phần Cầm ỉu xìu, hắn ý thức được lần này thật sự xong rồi!

Sắc mặt rất nhiều Chiến Tôn2cấp cao lại càng kinh khủng, ngoại trừ một vài người có thể giữ được vẻ ngoài bình tĩnh, thì trong mắt phần lớn Chiến Tôn cấp cao đều đầy vẻ tuyệt vọng, trong tình huống thế này có muốn liều mạng cũng không liều nổi, tất cả chống cự đều chỉ là phí công!

Loại suy nghĩ này vừa nhảy ra trong đầu, thì đám nhân loại này cũng dễ dàng từ bỏ việc chống cự.

“Xong đời, vô dụng thôi, xem ra chúng ta phải bỏ mạng trong động Huyền Minh rồi!”

“Ài, học nghệ không tinh, thật ra nên về5tháp Tội Ác từ sớm!”

“Lần này không nên đi mới đúng, hàng năm động Huyền Minh đều mở, vì sao phải đi ngay năm nay cơ chứ?”

Thậm chí mọi người bắt đầu oán trách, trên mặt không ít người đều toát ra vẻ hối hận.

Sắc mặt La Chinh cũng trầm xuống, đúng là phiền thật đấy, cho dù là hắn cũng khó mà chạy được từ trong đám quái điểu đông đúc như vậy!

Có điều La Chinh, đến giờ vẫn chưa từng từ bỏ, cho dù đối mặt với hiểm cảnh hẳn phải chết, nhưng hắn vẫn sẽ không từ6bỏ như trước.

Nhưng bây giờ chiến ý của đám Chiến Tôn cấp cao này đã tán loạn hết cả rồi, nhìn dáng vẻ bọn họ, vậy mà đều từ bỏ chống cự hết cả.

La Chinh bỗng nhiên quát lớn: “Chỉ là một đám quái điểu thôi mà, uổng cho các ngươi còn là Chiến Tôn cấp cao, không ngờ lại vô dụng như thế!”

“Chết thì có sao? Dốc hết sức lực mà chết hay hèn nhát mà chết, các ngươi chọn cái nào?”

“Dù sao cũng là sắp chết, sao lại không liều mạng một lần?”

La Chinh gào lên với bọn5họ vài câu, đồng thời trên thân thể bắt đầu loé ra lốm đốm ánh sao, lập tức khai thông với Sát Lục Kiếm Sơn thả sát khí cuộn trào mãnh liệt ra!

Lập tức đánh một quyền về phía “lốc xoáy” đang cuốn tới kia!

Về phần Huân và Vân Lạc, trên Thượng Giới đều là cường giả có thực lực mạnh nhất, loại nhân vật giống như bọn họ, cho dù là trong nghịch cảnh nhất định phải chết, cũng sẽ bình tĩnh đối mặt.

Thản nhiên đối mặt với sống chết, là tâm cảnh vững chắc nhất của một người3võ giả. Điều này không phải có nghĩa là bọn họ không sợ chết, mà là bọn họ hiểu rõ, làm thế nào để xử lý chính xác khoảng cách giữa sống và chết, làm thế nào để điều chỉnh tâm tình của mình!

Phần lớn Chiến Tôn cấp cao đúng là có ý định từ bỏ, nhưng nghe lời nói của La Chinh rồi, lại nhìn biểu hiện của La Chinh, Huân và Vân Lạc, đám tiểu bối này không hề từ bỏ chuyện chống cự, còn đám Chiến Tôn cấp cao bọn họ lại không có chút sĩ khí nào…

Trong lòng không ít người đều cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng càng nhiều hơn là trên mặt cũng toát ra vẻ cương nghị.

La Chinh nói không sai, nếu như dù sao cũng phải chết, vậy sao lại không đánh thử một lần?

Vì vậy đối mặt với hơn một nghìn con quái điểu, mọi người cũng bắt đầu thi triển ra tuyệt học của mình!

“Bùm!”

“Phù…”

“Soạt…”

Vô số loại công kích, bắn lên nở rộ trên bầu trời!

Hoả diễm, băng sương, lôi điện, quyền mang, kiếm mang…

Chính những công kích này, vậy mà cũng miễn cưỡng ngăn lại được đám quái điểu đông nghìn nghịt kia!

Vài con quái điểu bị cuốn vào công kích của rất nhiều Chiến Tôn cấp cao, mặc dù lực phòng ngự của chúng nó đủ mạnh, nhưng cũng không chịu được nhiều Chiến Tôn cấp cao tiến công như vậy, lập tức bị đánh thành tổ ong, ngã xuống từ giữa không trung.

Đáng tiếc số lượng quái điểu thật sự rất nhiều, chỉ mới ngăn cản được một lúc, rất nhiều quái điểu đã tách ra tiến công bên dưới, lại lao tới mãnh liệt một lần nữa.

Lần này xong thật rồi…”

“Cắn răng, liều chết một lần!”

“Nói đúng, chết cũng không để đám quái điểu này dễ chịu được!”

Ngay lúc mọi người sắp liều mạng một lần, thì trong tai mọi người lại truyền đến một tiếng gầm “grừ grừ”.

Sau đó mọi người liền nhìn thấy cách đó không xa trong một hồ sâu màu đen, bỗng nhiên có một cái lưỡi vừa thô vừa to bắn ra! Thậm chí cái lưỡi đó còn rộng hơn trăm trượng, vươn ra dài như vậy, vượt qua khoảng cách ba bốn dặm đường, bất ngờ cuốn về hướng bên này!

Cái lưỡi vừa thô vừa to kia nhanh như điện xẹt, trong nháy mắt mọi người đều thấy một bóng đen xuất hiện, nháy mắt sau đó, lại thấy cái lưỡi cực lớn kia đã xuất hiện trên đầu mình!

So với cái lưỡi vừa thô vừa to kia, đám quái điểu này chỉ giống một bầy muỗi vo ve mà thôi!

Trên cái lưỡi vừa thô vừa to kia, liên tục có dịch nhờn chảy xuống, cho dù là đứng bên dưới đầu lưỡi ấy, giữ khoảng cách mấy trượng với đầu lưỡi, mọi người vẫn có thể cảm nhận được mùi hôi ấm nóng tản ra từ nó.

“Mọi người cẩn thận dịch nhờn trên đầu lưỡi, có kịch độc!” Triệu Phần Cầm nhắc nhở.

Nhưng mà dứt lời, một vị Chiến Tôn cấp cao đúng lúc bị dịch nhờn nhỏ xuống từ trên đầu lưỡi phủ kín lại.

Vị Chiến Tôn cấp cao kia thậm chí cả thét cũng không kịp thét, cả người đã bị hoà tan từng chút một! Giống như biết mất vào hư không trước mặt mọi người!

Phải biết trong tay Chiến Tôn cấp cao kia còn có vũ khí, hơn nữa còn là một món thánh khí hạ phẩm, nhưng bây giờ cả vị Chiến Tôn cấp cao lẫn thánh khí trong tay hắn, đều bị hoà tan không còn một chút nào, lực ăn mòn kinh khủng thế này vượt xa khỏi sự tưởng tượng của mọi người!

Sắc mặt tất cả mọi người tái ngắt, kể cả La Chinh.

Tuy rằng thân thể tiên khí của La Chinh được xưng là bách độc bất xâm, nhưng khi thấy uy lực của dịch nhờn kia, đến thánh khí cũng có thể nhẹ nhàng hoà tan được, thì nhất định thân thể của mình cũng không thể nào ngăn cản được!

Cũng may cái lưỡi trên đầu nghiền ép cũng không nhanh, mọi người cảnh giác lên nhao nhao né tránh bên dưới, cũng không khó tránh đi.

Cái lưỡi khổng lồ trên đầu mọi người liên tục cuộn tới, những con quái điểu kia chỉ cần bị cuốn vào trong đầu lưỡi khổng lồ kia, là bị dính chặt lên trên đó, chỉ một lát sau, đám quái điểu này đã bị đầu lưỡi kia cuốn mất bảy tám phần!

Mấy chục con quái điểu còn sót lại kêu lên một tiếng bi thương, bỏ chạy tứ tán!

Mà phần lớn quái điểu, thì đã dính chặt trên đầu lưỡi, nhanh chóng bị dịch nhờn trên đầu lưỡi hoà tan mất!

Sau khi cuộn chắc mấy con quái điểu này rồi, đầu lưỡi khổng lồ kia cũng cuốn trở về, La Chinh nhìn theo hướng đầu lưỡi cuốn ngược về kia. Ánh sáng đỏ trong động Huyền Minh ở đây rất yếu ớt, tầm nhìn cũng không tốt lắm, cho dù là Chiến Tôn cấp cao cũng không thấy rõ những thứ ở xa.

Có điều đôi mắt La Chinh loé ra ánh sáng xanh, Thanh Mục Linh Đồng lại có thể nhìn thấy rất rõ dù đang ẩn núp trong bóng tối!

Hắn nhìn thấy xa xa có một cái hồ sâu màu đen, mà trong hồ sâu lại có một con cóc khổng lồ, ẩn núp trong đó.

“Đây là Mãng Cổ Cự Thiềm!”

Thân thể con Mãng Cổ Cự Thiềm kia giống như một ngọn núi lớn vậy, có điều phần lớn thân thể đều núp trong làn nước của hồ sâu, chỉ lộ ra một đôi mắt lớn như căn nhà, tản ra hào quang màu đỏ sậm!

Sau khi cuốn đầu lưỡi về, cái miệng rộng của con Mãng Cổ Cự Thiềm kia nhấm nuốt một chút, hình như vẫn chưa thoả mãn, lại kêu lên một tiếng lần nữa.

“Grừ grừ!”

Tiếng gầm kịch liệt lập tức khiến hồ sâu kia nhấc lên một con sóng lớn, đồng thời lan rộng về phía bên này của La Chinh. La Chinh lù lù bất động, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm phía đó như trước. Hắn nhìn thấy con Mãng Cổ Cự Thiềm này vậy mà duỗi hai chi trước thô to của mình ra chuẩn bị rời khỏi hồ sâu.

“Nó sắp qua rồi…” Trong lòng La Chinh căng thẳng.

Phần lớn Chiến Tôn cấp cao lúc này vẫn còn đang đắm chìm trong vui sướng khi sống sót sau nguy hiểm, không ngờ rằng tới khi bọn họ tuyệt vọng đến thế, lại được một cái lưỡi vừa thô vừa to cứu giúp. Mặc dù dịch nhờn trên đầu lưỡi kia đã ăn mòn một vị Chiến Tôn cấp cao, nhưng ít ra phần lớn mọi người vẫn còn sống sót!

Nhưng mà La Chinh vẫn không nhúc nhích, giống như bị định thân pháp vậy, cứ nhìn chằm chằm về phía trước.

“Được rồi, mọi người nhanh chóng rời khỏi đây, tuy rằng chúng ta còn chưa tiến vào lãnh địa của con Mãng Cổ Cự Thiềm kia, có điều cũng cách vô cùng gần, nếu như nó…” Triệu Phần Cầm vẫn nói vô cùng cẩn thận.

Đúng vào lúc này, La Chinh hét lớn một tiếng, “Mọi người đi mau! Tản ra, tản ra!”

Sau khi La Chinh nói xong, lực lượng vảy rồng trong cơ thể lập tức bộc phát, ngay sau đó hai chân dùng sức dồn xuống, rồi cả người bắn thẳng lên bầu trời!

Nghe thấy lời nhắc nhở của La Chinh, lại nhìn thấy tốc độ chạy trốn của La Chinh, trong lòng mọi người cũng dâng lên cảm giác nguy hiểm mạnh mẽ, đám Chiến Tôn cấp cao vốn đang đứng tụ lại một chỗ, lúc này lại liên tục phân tán ra!

Mọi người ở đây mới vừa phân tán ra, đã nhìn thấy cái lưỡi khổng lồ kia quật về phía mọi người vừa mới đứng!

“Bùm!”

Đầu lưỡi khổng lồ kia, trực tiếp đánh thành một cái hố đường kính rộng chừng bảy tám trượng! Mà dịch nhờn bài tiết ra từ trong đầu lưỡi kia thì lại liên tục ăn mòn mặt đất trước mặt, phát ra tiếng xèo xèo.

Trên mặt mọi người loé ra vẻ khiếp đảm.

Nhưng khi bọn họ vừa mới cảm thấy mình an toàn, thì đầu lưỡi kia lại bắt đầu cuốn lại, hơn nữa vậy mà còn bắn lên từ trên mặt đất, cuốn về phía La Chinh đang đứng giữa không trung!

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

break
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc