Sắc mặt Triệu Phần Cầm mừng rỡ, mọi người cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi.
Sau khi con người bị dồn vào đường cùng, bao giờ cũng có thể bộc phát lực lượng đến mình cũng không thể tin được.
Trước đây Triệu Phần Cầm dẫn mọi người chạy trốn, chủ yếu là vì sợ kinh động đám ma vật khác,2hơn nữa hắn cũng không xác định đám người này có ứng phó nổi không.
Cuối cùng đến khi không thể trốn được nữa, liều chết tới cùng, vậy mà lại gắng gượng qua được rồi!
Còn lại mấy con Thôn Nã Điểu lẻ loi liên tục bay lượn trên không trung. Đám Thôn Nã Điểu này cũng không phải không có5linh trí.
Đám Chiến Tôn cấp cao bên dưới không dễ ăn hiếp chút nào, có điều trong bộ não đơn giản của chúng nó vậy mà lại hiểu được, trong động Huyền Minh không có ma vật nào dễ chọc, đám Thôn Nã Điểu này nằm ở phần cuối của chuỗi thức ăn, so ra thì đám người này vẫn6là con mồi tương đối dễ săn hơn.
Vì vậy chúng nó chỉ bay lượn xung quanh đám nhân loại kia, không chịu rời đi, cùng lúc đó, chúng nó còn liên tục kêu to, hy vọng có thể gọi thêm nhiều đồng loại tới nữa.
“Chúng nó đang gọi đồng bạn, chúng ta đi nhanh thôi.” Nghe thấy tiếng kêu của5đám quái điểu kia, vẻ mặt Triệu Phần Cầm trầm xuống, dẫn mọi người nhanh chóng rời khỏi đây.
La Chinh vẫn đi giữa đội ngũ như trước, quả nhiên động Huyền Minh này giống như những gì Tư Đồ Hạo Thiên đã nói, đúng là cực kỳ hung hiểm, cho dù số mệnh La Chinh vô cùng mạnh, nhưng nếu3muốn thuận lợi lấy được truyền thừa cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Thế nhưng người chạy trên mặt đất, chắc chắn tốc độ sẽ kém hơn đám chim đang bay trên trời, bọn họ hoàn toàn không có cách nào thoát khỏi đám quái điểu này.
Vậy thì có chút phiền phức rồi, một mặt sợ quái điểu sẽ gọi đến càng nhiều đồng bạn, mặt khác, lại sợ tiếng ầm ĩ của đám quái điểu này sẽ thu hút đám ma vật khác trong động Huyền Minh…
Cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách, sinh linh mỗi lần tiến vào động Huyền Minh đều cực kỳ cẩn thận, nào dám gây ra động tĩnh lớn như vậy? Bây giờ ầm ĩ lâu như thế, không dẫn đám ma vật mạnh mẽ kia tới, đã tính là quá may mắn rồi.
Vận may có thể tốt nhất thời, nhưng không thể tốt cả đời, mà vận may của bọn họ cũng không thể cứ tốt mãi như thế được.
“Cứ giết đám quái điểu này trước đi!” Sau khi dừng bước lại, Triệu Phần Cầm nhìn chằm chằm vào đám quái điểu trên đỉnh đầu lạnh lùng nói.
“Ta đi!”
“Ta cũng đi!”
Thật ra vài Chiến Tôn cấp cao cũng có quyết định như vậy, chỉ là vì người dẫn đội là Triệu Phần Cầm, bọn họ phải làm việc theo mệnh lệnh, hiện tại Triệu Phần Cầm đưa ra quyết định này, mấy vị Chiến Tôn cấp cao lập tức như tên rời cung, tiến về phía đám quái điểu trên bầu trời.
Mà đám quái điểu này cũng không ngốc, nhìn thấy đám người bên dưới bất ngờ lao lên trời, chúng nó cũng nhanh chóng bay lên trên.
Tuy tốc độ bay của Chiến Tôn cấp cao không chậm, nhưng còn lâu mới bằng sự nhanh nhẹn của đám quái điểu này, vòng đi vòng lại mấy vòng trên không trung, hoàn toàn không sờ đến được đám quái điểu kia.
Đợi sau khi mấy vị Chiến Tôn cấp cao đáp xuống, những con quái điểu kia lại bay ngược trở về…
“Đúng là xui xẻo!” Triệu Phần Cầm thở dài, trên mặt hiện ra vẻ lo lắng sâu sắc.
Ngược lại hắn thà rằng đám quái điểu này xông lên, như bây giờ bắt thì bắt không được, đuổi cũng đuổi không đi, đúng là không có cách nào, e rằng không mất bao lâu chúng nó lại đưa càng nhiều quái điểu nữa đến.
“Quác quác quác quác…”
Rất nhiều lúc chính là như vậy, sợ cái gì thì gặp cái đó.
Cách đó không xa bỗng nhiên xuất hiện một tầng mây đen thùi lùi, tiếng chim kêu hỗn loạn liên tục truyền đến.
Mọi người chăm chú nhìn qua, hoá ra là một đàn quái điểu đông nghìn nghịt. Nhiều quái điểu như vậy e rằng không dưới một nghìn con…
Vẻ mặt tất cả mọi người, kể cả La Chinh đều trầm xuống.
Đám quái điểu này chỉ một con thôi cũng đã khó giết rồi, mà hơn một nghìn con quái điểu đồng thời xuất hiện thì bọn họ biết ứng phó thế nào đây?
Gần như là trong nháy mắt, tầng mây hình thành từ một đám quái điểu kia lao về hướng bên này, thậm chí còn hoàn toàn chắn mất Huyền Minh Tử Quang hơi yếu.
“Làm, làm sao bây giờ?” Có một vị Chiến Tôn cấp cao hỏi.
“Chia, chia ra trốn…” Giọng nói Triệu Phần Cầm hơi run run.
“Cho dù có chia ra trốn cũng vô dụng thôi, nhiều quái điểu như vậy…”
La Chinh nhìn đám quái điểu kia, ánh mắt loé lên, lập tức hỏi: “Trong tầng ngoài này, ở đâu có thứ đại hung?”
“Ngươi muốn làm gì?” Triệu Phần Cầm hỏi.
“Dẫn đám quái điểu này qua!” Trên mặt La Chinh toát ra vẻ dứt khoát.
Lúc này rồi chỉ có thể mạo hiểm, tuy rằng với số lượng quái điểu như thế thì khó có thể ứng phó, thế nhưng nhất định trong động Huyền Minh vẫn còn thứ mạnh hơn tồn tại, dù sao ở lại đây cũng chết, chỉ có dẫn đám quái điểu này qua, nói không chừng có thể giành được một con đường sống.
Đầu óc Triệu Phần Cầm chuyển động nhanh chóng, lúc này đã không còn thời gian cho hắn suy tính, phương pháp xử lý của La Chinh cũng là phương pháp duy nhất có thể thực hiện được.
Nói ra cũng khéo, Triệu Phần Cầm đã rõ, phía Tây tầng ngoài này có một chỗ là cấm địa!
Người trong tháp Tội Ác, dựa theo ghi chép của những người trước đã thăm dò được để hoàn thiện một tấm bản đồ. Tấm bản đồ này là tất cả các chủng tộc dùng chung với nhau. Đương nhiên, có ít người lấy được một chút bí mật quan trọng cũng sẽ không bằng lòng dâng ra, đánh dấu lại trên bản đồ, thậm chí đến cả sinh linh cùng tộc cũng không chịu cho biết.
Có điều đối với nguy hiểm, rất nhiều chủng tộc vẫn tương đối rộng rãi, dù sao có thể đánh dấu nhiều thêm một chỗ cấm địa, thì cũng có nhiều thêm một phần cơ hội sống sót.
Chẳng qua những thứ nguy hiểm và cấm địa này cũng liên tục thay đổi, ví dụ như bên trong nơi nào đó của tầng ngoài có một con hung vật tuyệt thế đang ẩn núp, nhưng có thể sang năm thứ hai, con hung vật tuyệt thế này đã đổi vị trí, vậy thì bản đồ không còn chính xác nữa rồi.
Trong khu cấm địa phía Tây kia, nghe nói là có một con Mãng Cổ Cự Thiềm!
Con Mãng Cổ Cự Thiềm kia đã có từ xưa đến nay, năm đó không ít chủng tộc xâm nhập vào trong cấm địa, đều bị đầu lưỡi vừa thô vừa to của con Mãng Cổ Cự Thiềm kia cuốn đi mất, từ đó về sau, võ giả tiến vào động Huyền Minh, không còn người nào có gan đến gần bên đó nữa.
Lấy thực lực của con Mãng Cổ Cự Thiềm kia, đừng nói là Chiến Tôn cấp cao, cho dù là Chiến Thánh, hay là cường giả Thần Hải Cảnh cũng không cách nào chống lại được!
Nếu là bình thường, đánh chết Triệu Phần Cầm cũng không qua đó, vừa rồi hắn đã dẫn mọi người đi vòng qua lãnh địa của con Mãng Cổ Cự Thiềm đó, nhưng bây giờ lại không thể không dẫn đám quái điểu này tiến về phía trước.
Đứng lại đây là chết, dẫn qua kia không chừng vẫn còn một con đường sống!
“Vù vù vù…”
Rất nhiều Chiến Tôn cấp cao, kể cả đám người La Chinh đều hoá thành một luồng sáng lao nhanh về phía trước, theo sau Triệu Phần Cầm.
Mà hơn một nghìn con quái điểu trên bầu trời thì lại đuổi theo không dứt, thỉnh thoảng lại lao xuống dưới một lần.
“A a…”
Trong quá trình chạy nước rút này, lại có một vị Chiến Tướng Nhân tộc không kịp trốn, bị một con quái điểu ngậm trong miệng bay đi.
“Hải Thanh!”
Một vị Chiến Tôn cấp cao giận dữ hét lên, nhưng không cách nào quay đầu lại cứu giúp, phía sau bọn họ chính là một mảng quái điểu chi chít, nếu quay đầu lại thì lập tức sẽ bị đám quái điểu kia xé xác ăn mất, chết không toàn thây.
Vị Chiến Tướng Nhân tộc nọ chính là thiên tài cấp Thần đứng ngay sau Hạ Sương và Tinh Huy. Lần này tiến vào động Huyền Minh, Tinh Huy và Hạ Sương đều không giành được chỉ tiêu, ngược lại thằng nhóc này lại theo đến. Thằng nhóc này chính là cháu trai của vị Chiến Tôn cấp cao kia, vốn là đi theo đằng sau cậu hắn, chỉ lắc lư ở khu vực tầng ngoài động Huyền Minh thì không có nguy hiểm gì quá lớn.
Thế nhưng vào lúc này, mỗi người đều ốc không mang nổi mình ốc, đâu rảnh để chăm sóc đến một tên Chiến Tướng như hắn chứ?
Mọi người ở đây lao về phía trước, bỗng nhiên bên tai truyền đến một tiếng gầm mạnh mẽ!
“Grừ grừ!”
Tiếng gầm kia nặng nề mạnh mẽ như thế. Âm thanh này truyền đến, lập tức khiến không ít cây cối bên cạnh đều bị nhấc khỏi mặt đất.
Mà một vài Chiến Tôn thực lực hơi yếu ớt, thậm chí là một vài Chiến Tôn cấp cao không kịp đề phòng, không bảo vệ tốt lỗ tai mình, thì hai tai lập tức bị tiếng gầm kinh khủng này chấn động đến tổn thương, trong tai lập tức có máu tươi chảy ra.
“Mọi người che kín tai mình lại! Đừng để con Mãng Cổ Cự Thiềm này chấn động hư lỗ tai!” Triệu Phần Cầm hô lớn.
“Đệt! Triệu Phần Cầm, con mẹ nó sao ngươi không nói sớm!” Có người nổi giận mắng.
Lúc này mọi người đều nhao nhao dùng chân nguyên để bảo vệ lỗ tai của mình, bởi vì mọi người nhìn thấy từng mảnh cây cối trước mắt lại một lần nữa bị ép cong trên mặt đất, một tiếng gầm gần như thấy được đang khuếch tán về phía mọi người.
“Grừ grừ!”
Cho dù đã bảo vệ lỗ tai, thì âm thanh cực kỳ khủng bố kia vẫn có thể truyền vào tai, chấn động tâm thần mọi người. Có điều với tu vi của mọi người, lại đã phòng hộ trước nên cũng không đến mức bị thương.
Nhưng đồng thời mọi người cũng vô cùng lo lắng.
Con Mãng Cổ Cự Thiềm này đúng là thứ đại hung, chỉ mỗi tiếng kêu thôi đã khủng bố như thế rồi, vậy cái thứ đồ chơi này phải mạnh đến mức nào? Mọi người vì tránh đám quái điểu trên bầu trời mà lao tới chỗ con Mãng Cổ Cự Thiềm này có thật là cách hay không?
Dù là cách hay cách dở, thì lúc này bọn họ đã không còn lựa chọn khác nữa rồi, lựa chọn duy nhất chính là kiên trì lao nhanh. Tốc độ quái điểu vốn đã nhanh hơn rất nhiều Chiến Tôn cấp cao không ít, lúc này có thể chạy nhanh bao nhiêu thì cứ chạy nhanh bấy nhiêu!
“Quác quác quác quác quác…”
Tiếng gầm của Mãng Cổ Cự Thiềm lan rộng ra bốn phương tám hướng, hiển nhiên đám quái điểu trên bầu trời cũng phải chịu ảnh hưởng.
Lúc này đám quái điểu kia cũng đúng lúc bay tới trên đầu đám nhân loại, nếu cúi đầu lao xuống ngay, là có thể chặn đứng đường đi phía trước của bọn họ!
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com