Trước đây La Chinh từng âm thầm thu thập thông tin, vì vậy đối với sự nguy hiểm trong động Huyền Minh, hắn đã chuẩn bị tâm lý phần nào.
Chẳng qua lúc này, lời nói của một cường giả Thần Hải Cảnh càng khiến La Chinh ý thức rõ ràng rằng động Huyền Minh là một nơi thập tử nhất sinh.
Bảy mươi sáu vị Chiến Tôn cấp cao cùng tiến hành thăm dò, kết quả tất cả đều ngã xuống, rốt cuộc trong khu vực trung tâm ẩn giấu điều gì?
Thiên2Miểu Tiên Nhân biết rõ động Huyền Minh có độ khó cao như vậy, thế mà vẫn lựa chọn mình, chắc không phải định cài bẫy mình đấy chứ?
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng La Chinh tuyệt đối không bỏ cuộc giữa chừng.
Đối với người khác, cơ duyên trong động Huyền Minh có sức hấp dẫn phi phàm, còn đối với La Chinh thì nó cũng rất quan trọng, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Nhìn La Chinh cười khổ, sau đó trong mắt toát ra vẻ cố chấp,5Tư Đồ Hạo Thiên biết lúc này có khuyên giải cũng vô dụng. Dù sao La Chinh cũng không phải người của thánh địa Tử Tâm, thế nên dù có lòng đến đâu thì hắn cũng chỉ có thể khuyên giải phần nào, chứ không thể cương quyết ngăn cản La Chinh được.
Một chuyến tới thánh địa Nhân tộc, ý nghĩa tượng trưng hơn nhiều ý nghĩa thực tế.
Dưới sự dẫn dắt của Hạ Sương, La Chinh đi tới đâu cũng có thể dẫn tới những âm thanh tung hô vang6dội. Hứng thú của nhóm thanh niên trong thánh địa Tử Tâm đối với La Chinh không hề nhỏ.
Điều này cũng khó trách. La Chinh vừa bước vào tháp Tội Ác đã gây chấn động cả thánh địa, hiện giờ lại trực tiếp đánh đuổi Ma tộc, trong mắt nhóm võ giả trẻ tuổi ở thánh địa Tử Tâm, La Chinh đã sớm bước tới độ cao không thể vượt qua.
Như vậy có thể dễ dàng hình dung mức độ hiếu kỳ của những võ giả Nhân tộc này đối với5La Chinh.
Trước khi La Chinh rời đi, thánh địa Tử Tâm đưa cho hắn một chút phần thưởng, chẳng qua những phần thưởng này không thể nào so sánh được với thánh địa Thiên Vũ.
Lúc trước ở thánh địa Thiên Vũ, La Chinh có được một trường kiếm thánh khí thượng phẩm. Dĩ nhiên, thánh khí thượng phẩm kia vốn là vật phẩm Lưu Vũ định dâng tặng cho Huân, chẳng qua cuối cùng lại rơi vào trong tay La Chinh.
Có điều nền tảng của thánh địa Tử Tâm vốn không3thể so với thánh địa Thiên Vũ nên La Chinh có thể hiểu được.
Tư Đồ Hạo Thiên dẫn La Chinh tới thẳng chỗ truyền tống trận, đồng thời nhờ La Chinh truyền lại lời nhắn tới thánh địa Thiên Vũ về chuyện liên minh.
La Chinh tất nhiên đã “dọn dẹp” sạch sẽ Ma tộc trong tháp Tội Ác, nhưng Song Ma thánh địa thì phải đối phó thế nào?
Nếu Song Ma thánh địa lại tuyên chiến với thánh địa Tử Tâm một lần nữa mà không có sự uy hiếp của Yêu Dạ tộc, thì Nhân tộc gần như không có khả năng chống đỡ…
Tuy nói một tờ hiệp ước giữa các chủng tộc gần như chỉ là giấy vụn, nhưng dựa vào mối quan hệ giữa La Chinh và Yêu Dạ tộc, thì Tư Đồ Hạo Thiên vẫn hi vọng La Chinh có thể thúc đẩy chuyện này. Ít nhất là trước khi thực sự vững mạnh, thánh địa Tử Tâm có thể được thánh địa Thiên Vũ che chở.
La Chinh thấu hiểu nỗi lo lắng của Tư Đồ Hạo Thiên nên cũng không từ chối. Huống chi nhờ Huân mà chuyện thúc đẩy liên minh giữa thánh địa Thiên Vũ và thánh địa Tử Tâm cũng không phải vấn đề quá khó khăn.
Sau khi trở lại tháp Tội Ác, La Chinh thông báo chuyện này cho Lăng Yên. Đợi Lăng Yên nhận lời rồi, hắn sẽ không tham dự vào nữa. Dù sao thì chuyện liên minh thế nào, thánh địa Tử Tâm phải trả cái giá gì, xin thánh địa Thiên Vũ che chở bao nhiêu năm, thì cũng không cần La Chinh trực tiếp nhúng tay, đó là việc Tư Đồ Hạo Thiên và Lưu Vũ cần bàn bạc.
Khoảng thời gian sau đó, La Chinh tập trung không ngừng tu luyện.
La Chinh đã không cần dùng điểm tích lũy trong tháp Tội Ác nữa, hắn có thể tự do qua lại trong tháp.
Để tranh thủ nhiều thời gian hơn, La Chinh đành mượn những mật thất tu luyện thay đổi tốc độ thời gian.
Về việc tỷ thí trên sàn đấu…
Mặc dù các Chiến Tôn của chủng tộc khác biết rõ khả năng thắng được La Chinh là không lớn, nhưng vẫn có không ít người khiêu chiến hắn, trong đó thậm chí còn có một số Chiến Tôn Nhân tộc.
Dĩ nhiên, tính chất của cuộc chiến sẽ không khốc liệt như lúc trước, thông thường chỉ phân thắng bại, đến giới hạn liền dừng.
Mấy tháng nháy mắt đã trôi qua, đối thủ của La Chinh từ Chiến Tôn sơ cấp dần dần biến thành Chiến Tôn cấp bốn, cấp năm, sau đó lên tới Chiến Tôn cấp sáu, cấp bảy.
Đối thủ của hắn thay đổi, số tầng cũng ngày càng lên cao, cuối cùng khi La Chinh đặt chân lên tầng thứ mười bốn của tháp Tội Ác, hắn đã có thể khiêu chiến một số Chiến Tôn cấp cao có thiên phú tương đối yếu. Lúc này, tu vi của La Chinh đã đạt trình độ Chiến Tướng cấp chín.
Ngoài tu vi ra, La Chinh cũng dốc lòng tu luyện công pháp, bao gồm Sao Chiến Thể, Vạn Sát Sinh Tử Luân. Nhờ miệt mài tu luyện nên La Chinh đã có sự tiến bộ nhảy vọt.
Hôm nay La Chinh vừa ra khỏi mật thất tu luyện, chuẩn bị tìm người khiêu chiến mới thì phát hiện tháp Tội Ác có chút thay đổi.
Trên vách tường trong tháp xuất hiện ánh sáng màu đỏ nhạt không ngừng dao động, trần nhà, mặt đất, vách tường, khắp nơi đều có.
Những tia sáng này tựa như máu trong cơ thể người, chảy dọc theo đường mạch hẹp dài.
“Khí linh, xảy ra chuyện gì thế?” La Chinh hỏi.
Khí linh có mặt ở khắp nơi trong tháp Tội Ác, chỉ cần La Chinh đứng trong tháp liền có thể dễ dàng trao đổi.
“Huyền Minh Tử Quang suy yếu rồi.” Khí linh kia cất lời, giọng điệu lạnh nhạt, vô cảm.
“Huyền Minh Tử Quang suy yếu! Động Huyền Minh mở ra?” La Chinh hỏi.
“Có thể nói như vậy.” Khí linh đáp.
“Rốt cuộc cũng đợi được đến ngày này!” La Chinh nhướng mày, sau đó giậm mạnh chân. Mặt đất dưới chân hắn chợt nứt toác, La Chinh bay vọt từ tầng thứ mười bốn xuống đỉnh tháp!
Mà ở đại sảnh trên đỉnh tháp đã có không ít Chiến Tôn cấp cao. Những người này đều không chỉ bước vào động Huyền Minh một lần, đương nhiên biết những tia sáng đang dao động không ngừng này ám chỉ điều gì.
Thấy La Chinh từ phía trên rơi xuống, Triệu Phần Cầm khẽ mỉm cười nói: “La thiếu hiệp, động Huyền Minh đã mở.”
“Ừ, ta biết.” La Chinh gật đầu.
Thời gian động Huyền Minh mở ra không thể nào biết trước, có khi là trước thời hạn một tháng, có lúc lại muộn một tháng, nhưng chẳng qua vẫn có thể tính toán được thời gian đại khái.
Khi động Huyền Minh mở ra vào năm trước, bởi vì chỉ có bốn chỗ ngồi nên Nhân tộc chỉ có thể giành được hai mươi suất tiến vào động Huyền Minh. Hiện tại số chỗ ngồi của Nhân tộc đã nhiều hơn, có khoảng hơn một trăm suất.
Càng nhiều người tiến vào động Huyền Minh nghĩa là cơ hội gặp được cơ duyên càng lớn!
Động Huyền Minh to lớn như thế, nếu may mắn thì cho dù ở vòng ngoài cũng có thể gặp được cơ duyên không tệ.
Chẳng qua đến một ngày nào đó cơ duyên cũng sẽ bị giành hết, đây cũng là lý do vì sao ban đầu tháp Tội Ác muốn thiết lập số lượng suất vào động.
Trước đây, Triệu Phần Cầm đã lên danh sách để phân phối chỉ tiêu một cách hợp lý, những chủng tộc khác cũng đã triệu tập đầy đủ người tộc mình.
Một trăm hai mươi tám chỗ ngồi, mỗi chỗ có được năm suất, vậy nên nhiều Chiến Tôn, thậm chí còn có một số Chiến Tướng giành được chỉ tiêu đều đi lên đỉnh tháp, chuẩn bị tiến vào động Huyền Minh.
Khi số người không ngừng tăng lên, đại sảnh rộng rãi dần trở nên chật chội.
“Vân Lạc?” La Chinh chợt thấy bóng dáng Vân Lạc thấp thoáng trong đám người.
Qua lời Huân nói, La Chinh biết Vân Lạc chính là phân thân của một vị cường giả tối cao trên Thượng Giới. Vậy nên Vân Lạc có thể đứng hàng thứ nhất trên bia thiên phú cũng không lạ.
Chẳng qua nếu đúng như lời Huân nói thì trăm vạn phân thân của Vân Lạc đều không nhằm mục đích tăng tiến tu vi mà chỉ là không ngừng tôi luyện.
Trước đây Vân Lạc luôn ở tầng thứ mười, tu vi không hề tăng lên, cũng không bước lên tầng trên của tháp Tội Ác.
Thấy đôi mắt La Chinh ánh lên vẻ kinh ngạc, Triệu Phần Cầm đứng bên cạnh vội vàng giải thích: “Vân Lạc cô nương chủ động xin một suất, cơ hội này… tất nhiên thuộc về nàng.”
Vân Lạc dù sao cũng là con người, hơn nữa còn là nhân vật có thiên phú đủ để đứng ở hàng thứ nhất. Huống chi những năm gần đây Vân Lạc cũng có cống hiến không nhỏ cho Nhân tộc trong tháp Tội Ác, cho nàng một suất cũng không có gì quá đáng.
Vẻ mặt Vân Lạc lạnh nhạt, lắc lư bước tới chỗ La Chinh, nhìn hắn chằm chằm rồi nói: “Hành trình lần này trong tháp Tội Ác, ta muốn đi theo ngươi.”
La Chinh càng cảm thấy kỳ quái hơn. Nàng đã ở trong tháp Tội Ác nhiều năm như vậy, cơ hội tiến vào động Huyền Minh rất nhiều, vì sao nhất định phải đi theo mình?
Hắn còn chưa kịp lên tiếng, một luồng sáng màu đỏ từ trong cơ thể La Chinh đã bắn ra, dần dần ngưng tụ thành hình người. Đó chính là kiếm linh của La Chinh, Huân.
Huân thờ ơ liếc nhìn Vân Lạc một cái, lên tiếng: “La Chinh, đừng đồng ý với nàng.”
“A… Vì sao?” Mặc dù La Chinh cảm thấy có chút quái dị, song hắn vốn có cảm tình đặc biệt với Vân Lạc, nếu nàng muốn tiến vào tháp Tội Ác lúc này thì cho dù cùng đồng hành, La Chinh cũng cảm thấy đó không phải chuyện gì đáng ngại.
Huân cất bước đi tới trước mặt Vân Lạc, nhìn nàng chằm chằm: “Ngươi biết chuyện gì xảy ra trong động Huyền Minh, đúng không?”
Lời Huân nói lập tức hút sự chú ý của không ít Chiến Tôn cấp cao trong đại sảnh. Trong mắt những Chiến Tôn cấp cao này, lai lịch của người tên Vân Lạc và Huân đều không đơn giản, các nàng biết gì đó cũng không kỳ quái.
Lúc này, những Chiến Tôn cấp cao kia tất nhiên đều đã dỏng tai lên, hi vọng nghe ngóng được tin tức có lợi cho mình. Dù sao thì hiểu biết thêm một chút về động Huyền Minh là thêm một phần cơ duyên, cũng là nhiều hơn một phần cơ hội sống sót.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com