Tuy Tư Đồ Hạo Thiên đã dự liệu được La Chinh sẽ lựa chọn rời đi từ trước, nhưng trên mặt vẫn khó tránh được lộ ra vẻ thất vọng.
Nếu La Chinh có thể ở lại thì thành tựu trong2tương lai chắc chắn sẽ còn lớn hơn cả Lưu Vũ của thánh địa Thiên Vũ!
Hơn 200 năm trước, thánh địa Thiên Vũ không hề lớn mạnh như hiện tại, lúc đó là thời điểm Song Ma thánh địa cường5thịnh, không một tộc nào dám cướp đi sự nổi bật!
Lúc đầu trên đại lục Hải Thần còn có một tộc khác cũng tương đối lớn là Ảnh tộc. Thực lực của Ảnh tộc là thánh địa lục phẩm xếp6thứ tư trong nhiều tộc, nhưng lại vì xảy ra tranh đoạt với Ma tộc mà cuối cùng Ảnh tộc đã bị Song Ma thánh địa liên thủ tiêu diệt…
Mãi đến khi Lưu Vũ xuất hiện, dẫn dắt Yêu Dạ5tộc hướng về đỉnh cao, hiện giờ sự tồn tại của thánh địa Thiên Vũ không hề yếu hơn Song Ma thánh địa.
Trên bia thiên phú, Lưu Vũ chỉ đứng ở hàng thứ hai, nhưng La Chinh thì thậm chí3đến hàng thứ nhất cũng không chứa nổi tên hắn, đạt được phong hiệu Thiên Vị. Huống hồ hiện giờ hắn vẫn là người kiểm soát tháp Tội Ác!
Theo Tư Đồ Hạo Thiên thấy thì thành tựu trong tương lai của La Chinh không thể ước lượng được. Chỉ đáng tiếc rằng thiên tài này không xuất thân từ thánh địa Tử Tâm, nên Tư Đồ Hạo Thiên cũng không thể cưỡng ép giữ La Chinh.
“Động Huyền Minh? Nghe ý thì ngươi định vào động Huyền Minh trong năm nay?” Tư Đồ Hạo Thiên hỏi.
“Đúng!” La Chinh gật đầu.
“Có phải nhanh quá không? Thực ra mỗi một tộc đều có chỗ ngồi và các suất vào, nhưng thông thường, kẻ vào động Huyền Minh đều là Chiến Tôn. Mặc dù thỉnh thoảng bọn họ cũng sẽ dẫn theo một số Chiến Tướng vào trong để học hỏi kinh nghiệm, nhưng những Chiến Tướng này chỉ ở vòng ngoài cùng của động mà thôi. Vì một khi đã vào động Huyền Minh, khả năng chết vô cùng cao!” Tư Đồ Hạo Thiên nói.
Thiên tài được bồi dưỡng ra từ tháp Tội Ác không có một ai chưa từng vào động Huyền Minh. Năm đó mặc dù Tư Đồ Hạo Thiên cũng có thiên phú cấp Thần, nhưng tên của hắn chỉ dừng ở hàng thứ bảy trên bia thiên phú, nên nếu nói một cách tương đối thì thiên phú này cũng không xuất chúng cho lắm.
Thứ thực sự thay đổi Tư Đồ Hạo Thiên vẫn là cơ duyên trong động Huyền Minh. Năm đó hắn vào động Huyền Minh mạo hiểm thập tử nhất sinh mới có được kiếm trận Vô Cực, cho dù hiện giờ hắn là đại năng Hải Thần Cảnh thì kiếm trận Vô Cực này vẫn là sát chiêu mà hắn trông cậy nhất!
Có điều, tuy trong động Huyền Minh nhiều cơ duyên, nhưng đó cũng là một vùng đất nguy hiểm. Tuy vì sự tồn tại của mảnh đất nguyền rủa nên rất nhiều đại năng Hải Thần Cảnh không có cơ hội vào trong động, thế nhưng Tư Đồ Hạo Thiên hiểu rõ, khu vực trung tâm của động Huyền Minh đó, cho dù là hắn hiện giờ đi đến đó thì xác suất bị chết cũng tương đối lớn.
“Không còn thời gian nữa.” La Chinh thẳng thắn nói.
Thời gian của La Chinh không hề dư dả, rời đi lâu như vậy hắn căn bản không rõ tin tức của Trung Vực, thực tế bản thân mỗi giờ mỗi phút đều nhớ nhung!
Nhìn biểu cảm của La Chinh, Tư Đồ Hạo Thiên cũng hiểu bản thân không thuyết phục được nữa, cuối cùng chỉ có thể thở dài một hơi: “Ngươi biết lai lịch của động Huyền Minh không?”
La Chinh lắc đầu, hắn biết rất ít về động Huyền Minh, Thiên Miểu Tiên Nhân ngoài việc để lại cho hắn một tín vật ra thì không tiết lộ bất kì tin tức gì bên dưới tháp Tội Ác, còn một số tin tức có hạn khác vẫn là do La Chinh tự nghe ngóng được.
“Mặc dù người trên đại lục Hải Thần chúng ta không rõ động Huyền Minh vì sao mà có, cả lai lịch của tháp Tội Ác nữa, thế nhưng qua những năm thăm dò động Huyền Minh, đó thật sự là một chiến trường viễn cổ.” Tư Đồ Hạo Thiên chầm chậm nói.
“Chiến trường?” Trên mặt La Chinh lộ vẻ nghi hoặc, những di tích kiểu chiến trường viễn cổ này có không ít. Trong Trung Vực cũng có không ít chiến trường viễn cổ, nhưng khi thăm dò bên trong thì cũng chỉ phát hiện được một số bảo vật mục nát và xương cốt mà thôi, ngoài ra cũng không có được cơ duyên gì.
Tư Đồ Hạo Thiên gật đầu: “Đúng, có điều động Huyền Minh không phải chiến trường viễn cổ bình thường, theo suy đoán hiện tại thì có lẽ là chiến trường giao đấu của vài trăm vị cường giả mạnh nhất của Thượng Giới!”
“Cường giả mạnh nhất của Thượng Giới?” Ánh mắt La Chinh sáng lên.
Suy đoán này không phải là không có lý.
Sự lớn mạnh của vùng đất nguyền rủa vượt xa ngoài tưởng tượng của La Chinh, cho dù là Chiến Thánh, cường giả Thần Hải Cảnh mà vùng đất nguyền rủa thì cũng phải chết.
Năm đó Thiên Miểu Tiên Nhân trở về từ Thượng Giới, mặc dù vì thọ nguyên sắp tận nên rơi vào tình trạng thiên nhân ngũ suy, nhưng có lẽ vẫn giữ được thực lực mạnh mẽ tương đối.
Vậy mà Thiên Miểu Tiên Nhân lại không đích thân vào tháp Tội Ác.
Mặc dù Thiên Miểu không giải thích gì với La Chinh, nhưng ông từng nói bản thân không đến được nơi đó, xem ra hơn nửa phần cũng là vì kiêng dè uy lực của vùng đất nguyền rủa.
Vùng đất nguyền rủa tồn tại cùng đại lục Hải Thần không biết bao nhiêu năm, cho đến tận hôm nay, lực Chú Sát trong đó vẫn không có bất kì dấu hiệu tiêu tan nào. Như vậy có thể tưởng tượng được, sinh linh Thượng Giới thông thường căn bản không thể làm được.
Sinh linh Thượng Giới cũng phân ra mạnh yếu, La Chinh dựa vào Thăng Long Đài để phi thăng lên Chân Long giới, mặc dù lúc đó hắn không nhìn ra sự nông sâu trong thực lực của những người trên Chân Long giới đó, nhưng binh lính thông thường so với Cung chủ Long Uyên Cung thì chắc chắn là khác biệt một trời một vực!
Có điều cường giả mạnh nhất trong lời của Tư Đồ Hạo Thiên cụ thể là tu vi như thế nào, thực lực cường hãn đến cảnh giới nào, thì đến bọn họ cũng không thể phỏng đoán được.
Thật ra, khi trở về La Chinh có thể hỏi Thanh Long hoặc Huân.
Lần này đến, La Chinh vốn ôm suy nghĩ muốn xin chỉ bảo, nếu Tư Đồ Hạo Thiên đã từng vào động Huyền Minh thì chuyến này dĩ nhiên phải chuyên tâm nghe ngóng.
“Chiến trường viễn cổ này ở dưới lòng đất, tự tạo thành một cái động, mà đỉnh của tháp Tội Ác thì kéo dài một mạch đến đỉnh chóp của huyệt động. Mấy năm nay có rất nhiều Chiến Tôn cấp cao vào trong động Huyền Minh, có điều đa số đều chỉ thăm dò bên ngoài mà thôi, chưa có ai dám vào bên trong…”
Nếu La Chinh đã hỏi đến thì Tư Đồ Hạo Thiên cũng không coi hắn là người ngoài nữa. Chàng thiếu niên Nhân tộc không quen biết này đã cống hiến cho thánh địa Tử Tâm nhiều như vậy, thế nên Tư Đồ Hạo Thiên có giúp nhiều hơn cũng không than nhiều nửa lời.
Nghe Tư Đồ Hạo Thiên giảng giải, La Chinh mới hiểu, thực ra cả động Huyền Minh được chia làm ba tầng, cũng chính là vòng ngoài, vòng trong và trung tâm!
Thông thường, phần lớn Chiến Tôn cấp cao sau khi vào động Huyền Minh đều sẽ dẫn theo thiên tài trong tộc hoạt động ở vòng ngoài, cho dù là vòng ngoài cũng tràn đầy các loại nguy hiểm không thể tưởng tượng rồi, cho dù là Chiến Tôn cấp cao, chỉ cần sơ suất không chú ý một chút thôi thì cũng sẽ mất mạng!
Mà vòng trong chính là vùng đất chết thực sự! Phần lớn Chiến Tôn cấp cao vào trong cũng là thập tử nhất sinh.
Lúc đầu, Tư Đồ Hạo Thiên cũng liều chết một mạng, hắn cũng coi như là một người có dã tâm và nghị lực lớn, không cam tâm trở thành một võ giả bình thường, lãng phí thời gian một đời. Chính vì Tư Đồ Hạo Thiên vào trong động Huyền Minh liều một phen, vậy nên trong tình huống gần như lướt qua vai tử thần, mới có được kiếm trận quỷ thần khó lường kia!
Đó chính là cái gọi là cầu phú quý trong hiểm nguy. Nếu không phải năm đó có được bộ kiếm trận và di vật của vị cường giả mạnh nhất kia, thì Tư Đồ Hạo Thiên đã không thể trở thành người lãnh đạo của thánh địa Tử Tâm!
“Trung tâm thì sao? Có ai từng đến chưa?” La Chinh hỏi.
“Có!” Tư Đồ Hạo Thiên cười nhàn nhạt.
“Ra sao rồi?” La Chinh hỏi.
“Không có một ai trở lại.” Tư Đồ Hạo Thiên cười nói: “Cũng có thể nói bọn họ chết hết rồi.”
Khu vực trung tâm của động Huyền Minh ẩn náu trong từng lớp sương mù dày đặc, đứng ở bên rìa của động Huyền Minh có thể nhìn thấy từng lớp sương mù dày, bên trong đó lập lòe vô số đốm sáng màu máu.
Bên trong rốt cuộc có thứ gì, cho đến hôm nay vẫn không ai biết!
“Khu vực trung tâm ư?” Trên mặt La Chinh lộ nụ cười khổ.
Chuyện này Thiên Miểu Tiên Nhân cũng không nói đến nơi đến chốn. La Chinh không rõ rốt cuộc Thiên Miểu kiêng dè điều gì mà lại không chịu nói rõ tất cả mọi chuyện, chỉ giao cho mình một viên ngọc hồ điệp, ngoài ra thì chuyện liên quan đến truyền thừa lại không chịu tiết lộ chút gì…
Vậy thì La Chinh vào trong động Huyền Minh tìm kiếm ở tầng ngoài? Hay là vào tầng trong? Hay là khu vực trung tâm có đi không có về?
“Lẽ nào La thiếu hiệp định vào trong khu vực trung tâm?” Tư Đồ Hạo Thiên nhìn nụ cười của La Chinh, trên mặt hiện ra biểu cảm nghiêm túc: “Nếu ngươi thật sự có ý định này thì ta khuyên chân thành một câu, nên từ bỏ đi!”
“Động Huyền Minh, ta chắc chắn phải đi, còn về khu vực trung tâm… ta không nói trước được.” La Chinh lắc đầu.
Nhìn thấy La Chinh không hề có ý định từ bỏ, Tư Đồ Hạo Thiên lập tức khuyên bảo nói: “Ta nhớ có một năm, lúc đó tất cả các tộc trong tháp Tội Ác liên kết lại với nhau, tập hợp được 70 vị Chiến Tôn cấp cao, kết đội vào khu vực trung tâm, mục đích chính là để vạch trần lớp mặt nạ của khu vực trung tâm này ra. Có điều, năm đó, tất cả Chiến Tôn cấp cao vẫn có đi không về!”
“Bảy mươi vị Chiến Tôn cấp cao?” La Chinh hỏi.
“Đúng, gần như là nhân tài kiệt xuất trong lớp Chiến Tôn của tất cả các tộc.” Tư Đồ Hạo Thiên nói: “Mặc dù ta biết ngươi là người có vận số lớn, nhưng khu vực trung tâm không phải chỉ dựa vào vận số là có thể xông vào. Nơi đó căn bản là vùng đất chết, có đi không có về. Đừng nói là ngươi, cho dù là ta cũng sẽ có đi không có về!”
Nghe thấy lời nói của Tư Đồ Hạo Thiên, La Chinh đột nhiên cảm thấy đắng trong miệng.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com