Thông thường, với người tư chất bình thường, cùng lắm cũng chỉ có thể luyện được đến tầng thứ ba của Cửu Ảnh Chưởng. Người có tư chất khá hơn có thể luyện đến tầng thứ năm. Chỉ những kẻ có thiên phú tuyệt đỉnh mới may mắn chạm đến tầng thứ bảy – điều mà rất ít người có thể đạt tới. Trong mắt người của Tật gia, với tư chất của Tật Vô Ngôn, cùng lắm hắn cũng chỉ luyện được đến tầng thứ ba là cùng.
Nhưng điều đặc biệt của Cửu Ảnh Chưởng là, khi số lượng chưởng ảnh tăng lên, thì phẩm cấp của võ kỹ đó cũng được nâng cao theo. Chính vì thế, khi Tật Vô Ngôn luyện đến tầng thứ chín – cửu trọng ảnh – thì uy lực đã tương đương với một bộ Hoàng giai cao cấp võ kỹ. Chỉ tiếc rằng cảnh giới của hắn còn quá thấp, sức mạnh thực sự của chiêu thức không thể phát huy hết.
Nói ra thì chua chát… Bộ Băng Thiên Cửu Thức này – thứ võ kỹ Hoàng giai cao cấp mà Tật Vô Dạng đang dùng – thật ra chính là thứ mà dưỡng phụ của Tật Vô Ngôn, Tật Anh, tình cờ đoạt được trong một lần làm nhiệm vụ năm xưa.
Những võ kỹ cấp bậc như vậy, thường trở thành bảo vật trấn tộc của các đại gia tộc. Ba đại thế gia, nhà nào mà chẳng giữ lại một hai bộ Hoàng giai cao cấp để truyền đời?
Mà nực cười thay, bộ võ kỹ ấy là do Tật Anh mang về, vậy mà con trai của ông lại không có tư cách tu luyện. Đành phải đứng nhìn kẻ khác đem võ kỹ của cha mình đánh lên người mình.
Nếu Tật Anh có linh thiêng nơi chín suối, chắc cũng tức đến độ sống dậy mất thôi.
Khi nghe Tật Vô Dạng đọc tên bộ võ kỹ kia, hốc mắt Tật Vô Thiên lập tức đỏ hoe, nước mắt lưng tròng, hai bàn tay nhỏ siết chặt đến phát run.
[Phụ thân, người có nhìn thấy không? Bộ võ kỹ Hoàng giai cao cấp mà người mang về, giờ lại bị kẻ khác đem ra để bắt nạt ta và ca ca…]
Tật Vô Ngôn vốn định tiếp tục thi triển Cửu Ảnh Chưởng để đối phó Tật Vô Dạng, nhưng không ngờ đối phương lại dùng chính bộ võ kỹ ấy để tấn công mình. Ánh mắt khinh miệt và giễu cợt của Tật Vô Dạng khiến Tật Vô Ngôn giận đến mức nghiến chặt quai hàm, máu tanh lập tức tràn ra trong miệng. Hắn lập tức lùi nhanh về phía sau, ống tay áo tung lên, hai tay kết ấn liên hoàn trước ngực.
Dùng bộ võ kỹ ấy để làm nhục phụ thân và hắn ư? Hắn tuyệt đối sẽ không để chuyện đó xảy ra!
Cách đó không xa, Doãn Diệc đang đứng xem cuộc giao đấu, bỗng đồng tử co rút mạnh: "Đó là… ấn pháp tế trận sao?"
Ấn pháp của trận pháp có nhiều loại, nhưng nếu muốn dung hợp hoàn toàn trận bàn vào cơ thể để phát huy uy lực thực sự, thì phải dùng đến dẫn trận thủ quyết. Còn khi sử dụng để giao đấu, lại cần tới tế trận thủ quyết.
Một Trận Pháp Sư chỉ khi nào hoàn toàn luyện hóa được trận bàn vào trong cơ thể mới có thể vận dụng linh hoạt trận pháp, biến sức mạnh của trận thành vũ khí của chính mình. Nếu chỉ cầm trận bàn ra mà dùng, thì tác dụng bị hạn chế rất nhiều.
Thế nhưng, dẫn trận và tế trận thủ quyết lại là hai loại ấn pháp cực kỳ hiếm thấy, không phải Trận Pháp Sư nào cũng biết. Thực tế, phần lớn đều không học được. Đây gần như là bí truyền, nếu không có sư phụ chỉ dạy thì căn bản không thể tiếp cận. Gặp phải sư phụ hẹp hòi, cho dù theo học mười năm cũng chưa chắc được truyền thụ.