Bậc Thầy Luyện Đan Vô Song

Chương 60

Trước Sau

break
Lực lượng từ bốn phương tám hướng đều bị dẫn dắt bởi trận pháp, tầng tầng lớp lớp đổ dồn về vị trí trung tâm nơi Phần Tu đang ngồi. Ban đầu vẫn bình tĩnh, nhưng sắc mặt Phần Tu đột ngột trở nên căng thẳng. Hắn cảm nhận rõ ràng có một luồng sức mạnh lạ thường, vô cùng cường đại đang ồ ạt xông vào cơ thể qua từng huyệt đạo, mà hắn thì không cách nào kháng cự lại.

Nguyên khí trong cơ thể vốn đang yên tĩnh bỗng chốc như bừng tỉnh, điên cuồng phản kích lại luồng lực lượng xâm nhập từ bên ngoài. Hai luồng sức mạnh đối đầu, va chạm dữ dội khiến những kinh mạch mà Phần Tu vừa vất vả nối liền lại lập tức đứt gãy. Tâm mạch cũng bị tổn thương nghiêm trọng, khiến hắn lập tức phun ra một ngụm máu tươi.

Tật Vô Ngôn giật mình kinh hãi, vội vã hỏi trong lòng:

– Mịch Linh! Biểu ca ta hộc máu rồi!

– Hốt hoảng cái gì! – Mịch Linh lạnh lùng đáp – Kinh mạch hắn vốn đã méo mó xiêu vẹo, nếu không đánh gãy rồi nối lại thì cả đời này cũng chỉ là phế nhân mà thôi.

Ả hừ lạnh một tiếng rồi nói tiếp:

– Tuyệt Thiên Trận Thể là thể chất đến cả trời cao cũng không dung nổi, ngươi tưởng thứ như vậy dễ dàng xuất hiện lắm sao? Nếu hắn không chịu nổi quá trình này, thì tốt nhất nên sớm quay về nhà mà nằm ngủ đi cho rồi.

Tật Vô Ngôn hiểu rất rõ những năm qua biểu ca đã sống ra sao, càng biết rõ hắn khát khao sức mạnh đến nhường nào. Làm sao có thể để hắn quay đầu bỏ cuộc chứ!

Nhìn Phần Tu vẫn ngồi ngay ngắn ở trung tâm trận pháp, Tật Vô Ngôn lớn tiếng hô:

– Biểu ca, cố lên! Đại trận này đang giúp ngươi tái tạo kinh mạch!

Phần Tu hai mắt nhắm chặt, dồn hết sức gật đầu. Cơn đau hắn đang gánh chịu vượt xa người thường có thể tưởng tượng, nhưng hắn vẫn kiên cường chịu đựng, đến mức không thốt nên lời.

Bên trong cơ thể hắn, hai luồng lực lượng không ngừng va chạm. Mỗi lần va đập là lại có vài đường kinh mạch bị chấn đứt. Thế nhưng, sau khi luồng sức mạnh bên ngoài quét qua, những kinh mạch gãy đoạn đó lại dần được nối lại theo một trật tự nhất định, bằng một phương thức kỳ diệu.

Những kinh mạch được phục hồi ấy so với lúc trước không chỉ đều đặn, bền chắc hơn mà còn dẻo dai đến lạ thường. Thậm chí, chúng còn vững chãi hơn cả kinh mạch của hắn lúc chưa từng bị thương tổn.


Mặc dù Tật Vô Ngôn không nhắc nhở, nhưng Phần Tu cũng đã sớm nhận ra mục đích của luồng sức mạnh bên ngoài kia. Nếu hắn cứ tiếp tục dùng những kinh mạch đã bị tổn thương để tu luyện, thì đến cả bước ra khỏi cảnh giới Luyện Thể cũng là điều xa vời. Chính vì vậy mà Thanh Vân Tông mới kết luận rằng căn cơ của hắn đã bị hủy, sau này vĩnh viễn không thể tu hành được nữa.

Hắn không ngờ, vậy mà vẫn còn một cách như thế này có thể giúp thiên phú quay trở lại. Tuy quá trình này đau đớn đến tận xương tủy, nhưng chỉ cần có thể tiếp tục tu luyện, thì dù có phải chịu khổ gấp trăm, gấp ngàn lần, hắn cũng nguyện gắng gượng chịu đựng.

Trạng thái giằng co ấy kéo dài suốt chín ngày trời.

Trong chín ngày đó, Tật Vô Ngôn ngồi trên tảng đá lớn, mỗi canh giờ lại đổi một bộ thủ quyết. Mịch Linh mượn thân thể hắn để vận chuyển sức mạnh, dẫn pháp lực vào trận.

Còn Phần Tu vẫn ngồi ngay ngắn tại trung tâm trận pháp, cắn răng chịu đựng nỗi đau từ kinh mạch đứt đoạn, xương cốt vỡ nát.

Chín ngày ấy, hắn đều phải chịu đựng sự giày vò tột cùng trong cơn đau dữ dội. Tật Vô Ngôn chỉ cần nhìn thôi cũng thấy lạnh sống lưng, nổi cả da gà. Đến mức này rồi mà vẫn có thể kiên trì, nghị lực ấy phải khủng khiếp đến nhường nào? Nếu đổi lại là hắn, có lẽ chưa đến một giây đã gục ngã.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc