Vừa rồi lúc Nam Cung Mặc và Âu Minh Hiên tiến lên anh liền phát hiện tư thế và động tác của Hạ Úc Huân không hợp, nếu anh không nhìn lầm, mơ hồ có thể phân biệt kia rõ ràng là cầm nã thủ tiêu chuẩn……
Cho nên, anh mới tạm thời thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn lửa giận khó nguôi!
Nha đầu chết tiệt kia! Quả thực to gan lớn mật! May nhờ cô cư nhiên gặp Thẩm Diệu An còn ngốc hơn cô, bằng không cô chuẩn bị như thế nào xong việc?
Thẩm Diệu An lười cùng Mạnh Tiêu Nhiên cái tên bạn xấu nói chuyện, hiện tại quan trọng nhất chính là hắn kéo dài thời gian được một nửa liền sắp hết.
“Thẩm công tử, nói tôi thắng, anh liền không gây khó xử tôi, không gây khó xử Thiên Lâm, hiện tại tôi có thể đi rồi chứ?” Hạ Úc Huân sửa sang lại quần áo, từng câu từng chữ mà mở miệng nói.
“Đứng lại! Nam Cung Huân, cô thành thật nói cho tôi biết, trước kia cô rốt cuộc là làm gì?” Thẩm Diệu An cố nén tức giận hỏi.
Nghe nói như thế, Âu Minh Hiên bên cạnh đang rất có hứng thú xem kịch vui nhịn không được xì cười lên tiếng: “Cô ấy trước kia là võ sĩ chuyên nghiệp cấp mười!”
Thẩm Diệu An sau khi tự mình cảm thụ đương nhiên biết cô có bao nhiêu “Chuyên nghiệp”, táo bạo chuyển động hai vòng tại chỗ nói: “Lần này không tính, vậy không công bằng!”
Nam Cung Mặc bên cạnh sau khi hiểu rõ tình huống trào phúng nói: “Không công bằng? Nói không sai, anh một người đàn ông cùng so tài với một cô gái, đương nhiên không công bằng! Hiện tại anh một người đàn ông trưởng thành ngay cả một cô gái đánh còn không lại, còn muốn chơi xấu! Thẩm Diệu An, anh rốt cuộc có phải đàn ông hay không?”
“Mẹ nó! Các người sao còn ở đây! Nơi này là phòng tôi! Phòng của tôi!” Thẩm Diệu An nhìn một phòng bóng đèn này đều sắp sửa suy sụp.
Hạ Úc Huân nhìn một phòng đầy người cũng rất suy sụp, đặc biệt Âu Minh Hiên thậm chí còn không biết từ đâu móc ra một nhúm hạt dưa, đang vừa xem diễn vừa cắn đến vui sướиɠ, thấy cô nhìn qua, còn đưa ánh mắt đào hoa lại đây……
Thẩm Diệu An bên này mới vừa rống xong, lại chạy thêm tới một người.
“ŧıểυ…… ŧıểυ thư…… Cô không sao chứ? Có bị khi dễ hay không? Anh ta co làm gì cô không? Đều do tôi không tốt, tôi không nên để cô một mình lại đây!” Nghiêm Tử Hoa tự trách mà đều sắp sửa khóc ra, đặc biệt là ánh mắt quét đến Thẩm Diệu An kia đang y quan bất chỉnh.
Hạ Úc Huân rốt cuộc không thể nhịn được nữa, thở dài một tiếng nói: “Làm ơn, Nghiêm mụ mụ, tôi năm nay đã hai mươi sáu tuổi, không phải mười sáu tuổi, anh nhìn đi, nhìn cho rõ ràng, Thẩm công tử của chúng ta tướng mạo như vậy, cho dù là làm gì tôi, vậy thì như thế nào? Tôi cũng hoàn toàn không thiệt thòi không phải sao? Làm ơn anh tư tưởng không cần phong kiến ngu muội như vậy! Hiện tại là xã hội nam nữ bình đẳng!”
Nghiêm Tử Hoa: “……”
Anh hình như vô pháp phản bác làm sao bây giờ……
Nghiêm Tử Hoa vẻ mặt đau khổ, xin giúp đỡ mà nhìn Lãnh Tư Thần bên cạnh.
Đây vừa thấy qua không sao cả sao, được chứ, mặt BOSS Lãnh đều tái rồi……
Mà Thẩm Diệu An nghe nói như thế lại thần sắc sửng sốt, ngay sau đó hai má cư nhiên không hiểu sao có chút nóng lên, hừ, cô gái này cuối cùng nói một câu đàng hoàng!
Sau một lúc trầm mặc, Thẩm Diệu An nghiêm túc mà mở miệng nói một câu: “Muốn tôi hết lòng tuân thủ hứa hẹn, có thể, cô trả lời tôi một vấn đề, tôi cho dù chết, cũng muốn chết rõ ràng!”
“Được, anh cứ việc hỏi.” Hạ Úc Huân dứt khoát đáp ứng.
Thẩm Diệu An nhìn thoáng qua Lãnh Tư Thần, trầm giọng hỏi: “Cô và tên này là quan hệ gì?”
“Không có quan hệ.” Hạ Úc Huân không hề nghĩ ngợi trả lời.
Thẩm Diệu An vừa nghe sắc mặt liền đen, hiển nhiên hoàn toàn không tin lời cô, chỉ là có lệ trả lời, nói: “Cô đừng trợn tròn mắt nói dối, hay là cô cho tôi bị mù?”