Bà Xã Ngoan Mềm, Nuôi Rắn Ở Mạt Thế

Chương 40

Trước Sau

break
Lâm Vi Nhiên cũng đến phụ họa: "Cương thi kia chạy cũng chạy rồi, chúng ta mỗi bên được một viên, những tinh thạch khác cũng phân chia một chút, lần này thu hoạch cũng không ít.”
Trấn trưởng hít sâu một hơi, trong nháy mắt lại khôi phục bộ dáng hoà nhã.
“Tôi luôn muốn mọi người tới hỗ trợ, lại không nhận được thù lao, mới nóng lòng một chút.
Mọi ngươi nói đúng, việc đã đến nước này, sốt ruột cũng vô dụng, chúng ta mau trở về đi.”
Mấy người giả mù sa mưa nở nụ cười vài cái, lần lượt về tới xe của mình.
Ngoại trừ Tô Tô, ai cũng không thấy ánh mắt của trấn trưởng nhìn bọn Lâm Vi Nhiên, đáy mắt hiện lên một tia âm độc.
*
“Lên xe đi.”
“Vâng.”
Không ai để ý tới Tô Tô, cô cũng cúi thấp đầu, yên lặng bò trở về ghế lái, tự mình lái xe đuổi theo đoàn đội kia.
Trong xe ngoại trừ mình không còn ai khác, nhìn chiếc xe không ngừng vượt qua mình, nghĩ đến sắc mặt buồn bực của hai nhóm người này... Tô Tô đảo qua giả bộ "nghĩ mà sợ", nhẹ nhàng cười ra tiếng.
Tiểu Hắc, không nghĩ tới là chúng ta nhặt được hời.
Tuy rằng không biết kiếp trước đã xảy ra chuyện gì mới khiến cho Lâm Vi Nhiên và Tư Triết thành công lấy được hai viên tinh thạch cấp ba, lần lượt lên tới cấp ba.
Nhưng đời này, bọn họ chỉ có một viên tinh thạch cấp ba.
Tô Tô rất tò mò, mồi thì thiếu mà người thì thừa, viên tinh thạch tăng thêm thực lực này, bọn họ sẽ cho ai dùng?
Nhưng mặc kệ cho ai dùng, đều không ngăn cản được — cô mượn trận mạo hiểm này, sắp vọt thành dị năng giả cấp hai.
Thừa dịp trở về vẫn còn một khoảng thời gian, Tô Tô hạ quyết tâm, một hơi nuốt lấy ba viên tinh thạch cấp hai.
Tràn đầy năng lượng tràn vào trong cơ thể, Tô Tô một bên chuyên tâm lái xe một bên cố gắng hấp thu.
Sau nửa giờ, năng lượng trong cơ thể dần dần bình tĩnh lại, hoàn toàn chuyển sang nguồn sử dụng riêng.
Tô Tô có thể cảm nhận được, bản thân mình đã đột phá tầng chướng ngại nào đó, trở thành dị năng giả cấp hai.
Đây không phải là quan trọng nhất, quan trọng nhất là, cô loáng thoáng hiểu được cách dùng thực sự của dị năng của mình.
Không khống chế được nhân loại, nhưng có thể khống chế cương thi tuỳ theo ý muốn!
Không chữa được vết thương, nhưng có thể "trị liệu" nội thương do nuốt tinh thạch mang đến!
Sau khi ý thức được điều này, Tô Tô không thể tránh khỏi kích động.
Kiếp trước, cô đã nghe nói qua rất nhiều dị năng giả cấp cao bởi vì nuốt quá nhiều tinh thạch, trong cơ thể tích luỹ lượng lớn tạp lớn, dồn ứ đến mức độ nhất định, hoặc là bị tra tấn thần kinh từng giây từng phút, hoặc là trực tiếp bạo thể mà chết!
Mà dị năng của cô, lại có thể trực tiếp thanh trừ tạp chất!
Trách không được ánh sáng trắng cô phóng ra có thể làm cho Tiểu Hắc sắp bạo thể mà chết chuyển nguy thành an. Trách không được dị năng của cô có thể trấn an Tiểu Hắc, khiến cho con rắn đen nhìn chằm chằm cô nhưng sẽ không ra tay với cô.
Bởi vì nó ăn nhầm tinh thạch vượt cấp, bởi vì trong cơ thể nó lưu lại tạp chất, cho nên nó mới thành thật ở bên cạnh cô.
Tô Tô không hiểu sao lại thở phào nhẹ nhõm.
Vậy mà trong lòng cô lại vững vàng hơn vì một con rắn đen có ý đồ với mình.
"Nuốt tinh thạch cấp ba, chắc chắn còn lưu lại rất nhiều tạp chất." Tay Tô Tô vươn về phía ba lô, "Tao sẽ cẩn thận giúp mày thanh trừ, nhưng mày cũng phải đồng ý với tao—"
Cô dừng một chút, cắn môi nói: "Ở bên cạnh tao, được không?
Dù cho là kiếp trước hay kiếp này, Tiểu Hắc đều là "ân xà" — con rắn có ơn đối với cô. Huống chi, đời này nó còn là đồng bạn duy nhất không chê cô yếu đuối vô dụng.
Tô Tô kéo khóa ba lô ra.
Cô muốn nhìn con rắn đen đang hôn mê, muốn xác định an nguy của nó một chút.
Ai ngờ khóa kéo vừa mở ra, một con mãng xà còn to hơn cả cánh tay cô lập tức chui từ trong ba lô ra, quấn chặt cánh tay cô!
break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc