Edit : Sóc Là Ta
Tôi, tôi... Lâm Đại Dung nói không ra lời.
Trước khi Lâm Đại Dung mở miệng thì Tào Đông Minh đã nhào tới. Anh lập tức ôm cô thật chặt, môi anh kề sát môi cô ngay cả một khe hở cũng không có. Đầu lưỡi lại cuốn lấy lưỡi cô, quyết tâm không cho cô lùi bước, cứ vậy mà dây dưa cùng môi lưỡi với cô. Lần này anh cũng không cần giữ thể diện cho cô nữa.
Mà Lâm Đại Dung lại bị hành động bất ngờ này của anh khiến cô không kịp đề phòng. Theo bản năng, cô phản kháng mãnh liệt nhưng Tào Đông Minh càng thêm ép chặt eo cô, cũng khiến cô càng ngày càng dán thật chặt vào người anh. Anh tức giận tàn phá cô hết lần này đến lần khác như muốn xâm chiếm vào tận những nơi sâu xa, đầu lưỡi cũng lướt qua lại trên cằm cô, sau đó thâm nhập vào tận sâu bên trong lưỡi khiến cô cảm thấy khó thở.
Toàn thân cô một hồi run rẩy, chỉ cảm thấy đầu óc dần nóng lên, hai chân nhất thời mất đi khí lực, cả người liền muốn tuột xuống. Ngược lại, anh cứ quấn chặt lấy cô, không chỉ quấn quýt khoang miệng cô mà còn càng thêm càn rỡ, miệng lưỡi xuyên thấu như dùng hết sức lực muốn hút vào trong cơ thể cô, khiến cô nhất thời trở nên mềm nhũn, chút lực nhỏ nhoi cũng dần tan biến chuyển thành vô lực.
Chờ khi anh kết thúc chiếc hôn mạnh mẽ như đòi mạng này, hai mắt cô lúc này cũng hoàn toàn mông lung, đầu óc chỉ còn vang lên tiếng ong ong.
Xem kìa, rõ ràng là cô rất có cảm giác với tôi. Tào Đông Minh cũng thở mạnh, đầu óc trống rỗng hoàn toàn không hiểu nguyên nhân vì sao mình lại làm như thế Tình yêu trước kia đã quá xưa rồi. Yêu là phải như thế này, hiểu không?
Anh cũng khéo léo nâng cằm cô lên, hai mắt cô mê ly tựa hồ không thể nào hiểu được anh nói gì. Khuôn mặt lộ ra nét e lệ của thiếu nữ mới lớn, lại dường như hằn thêm dấu vết trũng sâu do vừa bị anh hôn thậm chí còn sót lại nước bọt trên gương mặt cô. Nhìn thấy cảnh này, tim anh như đập liên hồi, lại như muốn lần nữa bắt nạt cô.
Trời ạ, đây cũng không phải lần đầu tiên anh cùng phụ nữ hôn môi, bình thường bất kỳ quán bar hay quán chơi game nào, anh đều sẽ hôn phụ nữ mà tại sao lần này thật lạ là lòng anh cảm thấy rạo rực, nóng bỏng, cũng có chút lo lắng như vậy. Anh thật sự không ưa dáng vẻ xem thường của cô, chỉ nghĩ đến việc trong lòng cô, anh còn không bằng một ông già thì nhất thời cơ thể anh lập tức tỏa nhiệt, hận không thể trút giận lên người cô.
Anh ... Ngón trỏ của Lâm Đại Dung tự dán lên môi mình, ở nơi đó cô cảm giác nhiệt độ tỏa ra không bình thường, cô cũng không còn là chính mình nữa. Cô cảm thấy rất đỗi kinh ngạc, đầu óc không ngừng chiếu lại hình ảnh vừa nãy.
Ngược lại, ánh mắt ngập nước, dáng vẻ xinh đẹp như hoa đào lại có chút mê man khiến tim Tào Đông Minh lại lần nữa đập nhanh hơn. Sao lúc này cô lại không cho anh một cái tát và đuổi anh ra khỏi nhà mà cứ như vậy mơ mơ màng màng, không hề phòng bị ở trước mặt anh? Dáng vẻ này là gì đây, rốt cuộc do cô ngốc bẩm sinh hay là vì chưa bao giờ biết đến cơ thể đàn ông đây?
Nói chung tôi sẽ không