Trước hết đa tạ vị tdq1988 đẩy 5 KP cho truyện, rất đa tạ đậu hũ.
Buổi trưa sau khi đăng chương là lại vùi đầu vào làm ca trưa, buổi tối còn tăng ca nên cố gắng gõ để phục vụ đọc giả sớm nhất có thể, đa tạ mọi người đã hết lòng ủng hộ truyện.
Chương này sẽ nói về Ngọc Lan và Quỳnh Hân khá nhiều, nhưng cũng sẽ có phần 18+, nhưng mà nó hơi ít một tí, rút kinh nghiệm từng tham gia vào truyện Vô Địch Song Tu Hệ Thống.
.........................................
Chu Linh đại lục, Đại Thổ Hải Hoa, là một vùng đại thổ trù phú do có nhiều sông ngòi nối với biển, hồ lớn và đất bằng phẳng khiến nơi đây trở thành nơi giao thương lớn nhất Chu Linh đại lục, Hải Hoa bị thống trị bởi Tứ Đại Gia Tộc là Tô, Lỗ, Tư Mã, Tả gia, mạnh nhất là Tô gia, xưng là Tô Vương tộc.
Hồ Tam Nguyệt là một hồ nước cực lớn như biển, nằm cách Hoàng Thành Tô gia theo hướng Nam hai trăm dặm, có nhiều hòn đảo lớn nhỏ khác nhau, là nơi nhiều Ác Ma Thú lưỡng cư sinh sống, nên cũng có rất nhiều tu sĩ đến lịch luyện.
Trong Hồ Tam Nguyệt, Ngọc Lan xuyên không thành một Linh Thú nhân ngư, sống ẩn dật trong hồ để tu luyện thành tiên, tìm về Địa Cầu để gặp Tuấn Huy (hay Dương Tuấn hiện tại).
Mỗi một ngày tu luyện, lại là những dòng nước mắt rơi xuống, bởi vì bàn tay của Ngọc Lan đã nhuốm máu của những tu sĩ săn lùng nàng, Ác Ma Thú thèm khát máu thịt của một Linh Thú.
Tu vi cũng tăng lên nhanh chóng khi ăn thịt bọn chúng, khi máu tươi chảy qua thanh quản, bên trong Ngọc Lan lại có một sự thôi thúc kì lạ, nhiều lần muốn xâm chiếm lí trí của nàng, để nàng trở thành một Linh Thú tàn nhẫn huyết tinh.
Nhưng nó đều bị đập tan khi kí ức về một nụ cười của người đó, một sự ấm áp kì lạ thức tỉnh Ngọc Lan khỏi cơn mê muội, để cho nàng thanh tỉnh tiếp tục sống và tu luyện.
Ngọc Lan bây giờ là Mỹ Lan Nhân Ngư, Linh Thú cường đại với tu vi Phách Anh viên mãn, ẩn dật trong Hồ Tam Nguyệt.
...............................................
Chu Linh đại lục, Đại Thổ Minh Ngọc, Hoàng Thành Trương Gia....
Đại Thổ Minh Ngọc bị thống trị bởi Tứ Đại Gia Tộc là Trương, Vương, Lộc, Đổng gia, trong đó Trương gia là mạnh mẽ nhất, nên gia chủ Trương gia Trương Linh làm hoàng đế, xây dựng lên hoàng thành, nhưng không ai biết rằng, lòng đất dưới hoàng thành Trương gia bây giờ chỉ là rễ gai của hoa hồng.
Trần Quỳnh Hân, em gái của Dương Tuấn, linh hồn xuyên không vào một đoá hoa hồng trong ngự hoa viên, trở thành Linh Thú Mị Hồng Nữ Yêu, rút lấy bản nguyên Long Mạch, cùng long khí từ lăng mộ hoàng tộc để tu luyện, khiến tu vi tăng lên như gió xoáy, đã độ lấy Lôi Kiếp đột phá lên Hư Linh cảnh tầng 1.
Quỳnh Hân tu luyện trong yên lặng, không có bất cứ ai quấy rầy, nhưng cô bé lúc nào cũng cảm thấy cô đơn và kí ức đau thương về ba mẹ tràn về làm cô bé luôn ở trong sợ hãi, cô bé khao khát sự an ủi, quan tâm hay một chút yêu thương từ người anh của mình, nhưng không, cô bé chỉ có một mình trong bóng tối u ám bao quanh.
Từ đó, cô bé nhút nhát, sợ hãi mọi thứ từ từ biến đổi tính cách....
Không hề biết rằng hai người mình luôn thương yêu đã chết vẫn còn sống, Dương Tuấn bế Hiến Anh tìm một hang động sạch sẽ, đem cái giường vừa sáng tạo lấy ra, đặt lên sàn hang, thắp đuốc chiếu sáng hang động tối tăm.
Hiến Anh đỏ mặt ngồi ở một góc, từ trước đến nay chưa có nam nhân nào nói với nàng những câu như vậy, cũng như nàng cũng chưa từng làm mấy việc đen tối thế này, không ngượng là không được a...
- Không có, chỉ là thiếp nghe nói nó đau lắm phải không?
Hiến Anh mặt đỏ bừng bừng ngước lên hỏi Dương Tuấn, vẻ mặt thành thục đáng yêu khiến Dương Tuấn không chịu nổi hôn lên môi nàng một cái thật sâu.
- Um, ưm...
Hiến Anh bị Dương Tuấn tập kích bất ngờ thì cổ họng cố nói gì đó nhưng lưỡi lại bị lưỡi Dương Tuấn khoá chặt nên chỉ nghe được tiếng ú ớ mà thôi.
Đánh món cháo lưỡi một lúc, Dương Tuấn rời bỏ cái miệng ấm áp thơm tho của Hiến Anh, nước bọt vương lại kéo dài trên không trung, Hiến Anh thì mặt đỏ bừng, miệng thở ra từng làn hơi nóng, nhìn nàng trông bộ áo bào bây giờ không còn là vẻ quyến rũ phong tình mà là vẻ mê hoặc dâm dục.
Cự vật từ bao giờ đã như chân long hiện thế, hùng dũng chỉ thiên, Dương Tuấn cũng không vội thoát ra y phục, mà từ từ cởi bỏ áo bào của Hiến Anh, bờ vai mảnh khảnh, hai quả đào tiên to lớn cùng làn da trắng hồng lộ ra, hai nụ hoa e thẹn căng cứng, tay Dương Tuấn sờ nhẹ lên làn da xinh đẹp của Hiến Anh, mát lạnh và mềm mại như nhung lụa.
- Um, chàng đừng sờ như thế mà~
Hiến Anh mặt đỏ ửng, tay che miệng lại thì thầm.
- Ta muốn nàng cảm nhận thật sâu về chuyện này...
Dương Tuấn vòng ra sau lưng Hiến Anh, hai tay nhanh nhẹn bắt lấy hai quả đào cực lớn của Hiến Anh, nụ hoa màu cam nhạt căng cứng, hai quả đào to lớn nhưng vô cùng săn chắc và đàn hồi, nhào nặn vô cùng thích tay, bàn tay to lớn của Dương Tuấn cũng không cầm hết hai quả đào tiên này.
- Ân, ưm, đừng thô bạo như vậy mà~ A~
Hiến Anh tay nắm lấy cánh tay lực lưỡng của Dương Tuấn, miệng cứ rêи ɾỉ không ngừng, nhưng bất ngờ Dương Tuấn mυ"ŧ lấy một bên nụ đào khiến nàng rên lớn, hai tay che lấy miệng mình.
Dương Tuấn thì như một đứa trẻ mυ"ŧ lấy mυ"ŧ để nụ đào, như muốn rút tinh hoa bên trong quả đào vậy.
Cởi hẳn áo bào lẫn y phục, Dương Tuấn bắt đầu tham quan nơi mật động của Hiến Anh, bên trên mật động vô cùng sạch sẽ, mật động thì đóng mở liên tục, bên trong mật dịch đã tiết ra ướt đẫm hai bên đùi Hiến Anh.
Dương Tuấn đưa miệng hôn nhẹ lên cửa mật động, cái lưỡi như một con rắn nhanh chóng chui vào trong, khám phá từng tấc thịt hồng phấn.
- Nha~ Đừng mà~ Nơi đó, ưm, bẩn lắm~
Hiến Anh tay nắm chặt tấm da thú, ngửa người ra sau rêи ɾỉ từng tiếng khi cái lưỡi giảo hoạt của Dương Tuấn quậy phá bên trong mật đa͙σ của nàng.
Mật dịch như biết có kẻ xâm lấn thì trào ra ngăn cản, nhưng đều bị Dương Tuấn nuốt sạch, mật dịch ngòn ngọt lại có chút mằn mặn, lại có mùi thơm của hoa lan nhè nhẹ, khiến Dương Tuấn thích thú liếʍ láp mạnh và nhanh hơn.
- Ưm, a~
Hiến Anh tay che miệng, cơ thể run rẩy, mật đa͙σ bóp chặt lưỡi Dương Tuấn, Hiến Anh đạt cực khoái khiến một dòng lũ túa ra, phun ướt đẫm mặt Dương Tuấn.
Hiến Anh nằm trên giường mà cơ thể run rẩy, viền mắt có chút ướt át, nàng chưa có cảm giác nàu bao giờ.
- Nào, vẫn còn trò vui kia mà...
Dương Tuấn bế Hiến Anh dậy, cho mặt cả hai đối diện nhau, cự vật chỉ thiên hùng dũng lăm le trước mật động, chỉ cần một chút nữa liền sẽ xông thẳng vào mật động mà khuấy động.
- Nó to quá, có đau không?
Hiến Anh hai tay che mặt hơi hé ra để nhìn cự vật của Dương Tuấn, nó vô cùng to lớn và đầy gân xanh, nhìn vô cùng đáng sợ.
- Hơi đau một chút, nhưng sẽ sướиɠ ngay thôi.
Dương Tuấn thì thầm bên tai Hiến Anh, răn cắn nhẹ vành tai của nàng, cự vật cũng từ từ tiến vào trong mật động, được một khoảng thì bị vướng phải cửa ải cuối cùng.
Cảm giác hơi bị thốn ở bụng, Hiến Anh hai tay vòng cổ Dương Tuấn, môi khoá chặt môi Dương Tuấn, hông nhấp mạnh một cái để cự vật vượt ải.
- Hư, a~
Cảm giác đau thốn tận óc, Hiến Anh rời bỏ đôi môi của Dương Tuấn, hai dòng nước mắt lăn xuống má, suốt 5000 năm cô đơn, cuối cùng nàng cũng được giải thoát, được yêu một người mà nàng cũng yêu.
- Anh nhi~
- Á, ư, phu quân~ Đừng thô bạo như vậy mà~ Ưm...
Dương Tuấn hét lớn, hông mạnh mẽ di chuyển, cự vật mài lên mật động bót chặt, đầu cự vật liên tục chạm vào bên ngoài hoa động, mật dịch tiết ra liên tục càng làm cự vật di chuyển nhanh hơn, môi.Dương Tuấn khoá lại môi Hiến Anh, lưỡi cả hai quấn chặt vào nhau....
Cự vật mài lên mật đa͙σ nhanh hơn, hoa động hé mở, đầu cự vật lập tức xông thẳng vào, đập ầm ầm lên bên trong hoa động, khiến Hiến Anh miệng há hốc, nước bọt chảy ra ngoài khoé miệng làm nàng trông vô cùng da^ʍ đãиɠ.
Đặt Hiến Anh xuống giường, Dương Tuấn tay nhanh nhẹn nhào nặn hai quả bồng đào đang tung nẩy lên xuống, tạo ra đủ loại hình thù với nó, bỗng mật đa͙σ trở nên chật khích, bóp chặt lấy cự vật, mật dịch tiết ra ướt đẫm tấm da thú dưới giường.
Cự vật cũng đạt đến giới hạn, đầu mở ra, tinh hoa trắng đ-c bắn xối xả vào trong hoa động, bơm căng tròn hoa động như quả bóng đồ chơi, tinh hoa hoà cùng mật dịch chảy thẳng ra cửa mật động, đọng thành một vũng dưới giường da.
.................
Tiếp tục thêm hai canh giờ, Dương Tuấn hoành hành Hiến Anh đỉ mọi tư thế, khiến trí tuệ của nàng hoàn toàn bị dâm diệt, chìm đắm trong nhục dục, cả hai đạt đến cực khoái không biết bao nhiêu lần, nhưng Dương Tuấn vẫn không ngừng lại chút nào cả.
Hiến Anh nằm vô lực trên giường, mật động vẫn còn tiết ra không ngừng tinh hoa trắng đ-c, miệng há hốc, mắt trợn lên, ú ớ những từ ngữ vô nghĩa.
Dương Tuấn ngồi một bên thở ra một hơi, cảm giác sau khi vận động thật mệt mỏi, hắn vuốt ve làn eo thon của Hiến Anh, sau đó ôm nàng vào lòng cùng say ngủ.