Vốn dĩ Chu Kỳ không muốn mua, nhưng nghĩ đến quần áo của bản thân cũng có hơi đơn giản. Cô sợ Tưởng Diên sẽ thấy cô không có chút hương vị phụ nữ nào, cho nên chọn một món trong cửa hàng, nhìn còn rất khêu gợi, chuẩn bị vào mua.
Chu Kỳ chọn kiểu áo yếm bó ngực vô cùng gây nghiện, phía dưới mặc một chiếc quần bò, hỏi anh: “Có đẹp không?”
Tưởng Diên nhíu mày nói: “Quần áo sao lại thiếu vải như thế chứ? Đến ngực cũng chẳng thể che được, quần thì ngắn như thế, đây là muốn lộ ra hết à? Em đổi cái khác đi.”
Vốn dĩ Chu Kỳ vẫn cảm thấy rất tốt, nhưng gợi cảm trong miệng anh đã thay đổi rồi, cho nên chọn loại quần áo khác xem sao.
Cô đã nhìn ra được, Tưởng Diên không thích cô mặc quần áo quá hở, bởi vì cô chọn quần đùi ngắn, lại còn chọn thêm áo yếm nên anh cũng chẳng thích.
Sau đó Chu Kỳ chọn hai cái áo liền váy vô cùng bình thường, nhưng giá cả lại không tính là rẻ. Ở bên này mua quần áo, mặc kệ là cửa hàng bán đồ gì thì giá cả của nó cũng chẳng rẻ chút nào, bởi vì quần áo ở đây đều nhập từ bên ngoài về, nơi này không phát triển về mấy thứ đó. Chu Kỳ chọn hai bộ đều là vài trăm, khi chuẩn bị đi thanh toán thì Tưởng Diên lại không cho, anh nói muốn mua cho cô, tự mình đến chỗ nhân viên cửa hàng thanh toán, rồi sau đó mới nắm tay cô đi ra.
Lần đầu tiên, Chu Kỳ có thể cảm nhận được cảm giác có bạn trai thật tốt, vô cùng vui vẻ cùng anh đi về nhà.
Tay của Tưởng Diên thật sự không có cách nào khống chế được nữa, lúc vào bên trong thang máy, bàn tay của anh đã xuống tới phía dưới luồn vào váy, sờ mông của cô rồi.
Bây giờ, Chu Kỳ bị anh vuốt ve đã thành thói quen, không còn thẹn thùng như ngày đầu tiên, hiện tại cho dù bị anh vuốt mông trong thang máy cũng chẳng có gì cả, dù sao bây giờ trong thang máy cũng chẳng có ai, vô cùng thuận tiện để cho anh sờ mông mình. Cô còn đặc biệt vểnh cao mông lên cho anh sờ, mông cô căng tròn, đặc biệt có cảm giác, lúc vểnh lên thì hình dáng mông lộ ra vô cùng rõ ràng, mỗi ngày anh đều muốn nhìn mông của cô.
Tưởng Diên nhìn người phụ nữ lẳng lơ này còn đặt biệt vểnh mông lên cho anh sờ thì tức giận cởi qυầи ɭóŧ ra, vỗ vào mông cô một chút, khi anh vỗ lên mông cô, tiếng “bạch” vang lên rất kêu, “Đồ lẳng lơ, còn cong mông lên cho anh sờ à, muốn để anh cắm vào mông em sao?”
Chu Kỳ có chút thoải mái, tuy lực trên tay có chút lớn, song khi đánh vào mông cô, không biết vì sao có hơi siết chặt nhưng lại cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Thang máy đến nơi, hai người đi ra ngoài, Chu Kỳ phải về nhà, Tưởng Diên cách lớp quần áo sờ lên ngực của cô, hỏi cô: “Đêm nay có cần anh qua không?”
Chu Kỳ cũng chẳng hiểu sao lại thấy xấu hổ nói, “Vậy anh có muốn sang đây không?”
Tưởng Diên trả lời ngược lại, “Phải tùy vào bà chủ rồi, có muốn anh qua không, muốn anh qua làm gì nào?”
Chu Kỳ nghe anh nói như thế cũng chẳng hề thẹn thùng, nắm lấy vạt áo anh, nhìn anh rồi nói bằng giọng điệu trêu ghẹo: “Muốn nha, muốn anh đến ‘chơi’ em.”
Tưởng Diên nghe thấy lời này thì cười một tiếng, biết ngay tâm tư cô như thế nên Tưởng Diên không quay về mà trực tiếp đi đến nhà Chu Kỳ. Chu Kỳ vừa vào cửa đã nói với anh: “Em đi tắm cái đã.”
Tưởng Diên nhàm chán ngồi xem tivi, lúc Chu Kỳ đi lấy quần áo tắm rửa thì cũng đã nhìn thử quần áo lót của mình xem kiểu dáng có đẹp không, có cũ kỹ quá không, muốn giấu đi cho Tưởng Diên khỏi nhìn thấy.
Cô thấy cũng không tệ, lấy áo ngủ đi tắm rửa, nhưng nghĩ đến điều gì đó nên cô lại chẳng lấy áo ngủ nữa, cứ ở trần như vậy mà đi tắm.
Sau khi cô tắm xong bước ra thì trực tiếp đi ra ngoài mà không mặc gì cả. Tưởng Diên nhìn thoáng qua cô, người phụ nữ này thật sự vô cùng lẳng lơ, trong nhà vệ sinh tắm rửa xong cũng chẳng thèm mặc quần áo mà cứ trực tiếp đi ra ngoài như thế. Nhưng anh liếc mắt một cái đã nhìn thấy dấu hôn vẫn còn trên cổ của cô, là do anh hôn mà ra, thân thể trắng nõn kia bởi vì tắm cho nên có chút nóng lên, thân thể vì hơi nóng mà ửng hồng.
Trên người cô còn mang theo hơi nước, trực tiếp đi ra như thế là đặc biệt muốn để cho Tưởng Diên nhìn thấy, thấy được dáng vẻ tắm xong không mặc quần áo của cô. Sau khi cô đi ra, còn giả bộ đi tới đi lui trước mặt Tưởng Diên, để lộ thân thể trần trụi thế này cho anh xem.
Sau đó lại cứ như thế trực tiếp ngồi cạnh Tưởng Diên, ở bên cạnh anh mặc quần áo.
Tưởng Diên cầm lấy quần áo của cô, không để cho cô mặc nữa, “Còn mặc cái gì nữa? Đã đặc biệt để trần cơ thể, làm lộ bộ ngực này cho anh xem, còn cần mặc quần áo vào nữa sao? Muốn ở trần như thế để câu dẫn anh thì cứ việc nói thẳng đi, còn làm mấy chuyện như thế làm gì?”
Thật ra Chu Kỳ muốn câu dẫn anh mới làm rõ ràng như thế, sau khi Tưởng Diên nói xong thì trực tiếp ôm cô từ trên sofa đứng lên, mở hai chân cô ra, đặt cô ngồi lên người anh.
Cơ thể cô không mặc quần áo, ánh mắt còn có chút câu hồn người ta, tóc được buộc cao lên, lộ ra chiếc cổ dài.
“Mới vừa phá thân đã thèm khát như thế rồi.” Tưởng Diên sờ soạng núm vυ" cô một chút, ngón tay đang vân vê chơi đùa, một bàn tay khác thì kiểm tra huyệt nhỏ của cô, thuốc mỡ thật sự dùng rất tốt, trước đó đã bôi một ít rồi, bây giờ đã tốt hơn rất nhiều, không còn sưng đỏ nữa.
Anh vỗ vỗ vào mông Chu Kỳ để cho cô đứng lên, sau đó bảo cô ngồi chồm hổm trên ghế sofa, để phần dưới thân cô hướng về phía miệng của anh.
Tưởng Diên ngẩng đầu, chôn đôi môi trong huyệt nhỏ chật hẹp của cô, chuẩn bị liếʍ huyệt cho cô.
Đây cũng là cách khiến cho nước dâm của cô chảy ra nhanh nhất.